Lãnh Tâm Tổng Tài Cưng Vợ Tận Xương

Chương 47: Chương 47





Ngắm anh mãi đến khi khuôn mặt cô đã trở nên si mê ngây ngốc, hoàn toàn không chú ý đến có người lên lầu.

Sau đó một bàn tay mảnh khảnh tắt máy tính của cô đi, lúc này Đỗ Minh Nguyệt mới giật nảy mình bất giác quay đầu lại suýt chút nữa thì chửi ầm lên.

Kết quả khi nhìn thấy khuôn mặt của Lâm Hoàng Phong, những lời chửi mắng thô tục đó bị bóp chết ngay trong cổ họng.

Anh nhìn gương mặt đỏ bừng của cô, dáng vẻ đó trông giống như một chú chuột nhỏ đang cực kỳ tức giận.

Anh cúi sát người rồi nhướng mày dường như không hề cảm thấy có gì không ổn: “Nếu như cô muốn ngắm người thật, thì người thật đã ở ngay trước mặt cô rồi.


Ai muốn ngắm chứ, đúng là đồ không biết xấu hổ.

Đỗ Minh Nguyệt lẩm nhẩm vài câu rồi tiếp tục tìm việc làm.

Lâm Hoàng Phong nhìn dáng vẻ nổi giận của cô đã biết cô nổi nóng, rõ ràng ở nhà họ Đỗ luôn tỏ ra thận trọng dè dặt nhưng lại luôn lộ ra vẻ đanh đá khi ở trước mặt anh.


Khi anh tắm xong bước ra Đỗ Minh Nguyệt đã nằm bò trên bàn ngủ rồi.

Máy tính xách tay trước mặt cô vẫn còn đang sáng, bên trên màn hình hiển thị công ty mà cô ứng tuyển, anh liếc nhìn một chút rồi âm thầm ghi nhớ trong lòng.

Sau đó anh nhẹ nhàng cất máy tính đi, cô hơi nhíu mày lại rồi xoay người.

Cô thật sự rất mệt đi bộ lâu như vậy cộng thêm việc đuổi theo bọn cướp suýt chút nữa đã mất mạng.

Vốn đang nghiêm túc tỉm hiểu tình hình chung của các công ty, nhưng cả cơ thể và tâm lý đều mệt mỏi nên cuối cùng không chống cự lại được cơn buồn ngủ, thiếp đi lúc nào không hay.

Không biết có phải do mất máu quá nhiều hay không khiến cho khuôn mặt nhỏ nhắn vốn dĩ đã trắng sẵn nay càng tái nhợt hơn đôi chút.

Đôi môi bình thường vẫn luôn đỏ mọng trông càng hồng hào hơn, thậm chí khiến người khác yêu thích.

Thỉnh thoảng có một vài sợi tóc rơi lên má, Đỗ Minh Nguyệt cảm thấy không thoải mái mím môi đưa tay lên gạt tóc đi.


Nhìn vẻ ngoài nhỏ nhắn đáng yêu này của cô, nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời nở rộ trên khuôn mặt anh, người phụ nữ này có lúc rất xảo quyệt nhưng đôi khi lại giống như một đứa trẻ.

Lâm Hoàng Phong cũng không định đánh thức cô, dùng một tay đỡ lấy cơ thể cô rồi tắt đèn.

Khi ngủ Đỗ Minh Nguyệt thường không ngoan ngoãn, ban đêm không biết đã đá chăn bao nhiêu lần cuối cùng sự kiên nhẫn của anh đã bị cô mài mòn, trực tiếp ôm chặt kẻ đầu sỏ vào trong lòng.

Khi ôm cô trong lòng còn rất quan tâm chăm sóc đến vết thương trên tay của cô.

“Đỗ Minh Nguyệt, cô còn đá chăn nữa thì hôm nay tôi sẽ đá cô xuống đất.


Giọng anh khàn khàn có chút tức giận nhưng khi nghe lại có vẻ gợi cảm đến lạ thường.

Có lẽ cô đã nghe thấy nên thật sự không làm ra bất kỳ động tác nào khác nữa.

Kết quả sáng hôm sau thức dậy cô cảm thấy mình hình như bị sái cổ, chỉ cần cử động nhẹ một bên cổ sẽ truyền đến cơn đau nhức không thể chịu nổi.

Vô tình liếc nhìn về phía Lâm Hoàng Phong, trái tim cô bỗng chùng xuống khi thấy được quầng thâm dưới mắt anh.

Tại sao trông dáng vẻ của người đàn ông này giống như không ngủ ngon vậy? Chẳng lẽ không thỏa mãn nhu cầu hay sao?
Không được cô phải tránh xa anh một chút, nhỡ đâu anh bổ nhào đến thì phải làm sao đây?


— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.