Khuấy Động Đa Nguyên Campione

Chương 8: Lốc xoáy = Con quay ?



Chương 8: Lốc xoáy = Con quay ?

Lốc xoáy — một hiện tượng tự nhiên hình thành trong những cơn giông dữ dội, đôi khi sinh ra từ một dải gió giật mạnh, hay một cơn bão mạnh mẽ.

Còn được gọi là vòi rồng, chúng mang hình dạng một cái phễu xoáy, kéo dài từ đám mây giông xuống tới mặt đất như một cái ống hút. Những cái ống hút siêu khổng lồ, có thể duy trì hàng giờ liền và di chuyển hàng trăm dặm sẽ cuốn sạch mọi thứ cản trở trên đường đi của chúng.

Theo một chương trình truyền hình khoa học mà A Nhi đã xem, nguồn gốc hình thành của chúng dựa trên sự tương tác của hai dòng khí nóng và lạnh.

Theo đó, người ta cho rằng khi lớp khí lạnh ở phía trên đè lên lớp không khí nóng ở phía dưới, không khí nóng sẽ bị cưỡng bức chuyển động hướng lên trên một cách mạnh mẽ.

Đầu tiên là sự tương tác giữa các dòng khí trong đám mây giông cùng sự hỗ trợ của gió. Sự tương tác sẽ làm cho tầng khí nóng ở dưới di chuyển lên trên và xoay tròn trong không trung.

Tiếp đó là sự phát triển của dòng khí lạnh ở phía trên, ở mặt phía bên kia của tầng mây bão, chúng thuận theo dòng khí nóng và di chuyển theo hướng đi xuống mặt đất với vận tốc có thể lớn hơn 160 km/h.

- "Vậy nếu chủ động đốt nóng không khí và bắt nó chuyển động xoay tròn... sẽ tạo ra lốc xoáy sao?" - sát thần nhỏ tò mò tự hỏi.

Trong chiến đấu không có thời gian nhàn rỗi kiểm chứng giả thuyết, nguy cơ tính mạng chỉ trong một khoảnh khắc, A Nhi quyết đoán thực tiễn ý tưởng của mình bằng hành động.

Đôi cánh lửa xanh theo mệnh lệnh của chủ nhân truyền đạt dần giãn nở và xoay tròn, cuối cùng trở nên mơ hồ rồi biến mất. Ngay trước khi một cơn lốc lớn lướt tới nơi cậu bé, một ngọn lốc xoáy cỡ nhỏ với toàn không khí khô nóng nhanh chóng hình thành vây quanh em ấy.

Chưa kết thúc, ngọn gió của A Nhi cần phải lớn thật nhanh trước khi xảy ra v·a c·hạm. Nếu nó bị cơn lốc lớn hơn t·ấn c·ông bây giờ, lực hút từ bên kia sẽ nghiền nát nó một cách dễ dàng và chủ nhân bé nhỏ của nó cũng sẽ bị sức gió cuốn bay.

- "Cố lên! Thêm chút nữa thôi".

Như để tự cổ vũ, đứa bé vừa động viên bản thân vừa nghiền ép chú lực trong cơ thể. Trong khi cơ thể dần tím tái vì thiếu khí, cả người khuỵu xuống đất run run vì thoát lực cùng choáng váng.

Cơn lốc nhỏ như để đáp lại sự kêu gọi tha thiết từ chủ nhân của mình, nhanh chống bành chướng và đốt nhiều không khí hơn để tự duy trì. Không đến một phút sau đó, luồng gió nóng đầu tiên cũng vươn đến tầng mây bão.

Theo đó, một luồng gió lạnh từ phía trên đám mây bão hưởng ứng mà thổi xuống. Cơn lốc nho nhỏ càng trở nên to lớn, đường kính mở rộng khoảng 10 đến 15 mét.

Giờ đây v·ũ k·hí mới của A Nhi đã sẵn sàng, cậu bé thực sự có thể vươn vai so găng cùng những tên khổng lồ hung ám dữ tợn.



- Ô... a, khụ khụ...

Cũng đúng lúc này, thật kịp thời, sau khoảng vài phút chịu đựng cùng thúc ép cơ thể, tưởng như sắp suy tim c·hết não đến nơi. Ân huệ từ thiên thượng cuối cùng cũng giáng xuống đứa trẻ tội nghiệp.

Nếu trên đời này có vị thần của khí Oxy, A Nhi bây giờ chắc chắn rất cảm ơn ngài ấy, thầm hứa sẽ dùng số tiền tiết kiệm nho nhỏ của mình để cúng một rổ trái cây thơm ngon sặc sỡ. Đó là nếu em ấy có thể sống qua hết hôm nay và vị thần đó thật sự tồn tại.

Mây mù theo dòng khí lạnh kéo xuống mặt đất, cột vòi rồng vừa mới hình thành thành công che lấp đứa trẻ sát thần bên trong chính nó. Đối mặt với từng cái đồng loại đang hùng hổ kéo tới khí thế bạo ngược, cơn lốc chỉ đứng yên một chỗ tựa như nhà vô địch đang chờ đợi kẻ thách đấu.

Chưa đến vài giây sau cơn lốc đầu tiên đã đến, không có gì bất ngờ "hai con quái vật thô to" cao tận trăm mét va đập vào nhau phát ra những tiếng ầm ầm ù ù.

Những tưởng trận so đấu sẽ kéo hàng phút đồng hồ cho đến khi một bên suy yếu đến mức không ngượng nổi. Hoặc hai bên giằng cho đến khi kẻ cô đơn bị bao vây hội đồng.

Thế nhưng——

Khi cả hai cơn lốc tiếp xúc với nhau... chưa đến hai mươi giây sau chúng đã hoàn toàn dung hợp thành một.

A Nhi đứng tại trung cơn lốc của mình, dựa vào quyền năng để cảm ứng cũng chứng kiến cảnh tượng này. Thật bất ngờ, nhưng tình huống này không xấu và nó có thể là cơ hội cho cậu.

Mặc dù cơ thể hiện tại còn khá bủn rủn chưa thể động đậy chứ đừng nói là đứng lên, cơ thể A Nhi đang trong quá trình phục hồi, nó thật mệt mỏi nên em ấy chẳng muốn động não một chút nào.

Dù vậy một đối sách cần thiết để sống sót cần được ưu tiên hơn lúc này. A Nhi hít một hơi thật sâu để bình tĩnh tâm trạng.

- "Hai cái sáp nhập vì chúng toàn không khí xoay cùng chiều??... Hay là do lốc của A Nhi mạnh hơn nhỉ."

Thật khác xa với dự đoán ban đầu của cậu. Lúc đầu, cách những cơn gió xoay tròn làm cậu bé nhớ tới trò chơi con quay.

Tại ngôi nhà mới của cậu ở Sorrento, A Nhi có một rương toàn những món đồ chơi thủ công bằng gỗ, đó là những món quà do chủ nhân của ngôi nhà và một số ít là của cô hầu gái tặng cho cậu. Trong số chúng còn bao gồm một bộ những con quay bằng gỗ, có nhiều kích cỡ từ lớn cỡ bàn tay đến bé bằng hạt đậu.



Khi A Nhi ở một mình và chẳng biết làm gì, chỉ đơn giản bằng việc xoay con quay và xem chúng va vào nhau cũng đủ cho cậu chơi cả ngày.

Những con quay lớn với lực quay mạnh sẽ hất văng những cái nhỏ yếu hơn.

A Nhi cũng để ý những con quay có cùng chiều xoay khi v·a c·hạm sẽ đẩy lẫn nhau, lẫn nhau suy yếu đến khi cái mạnh hơn trụ được hoặc cả hai cùng gục ngã.

Trong khi đó, những con quay khác chiều đôi khi việc tiếp xúc thậm chí còn làm chúng xoay nhanh hơn, khiến chuyển động quay tròn của chúng có thể duy trì thật lâu.

Thật tốt khi lốc xoáy không làm bằng gỗ, có lẽ bây giờ em ấy cảm thán như vậy.

Như cảm nhận được sự bất thường, những cơn lốc tiếp theo sau không từng cái t·ấn c·ông ngay mà chờ đợi tập kết.

Có lẽ là thần gió ra lệnh, ngay tiếp theo hai cơn lốc tiến lên chặn hai mặt trái phải rồi va đập.

Ầm ầm vù vù vù, có thể nghe thấy tiếng ồn của chúng từ khoảng cách xa vài kilomet.

Đã hồi được một ít thể lực, A Nhi đứng tại khu vực an toàn cảm nhận chiến trận của thần gió. Cả cơn lốc thấm nhuần chú lực và quyền năng của cậu, thậm chí đã hấp thu một cơn lốc khác để tự duy trì. Năng lượng dự trữ giờ đây không còn là vấn đề.

Vì mọi ngóc ngách của lốc xoáy đều có hiện diện quyền năng, chúng tựa như trở thành tai mắt và làn da của sát thần.

Cảm nhận —— Cảm ứng —— Cảm giác. Mọi thứ đều thu vào và tái hiện trong tâm trí của Campione.

- "Bên trái cùng chiều, bên phải thì ngược."

Lập tức cả trụ gió hơi lệch một chút, nó t·ấn c·ông mạnh mẽ cơn lốc bên trái. Nhanh đến mức không kịp đề phòng, cả cơn lốc như người anh em đầu tiên của nó bị nuốt gọn.

Sau đó A Nhi thừa thắng xông lên, sau khi cơn lốc của em ấy đã nở rộng thêm một vòng, lập tức muốn nuốt luôn cái còn lại.

Nhưng đồ vật của thần linh nào phải vật phàm, gió xoáy như có linh tính lùi lại một khoảng không gần cũng không quá xa.

Lúc này... điều A Nhi lo lắng xảy ra.



Dưới tác động giữa các luồng gió, cơn lốc nhỏ hơn dần hút lấy cơn lốc của cậu, đến mắt thường cũng thấy được nó đang to ra trong khi của cậu dần nhỏ lại.

Chớp lấy thời cơ này, trong số ba cơn lốc còn lại có hai cái lập tức xông lên vây quanh. Có lẽ vị thần đã nhận ra, vì chúng toàn là gió xoáy xoay nghịch chiều.

- "Không thể như vậy."

A Nhi quyết đoán hành động, cơn lốc ngay lập tức mang theo cậu bé lơ lửng đuổi theo ngọn gió phía trước. Quyết không cho chúng hình thành ba mặt giáp công.

Cơn lốc kia dưới sự chỉ huy của dị thần nhanh chóng phản ứng, bỏ chạy.

- Đừng chạy mà.

Kẻ địch không nhanh nhưng cũng đủ thoát khỏi cơn lốc của A Nhi. Cậu bé đành liều mạng ra lệnh trụ gió giãn nở đường kính cùng lúc đuổi theo con mồi.

Hậu quả là tuy đã nuốt gọn được cơn gió nhưng sức gió của cơn lốc lại giảm đi trong thấy. Đến mức lốc xoáy của dị thần tuy bị nuốt nhưng với phản kháng kịch liệt cũng muốn thoát ra ngoài.

- Co lại.

Đã bị bao vây vào trong, miếng mồi đã vào bụng có lý nào để thoát dễ như vậy. Phân tán trải rộng thì yếu ớt như vậy tập trung co vào sẽ tập hợp được sức mạnh.

Cơn lốc bị bao bên trong cố muốn thoát ra hết chuyển sang đông lại sang tây nhưng cơn lốc bao bên ngoài lốc này lại thuận theo hướng đi của nó rồi dần co chặt như muốn s·iết c·ổ.

Đến đây lại có một vấn đề.

Khi hai ngọn gió lốc ép sát vào nhau thì người đứng ở giữa là A Nhi sẽ ra sao? Nếu để đứa bé thoát ra bên ngoài hoặc lơ lửng bên trên ngọn gió lốc, thần gió chỉ cần một nhát chém thôi là đủ để đoạt mạng em ấy ngay lập tức.

Dù sao nhân vật em ấy đang đương đầu là một vị thần, không lý do gì A Nhi có thể mượn nhờ quyền năng để quan sát mà ông ta không thể làm được điều tương tự cả.

Thậm chí, nhờ vào thần lực của mình, có thể hiện tại ông ta còn biết được sát thần nhỏ đang làm những gì.

A Nhi chính vì cẩn trọng suy nghĩ như vậy, trong đầu tự hỏi làm sao có thể lách qua từng mũi nhọn khó khăn và hình dung một phương pháp dẫn đến chiến thắng cuối cùng.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.