Khiêm! Xin Anh Dừng Tay

Chương 58: Nguyện Là Quân Hậu Trên Ván Cờ Của Anh



Hoạ Y bị hắn ôm lâu thật lâu, cũng không có ý định đẩy ra, ngay khi định mở miệng nói thì đã nghe được chất giọng âm ấm khàn khàn từ người kia.

- Không được thất hứa...

Hứa cái gì? Câu vừa rồi á?

Được, nhưng trừ khi anh không hút thuốc nữa.Không phải!

Cô Khó hỉu hỏi.

- Vậy là gì ạ?

Lúc này hắn áp hai lòng bàn tay mình vào má cô, để mặt cô đối diện trực tiếp với mình, ánh mắt đục ngầu như chất chứa vô vàn sầu muộn, có khi Hoạ Y còn thấy nó lấp loé giữa đêm đen.

- Em đã hứa cùng với tôi cả đời mà. Đừng làm tôi thất vọng!

Hoá ra là vậy, Lý Khiêm bị chứng rối loạn ám ảnh sao? Hắn ta luôn nhắc về việc này, cứ như một loại lo sợ ăn sâu vào tiềm thức, mà...cũng phải thôi cô đã năm lần bảy lượt chạy đi mà. Thì ra trước giờ hắn luôn bất an như thế, có lẽ hộp nhung gỗ trên tay hắn là vật khơi nguồn nhỉ?!

Bách Lý Hoạ Y cũng áp tay cô lên đôi tay lạnh của hắn, nhẹ gật đầu vài cái như trấn an, cô đã hiểu ra, nguyên do

Lý Khiêm đột nhiên bất an như thế.



Cảm thấy có chút chua xót trong tâm, có một điều rất đúng đó là sự im lặng luôn tạo ra khoảng cách, một người chứa đựng tâm tư nhiều như biển cả nhưng lại im lặng như tờ đợi chờ người kia tự cảm nhận, còn một người vô tư khó lòng cảm nhận được tâm tư của người nọ.

Hoạ Y dứt khoát đáp lời hắn.

- Sẽ không!

Cô lại nói.

- Nguyện là quân hậu trên ván cờ của anh, đời này thắng hay thua, đều do anh định đoạt!

Hai đôi mắt sáng như trăng rằm nhìn nhau không chớp lấy một cái, họ quan sát từng biểu cảm từng lời nói của nhau, trao nhau những lời thật lòng nhất và trao cả nụ hôn chân thành nhất.

- Tôi yêu em! 'Hậu' của đời tôi.

.....

Nữa tháng đảo lại đây Lý Khiêm rất bận, dường như cô rất ít nhìn thấy hắn. Hắn ta đi làm lúc cô còn đang ngủ và trở về cũng là nữa đêm, công việc thì chất đầy như núi, việc ở công ty chưa dứt thì đã có việc ở cơ quan, gần đây mớ tài liệu trên bàn làm liệc còn cao gấp ba gấp bốn lần bình thường.

Vì lượng công việc nhiều vô số nên dạo gần đây Lý Khiêm không có chạm vào cô, Hoa Y cảm giác rất thoải mái, còn hắn, hắn nhịn sắp hỏng rồi.

Hoạ Y cũng vừa nhập học lại từ 2 ngày trước, lần này cô học cùng các bạn cùng lứa với mình, mọi người khá thoải mái và hòà đồng tuy nhiên Hoạ Y vẫn nhớ Nhược Nhược của cô nhất.

Khiêm đã hứa sẽ tìm kiếm và thử liên lạc với Chỉ Nhược, nhưng cô vẫn rất buồn và áy náy vì mình là một trong những nguyên do khiến cô bạn mất tích.



Còn Lý Việt Bận, có gọi đến hư cả máy cũng không nghe lấy một cuộc, rốt cuộc là làm sao vậy không biết!

Gần 6 giờ kém Hoạ Y tan học, bởi vì đang là giai đoạn thi cuối kỳ một của lớp 11 nên hầu hết học sinh đều tranh thủ về nhà ôn bài. Có một nhóm bạn rủ cô đi lượn đâu đó nhưng Hoạ Y đã từ chối. Bởi vì bỏ dở cả nữa năm học nên bản thân cô phải ôn bài gấp đôi người bình thường.

Cô được đưa về bằng xe riêng của gia đình, lái xe đã được đổi thành một người khác, anh ta giới thiệu mình là lái xe kiêm luôn vệ sĩ của cô. Hoạ Y không bất ngờ mấy, có lẽ sau vụ bắt cóc lần trước Lý Khiêm đã đề phòng cảnh giác hơn hẳn.

Về đến nhà cô sinh hoạt như thường lệ, hôm nay vẫn ăn cơm một mình. Học bài xong lại lôi tập tiểu thuyết ra tập tành viết viết, nhưng vẫn chán...

Hoạ Y sang khu dành cho thú cưng trong nhà, mấy ngày trước Khiêm vừa đón bé bánh gạo về từ khu tập thể thỏ, nó ú nu ú nần, người thì to ra còn trí nhớ thì teo lại, quên luôn cả mùi của cô luôn rồi.

Hoạ Y nằm dày trên sàn nhà nhìn con thỏ béo của cô đang phóng qua phóng lại trên lưng rùa nhỏ của Việt Bân, nhìn hai đứa chơi vui như vậy cô cũng bắt đầu thấy nhớ anh nhỏ rồi a.

Gần 9 giờ rữa tối, hắn gọi điện cho cô báo về trễ, Hoạ Y thấy mặt hắn tiều tụy xanh xao cô quyết định mang đồ ăn đến công ty của hắn một chuyến.

Khoác cho mình chiếc khăn len màu kem ấp áp, bởi vì mùa đông nên trời luôn lạnh như thế, cô mang thêm cái túi chườm ấm cho hắn nữa, tiện thể mang luôn con thỏ mập địt kia theo cùng.

Đông ở đây tuyết không nhiều, đã nhiều ngày từ khi tuyết rơi nhưng nó cũng chỉ cao đến mắc cá chân. Xe dừng lại trước cổng công ty lớn, một cô bé nhỏ nhắn xinh xắn ục ịch trong lớp đồ dầy cộm cùng con thỏ bếu tiến vào trong sảnh.

Mới có mấy năm thôi mà công ty nhà hắn lại đổi mới kinh động như vậy, quy mô thực sự khiến người khác e dè.

Phải nói là công ty hàng đầu có khác, đã gần 10 giờ tối mà các tầng ở đây vẫn còn sáng đèn, đích thị là những chú ong thợ chăm chỉ nha.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.