Khiêm! Xin Anh Dừng Tay

Chương 50: Bắt Nạt Tôi, Định Đền Bù Thế Nào Đây?



Cứ mãi nghĩ về hắn Hoạ Y rối hết tâm tư, cô tắt đèn quyết định đi ngủ. Nhắm mắt chưa bao lâu cửa sổ đang đóng chặt bị ai đó cại cửa mở ra, Hoạ Y cứng đờ nằm tại chỗ, cô sợ bản thân đột nhiên phản ứng tên ăn trộm có khi sẽ xiên cô luôn a.

Có tiếng giầy lộp bộp trên sàn, hướng cô mà đến, đột nhiên cơ thể cô bị ôm chặt cứng, Hoạ Y nghĩ rằng đây không phải ăn trộm tài sản mà là kẻ trộm sắc, cô vội la lên kêu cứu. Người đàn ông kia nhanh lẹ phản ứng, hắn giở chăn che mặt cô ra, khi tiếng hét vừa ra khỏi miệng hắn ta đã chặn lại bằng nụ hôn cuồng nhiệt. Hoạ Y cố thoát khỏi kìm kẹp của hắn kịch liệt mà dẫy thoát, trong bóng tối người đàn ông này có phần quen thuộc, hương bạc hà trên người hắn càng khiến cô nghi ngờ.

Lưỡi hắn ta ở trong tối luồn lách thăm dò từng ngóc ngách trong khoan miệng nhỏ, như cảm nhận được mùi vị ngọt dịu hắn tham lam mút lấy lưỡi cô về miệng hắn, Hoạ Y khó chịu vì lưỡi mình bị lôi đi không xin phép. Chán chê hắn ta tìm đến cánh môi căn mọng đỏ hồng mút xoáy nó đến xưng tấy lên vẫn chưa chịu buông tha.

Bách Lý Hoạ Y tức giận cô cắn mạnh vào môi hắn khiến môi hắn rỉ một ít máu, đồng thời môi cô cũng không khá hơn, khi hai đôi môi vừa tách ra cô vội la lên.

- Lý Khiêm! anh làm càng!

Lý Khiêm liếm ngang vết máu trên môi mình, hắn không để lời cô nói vào tai mà tiếp tục áp người mình lên người cô gặm lấy môi mọng dính máu kia, bàn tay hư hỏng luồn vào váy ngủ, như một điều tra viên hắn ta thăm dò mọi ngóc ngách trên cơ thế, chợt hắn ta vui vẻ cười, âm giọng khàn khàn cất lên.

Y nhi hư hỏng! thế này là đang mời gọi tôi mau chóng đến ăn em?Không phải a!Hoạ Y chu chu mỏ giận dỗi, rõ ràng là không thể nói lý với hắn a, bởi vì không có hắn ngủ cạnh cô cứ vậy thả rông không cần nội y thực chất cô cũng khá thích kiểu ngủ thoải mái thế này nhưng hiện tại qua ánh mắt thèm khát của hắn cô thế nào biến thành đang câu dẫn người. Rõ ràng là hắn ta lẻn vào phòng của cô để vụng trộm a, đúng là tên mèo hoang tham ăn.

Hắn luồn tay vào phần thịt giữa hai đùi non mà miết, tay trên đặt lên một bên ngực thoải mái nhàu nặn, miệng cũng không rảnh rang mà liếm mút xương quai xanh, hắn có lẽ thích phần cổ này lần nào hôn qua cũng để lại dấu. Hoạ Y quyết không để hắn chiếm tiện nghi, đây là nhà cô hơn nữa còn có ông bà ở đây, hắn thế nào lại không thấy xấu hổ?

- Dừng lại a, bị phát hiện mất!!

Lý Khiêm nghe thấy chỉ cười nhẹ, trong bóng tối vẫn có thể nhìn rõ ngũ quan mê người của hắn, bé con không hề biết lời cô nói có bao nhiêu mị hoặc. Hắn vỗ bép bép vào mông căng tròn sau đó xoa xoa đều, vừa đánh vừa xoa hắn nói.

- Tôi biết a, chúng ta là đang vụng trộm, yên tâm tôi sẽ nhẹ nhàng!

Ý cô không phải thế!! Tên này là đang cố tình bẻ cong lời nói của cô a. Hoạ Y có phần không hiểu nổi con người này, rõ ràng đã thấy hắn dịu dàng hơn trước đây, cái gì cũng hảo hảo tốt, chỉ có mỗi chuyện lên giường cái gì cũng không nói được hắn, lời nói của cô cứ như ông bướm lượn lờ bên tai.

Ở cùng hắn từ nhỏ Hoạ Y biết hắn ta cuồng dục biến thái, chỉ có điều hắn không có phụ nữa mà chỉ có mình cô, việc này khiến cô suy nghĩ không ít nhưng đâu đó Hoạ Y vẫn có chút cảm giác vui vẻ trong lòng.



Bách Lý Hoạ Y bắt đầu ngửa cổ rên la trong họng khi côn thịt to dày của hắn tiến vào trong thân thể mình, vách thị non dù có làm bai nhiêu lần đi nữa vẫn cứ hút chặt hắn đến điên dại. Hắn không kiên nể bắt đầu động hông, cái đầu một mắt tiến ngày một gần hơn vào nơi tận cùng, Hoạ Y thở hắt ra cố nén lại âm thanh ái dục, cô bằng mọi giá cũng không để Lý Khiêm làm càng trên lãnh thổ mình.

Bàn tay non mềm dùng lực đẩy bờ vai săn chắc của hắn ra, miệng to gan ngoặm lấy bên tai hắn khi hắn đang say mê mút cổ cô. Lý Khiêm bị cắn khá đau hắn ngồi bật dậy rít sâu một hơi. Vừa sờ tai mình vừa mình xuống Hoạ Y.

Hắn thấy cô run cầm cập, đôi tay quán tính che lại bầu ngực, miệng nhỏ giọng thốt lên.

- Khiêm..Khiêm đau sao?

Hắn thấy cô có chút hối lỗi liền giả vờ như mình thực sự rất đau, nhăn mặt bụm chặt tai vờ như bị thương rồi a.

Hoạ Y ngốc nghĩ mình không ngờ lại lợi hại đến thế, chỉ vận chút lực liền ức hiếp được hắn. Thấy hắn ta dáng vẻ buồn thiu, ôm tai trong cực kì đáng thương, cô thấy mình đã doạ được hắn nhưng hành động thế này quả thật đáng khinh, có ăn năng cô cảm thấy tội lỗi vô cùng, thấy hắn không trả lời cô hỏi lại.

- Em làm Khiêm sợ ạ?

Sợ? Lý Khiêm quả thật sợ....sợ không thể ăn cô mỗi ngày a. Thấy con mồi bắt đầu sụp bẫy con sói tinh ranh giả vờ gật đầu nói.

- Bắt nạt tôi, định đền bù thế nào đây?

Tưởng rằng tiểu ngốc nhà cô sẽ dễ dàng cắn câu không ngờ cô lại chỉ vào địa phương nơi cả hai đang giao thoa nói.

- Cái đó của anh cũng làm đau Hoạ Y!

Khuôn mặt ngây thơ thốt ra lời thật lòng, nghĩ cái gì liền nói cái đó, quả thật là cô nàng trong sáng. Nhưng toàn bộ cử chỉ lời nói qua mắt hắn liền biến thành mồi câu, câu hắn cuốn theo. Lý Khiêm nhịn không nổi nữa, cự long dũng mãnh dựng thẳng cứng ngắt trong cửa mình của cô, có cảm giác nó còn phình lên gấp mấy vòng.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.