- Thích, đương nhiên là thích chứ. Anh cầu còn không được.
Tử Y bước đến trước mặt hắn, từ từ đi đến chủ động ngồi trên đùi hắn, những ngón tay thon nhỏ chạm đến cổ áo hắn.
Mời gọi, trêu chọc.
- Vậy anh thích em của trước kia hơn hay là... em của bây giờ hơn?
Tống Dịch bị hành động trêu chọc này của cô làm cho đứng hình. Đây là lần đầu tiên cô chủ động làm những hành động thân mật như vầy với hắn.
Tuy có chút vội vàng nhưng lại rất ngọt ngào.
Hắn dường như chẳng còn muốn suy nghĩ đến vấn đề tại sao cô lại thay đổi một cách thái độ đột ngột với hắn như vậy. Từ lạnh nhạt cùng cực, sẵn sàng dùng cái chết để cắt đứt liên quan với hắn đến mỗi một hành động đều giống như đang kích thích từng dây thần kinh của hắn, khiến cho dục vọng bị chôn vùi lâu nay trong con người hắn phút chốc như muốn bùng nổ.
Yết hầu hắn lăn lộn kịch liệt, thầm nuốt xuống một ngụm dục vọng thèm khát. Hơi thở nóng rực bị kìm nén khiến cho gương mặt hắn đỏ gay.
Cô vòng tay qua câu lấy cổ hắn, dường như càng thêm thích thú mà trêu chọc hắn. Bốn mắt chạm nhau, ánh mắt hắn rực lên ngọn lửa tình.
- Đương nhiên là thích em của hiện tại hơn rồi.
Nhìn dáng vẻ bối rối hiện tại của hắn càng làm cho cô thêm phần giễu cợt, đôi môi xinh đẹp mỉm cười mà đáy mắt lại ẩn chứa vẻ thâm trầm khó đoán.
Dục vọng thèm khát đê tiện của hắn hiện rõ qua đáy mắt.
Quả nhiên là tất cả đàn ông đều giống nhau cả thôi. Đều thích những cô gái ngọt ngào và biết chủ động đưa đẩy. Nếu không, Tống Dịch cũng đã không giữ Hà Nghiên Nhi ở bên cạnh lâu đến như vậy.
Đối với hắn, chỉ cần là người mang khuôn mặt người hắn yêu, lại chủ động cởi quần áo trước mặt hắn, hắn đều sẽ không từ chối. Hắn cho rằng như vậy mình cũng tính là phản bội lại tình yêu với Bạch Chi. Vừa thỏa mãn dục vọng của bản thân bị kìm nén vừa có thể giúp hắn giải tỏa thân dưới thì hắn đều sẽ không từ chối.
Còn Tử Y ngốc nghếch của trước kia thì luôn mong chờ một ngày hắn sẽ thật lòng yêu cô, sẽ có thể nhìn đến cô, mong chờ có được trái tim của hắn. Một thứ mà đến ngay cả Tống Dịch cũng không biết hắn còn chẳng giữ nổi nữa.
Đúng thật là nực cười mà.
Cô so với Hà Nghiên Nhi đúng là rất khác nhau, cô ta thông minh, cô ta biết chỉ cần giúp hắn thỏa mãn thân thể, hắn vẫn sẽ giữ lại cô ta. Còn một người vợ mang bệnh tim như cô thì có thể giúp hắn được gì chứ?
Bây giờ thì cô thông minh hơn rồi. Con người ta chỉ nên ngu dại một lần trong đời là đã quá đủ. Một ao nước đục không nên tắm hai lần, một người đàn ông tồi không nên yêu hai lần.
Tử Y đẩy hắn ngã xuống ghế trên phòng nghỉ. Khóe môi khẽ nhếch lên, Tống Dịch bị cô đưa từ bất ngờ đến đến ngờ khác. Trong một giây phút hắn trở nên vô cùng bối rối trước hành động táo bạo đầy mời gọi này của cô.
Bị cô chạm vào, Tống Dịch thật sự rất muốn mắng người. Chết tiệt! Một mà này của cô đã khơi màu thú tính khiến hắn kìm không nổi.
Cô đây là muốn bức chết hắn hay sao chứ?
- Vậy có phải là anh nên thưởng gì đó cho em hay không? Như là... tính mạng của anh chẳng hạn.
Đôi môi xinh đẹp của cô khẽ chúm chím cười. Không biết là giễu cợt hay là tỏ vẻ muốn mời gọi hắn thật.
Trong cuộc chơi này cô mới là người chiếm thế thượng phong.
Tống Dịch khẽ nuốt nước bọt, bàn tay chạm vào cô cũng trở nên nóng rực. Nhiệt độ trong phòng đột nhiên nóng lên một cách đột ngột. Cái thứ cứng rắn nam tính của hắn từ nãy đến giờ đã chạm vào mông cô đến xấu hổ.
Dường như hắn cũng cảm nhận thấy điều đó, ánh mắt trở nên sâu thẳm, nóng bỏng giống như muốn nói với cô rằng hắn muốn cô.
Tay hắn bắt lấy gương mặt nhỏ nhắn, ngửa đầu gặm lấy đôi môi anh đào mềm mại. Một nụ hôn nhỏ vụn nhưng đầy cuồng nhiệt. Cô bị hắn hôn lấy, nhất thời vẫn còn chút lý trí mà không chịu mở miệng, những ngón tay cuộng tròn lại, móng tay đâm sâu vào da thịt để giúp cô thêm tỉnh táo thêm.
Cô phải biết mình đang làm gì, không thể vì một phút yếu lòng mà đánh mất cả bản thân. Một lát sau nụ hôn liền trở nên thành thục hơn, cô vòng tay câu lấy cổ hắn, phối hợp mà lên xuống không ngừng.
“Ưm...”
Tống Dịch cảm thấy bên dưới đã sắp chịu hết nổi. Hắn đưa tay cởi lấy hang cúc áo trước ngực, cơ ngực săn chắc hiện ra, hơi thở hắn bắt đầu trở nên nặng nề. Hắn ôm lấy cô đặt lên trên bàn làm việc, tư thế hai người vô cùng ai muội.
Hắn hôn lên bả vai mịn màng của cô và cắn nhẹ vào vành tai đỏ ửng của cô làm cô bất giác run lên một cái. Hắn đưa tay ra phía sau kéo khóa váy của cô xuống.
Tống Dịch bây giờ chỉ muốn một điều. Hắn thực sự muốn cùng với cô làm chuyện đó, chuyện mà bất cứ cặp vợ chồng nào cũng muốn làm.
- Y Y, anh kiềm chế hết nổi rồi... cho anh, được không?
Tử Y cắn chặt môi, bất giác nhớ đến lúc trước, cô cũng từng tận mắt chứng kiến Tống Dịch và Hà Nghiên Nhi ở trong căn phòng này quần áo không chỉnh tề, chính xác là đã cũng nhau làm loại chuyện đó trong đây không biết bao nhiêu lần.
Đúng thật là mèo mả gà đồng mà!
Bây giờ hắn lại muốn cùng với cô làm loại chuyện đó ở ngay đây. Có phải là hắn nghĩ cô chẳng qua cũng chỉ là hạng gái rẻ tiền như vậy không?
Ký ức đau khổ đã ghim sâu vào tâm trí cô rồi, cho dù có cố gắng đi thế nào cùng không thể xóa bỏ được cảnh tượng nhơ nhuốc hắn làm cùng người phụ nữ khác. Bọn họ đã cùng nhau ân ái trước mặt cô thế nào?
Bây giờ mỗi lần tiếp xúc thân mật với hắn, trong đầu cô sẽ tự động nhớ đến những cảnh tượng đó.
Hắn có thể dễ dàng quên nhưng cô lại nhớ mãi không thôi.
Tử Y vội vàng đẩy hắn ra, một bên dây áo bị tuột xuống để lộ một bên ngực căng tròn.
- Không được! Đang trong giờ làm việc đó.
- Không có lệnh của anh sẽ không có ai dám bước vào căn phòng này.
Đáng tiếc bây giờ cô chỉ muốn mạng của hắn mà thôi.
Hắn nhìn thân thể trắng mềm trước mặt, làm sao kêu hắn nhịn được, hắn cúi đầu hôn lên thân thể trắng mịn của cô để lại mấy vết đỏ tím như muỗi đốt. Tay hắn mò vào bên trong chạm lên ngực cô nắn bóp, một bên còn lại há miệng ngậm lấy muốn trêu chọc.
Bên dưới đã sưng cứng như thế nào, cô bảo hắn ngưng lại thì hắn chết mất. Rõ ràng là ban đầu cô quyến rũ hắn, bây giờ tại sao đến bước cuối cùng đột nhiên lại kêu hắn dừng lại.
Bàn tay của cô đặt trước ngực hắn, cuộn tròn thành hình nắm đấm, chống đỡ đã đẩy mạnh hắn ra.
- Đừng nên vội vã, để đến tối về được không anh?
Ánh mắt cô nhìn hắn ngọt ngào, giống như là thật sự đang dụ dỗ hắn. Hắn không muốn làm cho phật ý mặc dù bản thân đang rất có hứng. Bên dưới cũng đã sẵn sàng nhưng vẫn phải tôn trọng cô. Dù sao thì cô cũng vừa mới chấp nhận hắn. Nếu như để cô ghét bỏ hắn thì thật không nên chút nào.
- Được, tất cả đều chiều theo ý em.
Tử Y mỉm cười kéo lại váy áo, còn cố tình nhờ hắn kéo khóa dùm mình. Còn cố ý mà đụng phải thân dưới của hắn. Đã sưng cứn thành như thế kia, chắc hẳn rất khó chịu. Rồi hắn sẽ tự xử hay tìm đến phụ nữ khác để giải quyết đây?
Cô tìm một cái cớ mà thuận tiện rời khỏi đó. Tống Dịch bứt rứt vì bị ngọn lửa dục vọng thiêu đốt.
Được một lúc hắn cũng không chịu nổi mà cầm lấy áo khoác rời đi. Hắn đi đến một căn hầm bí mật sau đó đi vào bên trong. Hắn đưa mắt nhìn người phụ nữ bị hành hạ đến thân tàn ma dại bên trong phòng. Đứng trước người phụ nữ kia, bàn tay hắn vươn đến bóp chặt cổ họng cô ta, bắt cô ta mở miệng uống thứ chất lỏng kinh tởm kia.
Bao nhiêu năm rồi, nỗi đau hằn trong da thịt cô ta, đau đớn đến mức muốn chết đi bao lần. Nhưng lần nào cũng vậy, Tống Dịch hoàn toàn không để cho cô ta toại nguyện.
Đối với hắn, kết cục của kẻ phản bội sẽ rất cay đắng. Không phải là cái chết tức tưởi mà là từ từ trải qua dày vò.
Bao nhiêu đau khổ dày vò hắn trong những đêm nhớ mong Tử Y hắn đều trút hết lên người ả. Từng roi từng roi quật vào da thịt, đau nhưng lại không thể kêu lên được. Nhưng hắn tuyệt nhiên không đánh vào gương mặt ả, dù dao thì đỏ cũng là gương mặt của người hắn yêu, làm sao mà hắn nỡ nhẫn tâm?
Giày vò rồi lại thoa thuốc cho lành, từng cơn đau hành hạ nhưng vẫn chẳng thể kêu lên. Nó khiến ả muốn chết đi hàng vạn lần, chết đi mới có thể trả hết lỗi lầm. Chết đi mới không còn phải chịu đựng đau khổ Tống Dịch ban cho nữa.
- Anh giết chết tôi đi! Giết tôi đi!
- Không, tôi sẽ không giết chết cô, tôi sẽ giày vò cô từ từ sống không bằng chết.
- Tại sao chứ? Tống Dịch bây giờ anh có giày vò tôi thì cũng có ích gì? Cô ta cũng không thể nào sống lại được, cô ta đã chết rồi! Cả đời này cô ta cũng sẽ không tha thứ cho anh đâu.
Khóe môi Tống Dịch khẽ nhếch lên. Đứng trước người phụ nữ kia, bàn tay hắn vươn đến bóp chặt cổ họng cô ta.
- Không, cô ấy trở lại rồi! Không những vậy, cô ấy cũng tha thứ cho tôi rồi. Bất ngờ lắm phải không? Chúng tôi đã quyết định từ giờ sẽ sống hạnh phúc bên nhau nữa.