Anh Hoắc Ngoan Ngoãn Nuông Chiều Tôi

Chương 887: Hoắc Minh không nói gì



Hoắc Minh không nói gì.

Anh đứng trong màn đêm đen nhánh, đón gió đêm, nhìn tuyết rơi bên ngoài.

Hình như là, từ khi Ôn Noãn hôn mê, tuyết chưa từng ngừng lại, không biết có phải trời cao cũng đang than khóc cho cuộc ly biệt của bọn họ... Hoặc là giữa bọn họ và đứa trẻ, anh biết Ôn Noãn yêu thương đứa trẻ này đến thế nào, chính anh cũng rất thương đứa bé trong bụng cô.

Sáu ngày rồi, cô vẫn chưa tỉnh lại.

Nếu, sau này cô không tỉnh lại nữa, thì anh phải làm sao bây giờ?

Ôn Noãn, em nói xem anh phải làm sao đây?

Hoắc Minh cúi đầu châm một điếu thuốc lá, cũng chỉ khi làn khói tràn đầy lá phổi, anh mới cảm giác được bản thân mình đang tồn tại... Hút xong một điếu thuốc lá, anh lại trở về phòng bệnh.

Mẹ anh đang lau người cho Ôn Noãn.

Giọng nói của Hoắc Minh khàn khàn: "Bọn nhỏ về hết rồi à?"

Bà Hoắc rưng rưng nước mắt, “ừ” một tiếng: "Minh Châu dẫn bọn nhỏ về rồi."

Hoắc Minh cầm lấy khăn ấm từ tay mẹ mình, cẩn thận lau cho Ôn Noãn, vừa lau vừa nhẹ nhàng nói: "Mẹ, con không phải là người chồng tốt! Con thấy cô ấy nằm hôn mê mà lại không có biện pháp gì."

Bà Hoắc cố gắng nhịn không khóc.

Hoắc Minh lại cẩn thận vuốt ve mặt Ôn Noãn, nhỏ giọng nói: "Đúng là con đã quên mất quá khứ của con với cô ấy, nhưng mà con biết mình yêu cô ấy. Mẹ, con

muốn đi tới núi một chuyến, tìm thầy Thanh Thủy."

Bà Hoắc chần chừ: Ngoài trời còn có tuyết rơi, đường vào núi không thể đi được!

Hoắc Minh vuốt ve khuôn mặt Ôn Noãn, giọng nói khàn khàn trầm trọng: "Trước kia con không tin thần linh, nhưng mà hiện tại con không còn cách nào cả, ông ấy đã tính ra được quá khứ tương lai, chắc chắn sẽ có biện pháp đánh thức

Ôn Noãn dậy."

Cho dù anh có phải táng gia bại sản, cho dù phải dùng tính mạng của anh để đổi.

Bà Hoắc cũng là người thờ Phật, sao có thể không biết cái giá phải trả được?

Bà khóc thút thít nghẹn ngào nói: "Minh à! Chờ bố con đến đây..."

Hoắc Minh lại cầm tay bà, nhẹ giọng nói: "Mẹ, bố mẹ còn có Minh Châu! Nhưng mà bốn đứa con của con chỉ có một mình cô ấy là mẹ, chuyến đi này dù thế nào thì con cũng phải đi."

Bạn đang đọc truyện mới tại truyen.A.z-z. vn.(phải viết thế này thì các site ăn cắp không đổi được).Vào google gõ: Truyen A_z-z để đọc nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương và không liền mạch truyện đó ạ!

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.