Lục viên cũng đủ để đánh bay tất cả dũng khí của em! Lục Thước, anh bỏ qua cho em một lần đi, lần này xem như là em không đùng.”
Cô một lời nói hết, có lẽ như đã nghĩ rất lâu rồi.
Lục Thước nắm tay cô ấy: “Những chuyện đó không phải lỗi của em.”
“Nhưng, là lỗi của mẹ em.”
“Vốn dĩ bà ấy cũng nên có cuộc sống tốt, nhưng bà ấy không chọn như vậy! Lục Thước, ở cùng anh, bất kỳ lúc nào em cũng có thể bị người khác vạch trần vết thương, em không muốn như vậy! Em thừa nhận em mềm yếu ích kỷ, vì em muốn bảo vệ cuộc sống hiện tại, bố mẹ, anh trai chị dâu... Em đã nói rồi, cuộc đời của em không chỉ có một mình anh.”
Những lời cô nói, Lục Thước đều đã nghĩ đến.
Nhà họ Lục, nhà họ Hoắc, đều có kẻ thù.
Cậu ở cùng Lục Huân, chắc chắn sẽ có người tính kế, rất có khả năng chính là nhà họ Tư.
Lục Thước không ép cô ấy nữa.
Nhưng cậu cũng không từ bỏ, cậu nữa quỳ, dựa đầu vào đùi cô ấy, khẽ nói: “Cứ đón tết vui vẻ đã, chuyện của chúng ta về sau lại nói, được không?”
Lục Huân bật khóc; “Lục Thước, hà tất phải như vậy!”
Lục Thước không nói gì.
Hà tất phải như vậy... Đúng vậy, hà tất phải như vậy!
Đương nhiên là vì không buông được! Nếu có thể uống được, ai lại lựa chọn con đường khổ sở thế này, nhưng đến hại tại cậu cũng không hối hận, cũng chưa
từng nghĩ đến chuyện từ bỏ.
Cậu bảo cô ấy ăn cơm, có những chuyện, cần phải do bản thân cậu giải quyết.
Lục Thước xuống lầu, bà Liễu đâu cũng không ngẩng.
Bà ấy chỉ khẽ hừ một tiếng: “Gặp chuyện rồi sao? Tôi nói rồi mà, mông còn chưa lau sạch, thì đừng có đến kiếm chuyện với Tiểu Huân nhà tôi! Con bé còn nhỏ nên mới trúng chiêu của cậu, nếu gặp phải người sõi đời, mấy thứ công phu mèo quào của cậu căn bản không dùng được.”
Lục Thước không phản bác.
Cậu ngồi đối diện bà Liễu, vòng lên cho bà ấy.
Tham gia Group: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất (https://www.facebook.com/groups/546491997652063) để cập nhật sớm nhất các truyện HOT cũng như trao đổi các bộ truyện hay mà không phải đợi trên website