Hạnh phúc luôn là một điều gì đó thật xa vời với thực tế. Nó xa xỉ giống như một món đồ có giá trên trời, khiến cho người ta đều muốn ước ao. Nhưng mà, cớ sao càng ước lại càng khó có được? Muốn được vui vẻ, muốn được yêu thương, lại sao lại khó khăn đến như vậy? Lòng người có bao nhiêu nỗi khổ? Sự sâu thẳm toát ra từ trong tâm hồn, nỗi ê buốt đó có ai thấy hiểu được?
Nếu như trong cuộc đời của một người, tình thân rất đỗi quen thuộc, nhưng khi đối mặt với một đứa bé bị bỏ rơi, thì tình thương yêu đó, có lẽ có khát khao cả đời này cũng không được. Sự khác biệt giữa có tình thương và sự thiếu thốn tình thương chính là như vậy.
Hai đứa trẻ đều thiếu thốn tình thương, tìm được nhau giống như một phép màu kỳ lạ. Định mệnh ràng buộc hai người ở chung một chỗ, nương tựa vào nhau. Người xưa có câu, lửa gần rơm lâu ngày cũng bén. Đây cũng chính là lý do khiến tình cảm giữa hai người rạn nứt. Sự đau khổ khi bị từ chối giống như một vết cứa, cứa thật sâu trong lòng, để lại một vết sẹo dài không có cách nào làm mờ đi được, giống như là lời nhắc nhở, đây chính là một vết nhơ trong cuộc đời...