Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 1169: Có một dự cảm xấu, gần đây sẽ có người chết



Trường Sinh Môn Vu Phạm: [Phạm Hàng Nhất có cuộc sống oai phong ở thành phố Hải, nếu thật sự xác nhận rằng Ma cà rồng dưới1 tay anh ta đã giết người, cấp trên chắc chắn sẽ bóc lột núi vàng núi bạc trong tay tên đó, chỉ nghĩ đến thôi đã thấy vui2 rồi.]

Đối với gã doanh nhân toàn mùi tiền này, Vu Phạm còn có thái độ hả hê và bỏ đá xuống giếng hơn cả Vệ Tây T7hi, không khó để đoán rằng hai người có mâu thuẫn.

Mao Sơn Kiều Gia: [Khả năng là Phạm Hàng Nhất không cao, anh t7a là một con cáo già đã sống hơn nghìn năm, để đạt được thành công như ngày hôm nay, anh ta sẽ không để phía trên dễ dàng2 nắm được điểm yếu.] Trường Sinh Môn Vu Phạm: [Tôi sẽ dẫn theo sư đệ đến dự lễ cưới.]

[Hoan nghênh.]

Chùa Nam Ẩn Tuệ Thành: [Xin chúc mừng thí chủ Tần đạt được ước muốn.]
Mặc dù không đủ để so sánh với nhà họ Hoắc, nhưng ở phía nam thì hắn là một đại gia có địa vị không thể lay chuyển trong giới kinh doanh.

Sau khi đã xác định được thân phận của đối phương, Tần Nguyễn không còn cảm thấy hứng thú nữa, mà hỏi sang vụ án mạng gần đây ở thủ đô.

[Mọi người có tin tức gì về vụ án Ma cà rồng tấn công người không?]
Thanh Thành Vệ Tây Thi: [Bạn học Tần, thiệp mời của nhà họ Hoắc rất hợp ý tôi. Ảnh chắp tay.jpg]

Tần Nguyễn biết tại sao anh ta lại nói như vậy, cô mời Thanh Thành Vệ Tây Thi chứ không phải cậu ba nhà họ Phó.

[Thầy thích là tốt rồi.]
Ngọc Tinh Lộ đạo nhân: [+3]

Tuệ Thành: [+4]

Trường Sinh Môn Nguy Diễm Hiên: [+5]
Tần Nguyễn vừa lên mạng, khiến mọi người trong nhóm đều bùng nổ.

Nhìn thấy Tuệ Thành chào hỏi ân cần trong nhóm, Tần Nguyễn hơi nhướng đôi mày thanh tú, ngón tay thong thả gõ lên màn hình.

Tần Nguyễn: [Tôi gần đây hơi bận, mọi chuyện đều ổn.]
Thanh Thành Vệ Tây Thi: [Không có, chuyện này hơi khó giải quyết, tôi biết người phụ trách vụ án này, có thể nói là không có đầu mối.]

Trường Sinh Môn Vu Phạm: [Chúng tôi nghi ngờ hung thủ chính là Ma cà rồng mới sinh, chỉ có lũ quỷ hút máu vừa bị biến đổi kia mới có cảm xúc không ổn định và không thể kiểm soát được việc giết chóc, bọn chúng chỉ có thể đi săn vào ban đêm và không thể khống chế được lượng máu mình hút, dẫn tới việc chết người.]

Mao Sơn Kiều Gia: [Đúng là như thế, gần nhất đệ tử của môn phái Mao Sơn tuần tra địa điểm xảy ra tai nạn, nhưng cũng không phát hiện ra điều gì bất thường.]
Ngọc Tinh Lộ Đạo Nhân: [Tôi cũng phái đệ tử đi ra ngoài điều tra, nhưng kết quả cũng giống như thế, đến một chút hơi thở của Ma cà rồng cũng không bắt được.]

Mao Sơn Kiều Gia: [Tôi có dự cảm xấu.]

Ngọc Tinh Lộ Đạo Nhân: [Sắp tới chỉ sợ vẫn sẽ có người bị giết.]
Ngay cả khi không có thân phận Ma cà rồng, khối tài sản mà Phạm Hàng Nhất kiểm soát vẫn đủ để khiến hầu hết phụ nữ đổ xô đến với anh ta.

Nhìn đến đây, Tần Nguyễn yên lặng phát ra nghi vấn.

Tần Nguyễn: [Phạm Hàng Nhất mà mọi người đang nói đến là ông chủ của tập đoàn gang thép ở thành phố Hải, thu nhập năm ngoái lên tới 900 tỷ à?]
Nhưng Tần Nguyễn chú ý tới hắn không phải bởi vì vẻ ngoài của hắn, hay do hắn là người khiêm tốn, mà vì cô có chút ấn tượng với ông chủ của tập đoàn gang thép ở thành phố Hải sau khi tiếp xúc một số công việc của Tập đoàn HEA.

Phải công nhận rằng, Phạm Hàng Nhất là thương nhân thành công nhất thành phố Hải, địa vị của hắn ở thành phố Hải không thể khinh thường.

Trước đó cô có kiểm tra báo cáo tài chính của các công ty hợp tác với tập đoàn và biết được doanh thu năm ngoái của tập đoàn gang thép thành phố Hải đạt 900 tỷ, con số này có thể nói là vô cùng khủng bố.
Nhìn thấy một loạt tin nhắn tiếp theo, Tần Nguyễn yên lặng gửi dấu chấm câu: […]

Tần Nguyễn nhìn chằm chằm vào bức ảnh chân dung xa lạ của Nguy Diễm Hiên ở cuối cùng, cô không biết sư đệ của Vu Phạm đã vào nhóm từ lúc nào.

Mao Sơn Kiều Gia: [Chúc mừng lễ cưới của đạo hữu Tần, vào ngày đám cưới diễn ra, tôi chắc chắn sẽ dắt theo con gái nuôi đến dự.]
[Cảm ơn.jpg]

Đối với Tuệ Thành, trong lòng Tần Nguyễn có những cảm xúc phức tạp.

Người này cho cô cảm giác vừa thiện vừa ác, khiến người khác khó có thể nhìn thấy và nguy hiểm.
Mao Sơn Cửu Cô Nương: [Chị Nguyễn, chị đến rồi!]

Ngọc Tinh Lộ Đạo Nhân: [Đúng, chính là tên đó.]

Thanh Thành Vệ Tây Thi: [Chà, đã lâu không gặp em Nguyễn, gần đây đi chơi ở đâu à?]
Nhìn thấy những lời nói nặng nề của bọn họ, hàng mi dài của Tần Nguyễn hơi rũ xuống, trong mắt cô lóe lên tia sáng.

“Phu nhân, chúng ta đến rồi.”

Xe của nhà họ Hoắc đỗ ở trước cửa nhà họ Tần, Hoắc Chi xuống xe, đi ra đằng sau mở cửa xe và lên tiếng thông báo.
Đây cũng là lần đầu tiên cô nghe nói về Ma cà rồng phương Đông.

Và cô cũng chẳng xa lạ gì đối với cái người tên Phạm Hàng Nhất này.

Đối phương không xuất hiện trong bất kỳ tin tức nào, thỉnh thoảng phỏng vấn cũng không có ảnh chụp, nhưng trên mạng lại có ảnh chụp mờ ảo của hắn, có thể thấy hắn là một người đàn ông có ngoại hình xuất chúng.
Ngọc Tinh Lộ Đạo Nhân: [Cái này không thể so sánh được, về mặt sức chiến đấu, hai phe Ma cà rồng phương Đông và phương Tây đã không chiến tranh trong nghìn năm qua, mà Phạm Hàng Nhất lại vô cùng khiêm tốn. Nếu không phải lần này ở thủ đô xảy ra chuyện Ma cà rồng tấn công con người, thì sẽ chẳng có ai nhớ tới thân phận của anh ta.]

Mao Sơn Kiều Gia: [Lúc bình thường, giới Huyền học cũng rất ít khi nhắc tới Phạm Hàng Nhất, chỉ cần Ma cà rồng không ngoi đầu lên thì có rất ít người nhớ tới thân phận của anh ta, sẽ chỉ coi anh ta là một người thành công. Anh ta quá vô danh, cho dù là lấy thân phận con người hòa nhập vào xã hội, hay trong giới Huyền học.]

Nhìn thấy tin nhắn trả lời của hai người, Tần Nguyễn rơi vào im lặng.
Mao Sơn Cửu Cô Nương: [Chị Nguyễn bận kết hôn mà, em biết rồi, sư phụ đã nhận được thiệp mời cưới do nhà họ Hoắc gửi tới.”

Vệ Tây Thi: [+1]

Vu Phạm: [+2]
Tần Nguyễn khẽ mỉm cười, ngón tay nhanh chóng gõ lên màn hình điện thoại.

[Chú Kiều, chúng ta không phải người ngoài, cứ xem như gặp nhau lúc ngày thường là được.]

Ngọc Tinh Lộ Đạo Nhân: [Tôi có thể đại diện cho môn phái Ngọc Tinh bước vào cửa nhà họ Hoắc, cuộc đời này coi như không uổng phí rồi.]
Ngọc Tinh Lộ Đạo Nhân: [Hi vọng không phải là người của Phạm Hàng Nhất, anh ta không phải dễ0 trêu, nếu cấp trên thật sự muốn nhân cơ hội này tấn công anh ta, con cáo già đó tuyệt đối sẽ không bó tay chịu trói.]

Mao Sơn Cửu Cô Nương: [Thời gian trước xem tin tức giải trí, tôi nhìn thấy ông chủ Phạm và nữ diễn viên nổi tiếng ra vào khách sạn, tên đó đã hơn nghìn tuổi, lại còn hãm hại thiếu nữ tuổi đôi mươi, đúng là già mà không biết xấu hổ!]

Không ai phản hồi câu nói của Kiều Cửu, thật sự rất khó để nói về vấn đề này, ai bảo Phạm Hàng Nhất vừa có tiền, có quyền lại còn đẹp trai, anh ta còn là thủ lĩnh của Ma cà rồng phương Đông.
Tần Nguyễn ngước mắt nhìn về phía cửa nhà họ Tần, sau đó lại cúi đầu nhìn lời nhận xét nặng nề của Kiều Nam Uyên và Lộ Văn Bân ở cuối khung chat.

Cô thoát WeChat, tắt màn hình và cất điện thoại vào túi xách, sau đó xuống xe đi về phía nhà họ Tần, chuẩn bị đón hai thằng nhóc nhà cô.

“Mẹ ơi!”

“Mẹ ơi!!!”

Tần Nguyễn vừa mới đi vào phòng khách thì hai bóng dáng nho nhỏ đã cấp tốc lao về phía cô.

“Hai ông trẻ đừng chạy!”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.