Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 1157: Tống tình nói chuyện với dung mộng lan, con mồi mới phù hợp hơn



Hoắc Chi mỉm cười, trả lời: “Không có giới hạn ạ, chỉ cần xem phu nhân muốn mời bao nhiêu người thôi ạ.”

Tần Nguyễn một tay chống cằm, hai1 mắt cong cong nhìn xuyên qua cửa sổ sát đất ra ngoài sân, trên khuôn mặt xinh đẹp nở một nụ cười rạng rỡ.

Cô khẽ tặc lưỡi, cũng không bi2ết là vui mừng vì nhà họ Hoắc chiều chuộng mình, hay hài lòng vì có thể mời bạn bè đến dự hôn lễ của mình nữa. Khi ánh đèn quán bar quét đến trong góc, có thể nhìn thấy rõ khuôn mặt của đối phương trông khác hẳn với vẻ lịch lãm quý ông lúc ban ngày, hiện giờ lại lộ ra một chút khao khát và nôn nóng.

Bối Cận Châu đứng ở bên cạnh Tô Tĩnh Thư, hắn hạ thấp giọng bẩm báo: “Gia chủ, Dung đại thiếu bắt đầu đến đây từ đầu năm, nhưng gần đây càng ngày càng thường xuyên.”

Tô Tĩnh Thư uống một hớp rượu, trên mặt lộ ra vẻ giễu cợt: “Chậc chậc… Không ngờ Dung đại thiếu cũng có ngày hôm nay. Đi, bảo quản lý chọn mấy cô gái xinh đẹp sạch sẽ trên lầu đưa qua đó.”
Trước cửa sổ sát đất của căn phòng trên tầng hai, một người phụ nữ mặc bộ sườn xám lắc lắc ly rượu đỏ trong tay, ánh mắt nhìn chằm chằm vào người đàn ông trong góc quán bar.

“Ồ, Dung đại thiếu luôn giữ mình trong sạch, vậy mà cũng tới quán bar của chúng ta để săn gái à?”

Bối Cận Châu đứng ở phía sau, nghe gia chủ nhà mình nói thế thì nhìn xuống, xuyên qua cửa sổ sát đất hắn nhìn thấy Dung Mộng Lan ở trong góc.
Thành phố về đêm luôn đầy màu sắc và rực rỡ ánh đèn.

Quán bar Dạ Tước đã được cải tạo lại, phong cách trang trí rất cao cấp, cách phối màu và bài trí hiện đại độc lạ, cực kỳ bắt mắt.

Các khách hàng bước chân vào đây đều là để tìm thú vui, nơi này có đàn ông phong độ gợi cảm đến săn mỹ nhân, cũng có mỹ nữ nhiệt tình tìm kiếm tình một đêm với người có duyên.
Nhưng yêu cầu của hắn lại quá cao.

Ngay vừa rồi đã có năm, sáu người tiến đến, nhưng đều bị hắn từ chối bằng ánh mắt khinh thường, ghét bỏ.

Có một người phụ nữ vừa bước xuống sàn nhảy, cô ta có mái tóc dài gợn sóng và mặc một chiếc váy đen bó sát gợi cảm, xẻ hai bên, để lộ đôi chân hoàn hảo.
Người phụ nữ nhận thấy tối nay anh ta từ chối rất nhiều người, nhớ lại những người phụ nữ bị từ chối đó đều không đẹp bằng mình, người phụ nữ tự tin bước đến bên người đàn ông có đôi mắt uyên ương kia.

Cô ta liếm môi, đưa tay vén mái tóc quăn trên vai, khóe môi cong lên, lộ ra một nụ cười mềm mại đáng yêu.

Cô ta nâng ly rượu trong tay, đến gần người đàn ông: “Anh đây có muốn uống một chén không?”
Người phụ nữ này có ngoại hình quyến rũ, giọng nói mềm mại, trên người có sự hấp dẫn khó tả.

Đôi mắt lạnh lùng và bực bội của người đàn ông nhìn từ trên xuống dưới người phụ nữ đứng trước mặt anh ta.

Phát hiện điều kiện của đối phương miễn cưỡng có thể trở thành con mồi đêm nay, giọng nói lành lạnh như ánh trăng vang lên: “Vinh hạnh của tôi.”
Bối Cận Châu bình tĩnh gật đầu.

Tô Tĩnh Thư nhìn Dung Mộng Lan vẫn còn đang tán gái ở dưới lầu mà đôi môi đỏ mọng run rẩy, cô ta thầm nghĩ Dung đại thiếu đúng là biết chơi thật đấy.

Tối nay chẳng qua cô ta thấy chán quá nên tới đây ngồi một chút, không ngờ lại gặp phải cảnh tượng này.
Gần đây anh ta rất khó thấy đủ, cứ luôn cảm thấy không ai có thể thỏa mãn mình.

Cho dù là nam hay nữ, thì ở trong mắt hắn cũng chỉ như một cái xác không hồn.

Anh ta vô cùng hi vọng rằng, đêm nay có ai đó có thể thỏa mãn cơn đói khát của mình.
Cô ta bước đến quầy bar và gọi một ly rượu Whisky, sau đó lắc eo đi về phía người đàn ông cực phẩm trong góc.

Cô ta đã để mắt đến đối phương ngay từ đầu.

Người đàn ông này xuất chúng cả về ngoại hình lẫn khí chất, khó có thể không thu hút cô ta.
Cô ta thuận thế ngồi xuống bên cạnh người đàn ông, ghé sát vào tai đối phương và thì thầm những lời tâm tình, chỉ cần thường xuyên diễn loại trò chơi này, thì sẽ chẳng có ai coi là thật cả.

Cho dù người phụ nữ có thì thầm vào tai những lời yêu thương đẹp đẽ đến đâu và những lời nói quyến rũ thế nào, thì người đàn ông đều chưa từng để ý tới, chỉ hưởng thụ những cử chỉ nhỏ của đối phương dành cho mình.

Bên tai cảm nhận được hơi thở ấm áp phả ra lúc nói chuyện của người phụ nữ, cùng trên đầu gối có một bàn tay sơn móng tay đỏ tươi, dùng tốc độ chậm rãi xoa lên.
Người đàn ông nâng ly rượu lên và cụng ly với người phụ nữ.

Nếu đêm nay không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra, bọn họ sẽ có một trải nghiệm tuyệt vời chưa từng có thông qua tiếp xúc thân thể trực tiếp.

Sau khi được sự cho phép của người đàn ông, người phụ nữ nở nụ cười đắc thắng, ánh mắt đầy kiêu ngạo khi chinh phục được đối phương.
Người đàn ông thả lỏng cơ thể dựa vào ghế sô pha, nhìn thẳng về phía trước, không liếc nhìn người phụ nữ lấy một cái.

Anh ta đang ước tính người phụ nữ ở bên cạnh này sẽ mất bao lâu để khơi dậy sự hứng thú của anh ta.

Nếu đối phương không làm được, chỉ sợ anh ta phải tìm kiếm con mồi tiếp theo.
Có thể bước chân vào quán bar này, có nghĩa là bọn họ không thiếu tiền, cái bọn họ thiếu là người bầu bạn đêm khuya, được thỏa mãn dục vọng, được có những mối quan hệ mập mờ.

Có điều, cho dù đêm đến bọn họ có nồng cháy đến đâu, có nói ra một loạt những lời yêu thương, thì đến khi trời sáng cũng sẽ trở nên lạnh lùng thờ ơ, mọi thứ sẽ trở về trạng thái ban đầu và rồi họ lại đi theo những hướng khác nhau.

Đêm nay quán bar Dạ Tước rất náo nhiệt, người đàn ông ngồi trên ghế sô pha trong góc có vóc dáng cao lớn đẹp trai, tay cầm ly rượu, ánh mắt đang tìm kiếm con mồi tối nay trên sàn nhảy.
Tầng trên của quán bar có nuôi một số cô gái chuyên phục vụ những vị khách quý, cho dù là điều kiện bên ngoài, hay tình trạng thể chất bên trong đều được kiểm tra nghiêm ngặt để đảm bảo rằng mỗi người đều sạch sẽ.

Bối Cận Châu nghe vậy thì lắc đầu: “Dung đại thiếu ngán rồi ạ.”

Trên mặt Tô Tĩnh Thư lộ ra biểu cảm kinh ngạc, cô ta quay đầu nhìn Bối Cận Châu: “Anh ta chơi qua hết rồi?”
Bọn họ vốn dĩ định rời đi, nhưng bây giờ nhìn thấy Dung Mộng Lan cởi bỏ phong thái lịch lãm thường ngày, giống như vị thần sa đọa, có hơi thở của con người hơn một chút, nên định ở lại xem trò hay.

Cùng lúc đó, một người phụ nữ mặc váy đỏ bước vào quán bar Dạ Tước, đối phương có vẻ không quen với chiếc váy ngắn cũn cỡn chỉ che được mông, thỉnh thoảng cô ta lại cầm gấu váy kéo xuống.

Nghĩ đến nhiệm vụ chủ nhân giao cho, Tống Tình cắn răng xông vào quán bar.

Vừa bước vào, cô ta đã lia đôi mắt như radar của mình để tìm kiếm mục tiêu muốn tìm trong đám đông.

Đám đông dày đặc chặn tầm nhìn các góc của sảnh quán bar, Tống Tình phải chen chúc trong đám đông, ánh mắt sắc bén tìm kiếm cái gì đó.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.