Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 1076: Chồng mình không thể đánh cũng không thể mắng, chỉ có thể cưng chiều!



“A, đúng rồi!”

Tần Nguyễn đang dựa vào lòng Hoắc Vân Tiêu đột nhiên lên tiếng. Hơn nữa, anh ta cũng không hề che giấu ác ý với Tam gia, khiến Tần Nguyễn dễ dàng phát hiện.

Tần Nguyễn nghĩ mãi vẫn không hiểu, nhìn thông tin trong hồ sơ thì Ngụy Ân là một người có thủ đoạn.
Người này chỉ biết dùng khổ nhục kế, nhưng lần nào Tần Nguyễn cũng phải chịu thua.

Dù sao người đàn ông của cô, đâu thể đá ra được.
Dáng vẻ ngạc nhiên đến mức trợn tròn mắt của Tần Nguyễn vô cùng đáng yêu, Hoắc Vân Tiêu không nhịn được phải bật cười.

Hoắc Vân Tiêu khẽ cười nói: “Long Hân Triết là người nắm quyền đời tiếp theo của nhà họ Long, nhà họ Long cực kỳ coi trọng cậu ấy, Long Vi cũng vô cùng yêu thương người em trai này. Vào ngày Long Vi về làm dâu nhà họ Hoắc, trên đường trở về Long Hân Triết gặp phải ám sát, Ngụy Ân đã đỡ một phát súng thay cho cậu ấy, nhà họ Long nâng đỡ Ngụy Ân là vì ân tình lúc đó.”
Nghe Tần Nguyễn nói như một người đầy kinh nghiệm, Hoắc Vân Tiêu nhướng mày, cười hỏi: “Ví dụ?”

Tần Nguyễn nói với vẻ đương nhiên: “Ví dụ như nấu cơm, chỉ cần em không biết nấu thì vĩnh viễn không cần làm, một khi học được, cho dù em không muốn nấu thì cũng phải làm do nhiều yếu tố khác nhau.”
Tần Nguyễn mở điện thoại rồi đưa t1ư liệu đang xem đến trước mặt Hoắc Vân Tiêu: “Em tìm thấy người này, trên người anh ta tràn ngập sát khí màu đen. Khác với sát k2hí trong người anh, loại sát khí này giống như dao động năng lượng khi tu luyện một loại thuật pháp nào đó.”

Tương tự nh7ư Vu Phạm và Nguy Diễm Hiên, nhưng sát khí của cặp sư tỷ và sư đệ này không tà ác như vậy.
Tần Nguyễn không thể đánh cũng không thể mắng, cô chỉ có thể cưng chiều anh.

Một khi Tần Nguyễn tập trung vào một việc nào đó, cô rất nhanh sẽ toàn tâm toàn ý vì nó.
Hoắc Vân Tiêu cũng bị nụ cười của Tần Nguyễn ảnh hưởng, anh không nhịn được cười thành tiếng.

Tần Nguyễn ngẩng đầu, hơi nhướng mày, ánh mắt tràn đầy vẻ nghiêm túc nhìn anh: “Vậy em buông tay làm nhé?”
Mặc dù Ngụy Ân và Cố Minh Yến là bạn học, hai người cũng chưa từng tiếp xúc lúc còn ở trường, có vẻ như Ngụy Ân được chọn vào đội cảnh vệ của Nội Các bằng năng lực của mình.

Sau khi vào đội cảnh vệ, Ngụy Ân mới dần trở nên quen thuộc với Cố Minh Yến.
Vẻ mặt Tần Nguyễn rất tỉnh táo, cô lại hỏi: “Ngụy Ân chắc chắn có vấn đề, tại sao nhà họ Long lại muốn nâng đỡ anh ta?”

Hoắc Vân Tiêu cúi người, đầu ngón tay lướt trên màn hình điện thoại của Tần Nguyễn.
Tần Nguyễn cụp mắt xuống, tiếp tục xem tài liệu trong tay, cô đọc một lúc rồi thở dài nói: “Người đàn ông tên Ngụy Ân này rất cố gắng, từ nhỏ đã là trẻ mồ côi, lý lịch trong sạch, dựa vào sự cố gắng của mình để thi đỗ vào Học viện Thịnh Thế, sau đó cũng bằng nỗ lực bản thân, anh ta đã được vào đội cảnh vệ của Nội Các. Anh ta không những chịu khó, có chí tiến thủ, lại còn là hình mẫu tiêu biểu của đội cảnh vệ. Nhưng tại sao em thấy con đường công danh của anh ta giống như bật hack vậy, tại sao nhà họ Cố lại đối xử khác việt với anh ta, nhà họ Long cũng hỗ trợ, bây giờ anh ta đã là đội trưởng của một tiểu đội rồi.”

Trên môi Hoắc Vân Tiêu nở nụ cười, anh chậm rãi nói, giọng nói êm như rượu: “Nguyễn Nguyễn, bốn gia tộc lớn và sáu thế gia ở thủ đô nhìn bề ngoài có vẻ hòa thuận, nhưng thực chất đều có lập trường riêng, điều này cần chính em đi tìm hiểu, em phải biết rằng không có kẻ thù vĩnh viễn mà chỉ có lợi ích vĩnh viễn.”
Bàn tay mảnh khảnh thò vào trong vạt áo, đầu ngón tay mập mờ xoa làn da của Tần Nguyễn, nhẹ giọng thủ thỉ: “Nguyễn Nguyễn có biết giấu dốt là thế nào không? Em có thể, nhưng đừng để người khác biết, cuộc sống là không ngừng học hỏi, em là mẹ của con chúng ta, là tấm gương tốt cho chúng sau này.”

Tần Nguyễn không chịu nể mặt, cô dựa vào vai anh rồi tiếp tục phàn nàn: “A Diêu và An Kỳ có một người cha ưu tú như anh là đủ rồi, rõ ràng là anh muốn lười nên mới ném hết mọi việc cho em.”
Hoắc Vân Tiêu mấp máy môi: “Em cứ mạnh dạn mà làm, anh sẽ đứng sau lưng em.”

Cho dù trời sập thì vẫn có anh chống đỡ.
Ngụy Ân có thể giấu giếm hai gia tộc lớn là nhà họ Long và nhà họ Cố trong nhiều năm, có thể thấy người này cáo già đến mức nào, loại người như vậy sẽ không dễ dàng để lộ bản thân.

Một người bình thường như cô cũng có thể nhận ra, trong mắt những lão cáo già xuất thân thế gia, Ngụy Ân không thể nào dễ dàng che giấu sự bất ổn của mình.
“Khục khục...” Hoắc Vân Tiêu đột nhiên ho khan.

Khuôn mặt vừa hồng hào của anh nhanh chóng trở nên tái nhợt.
Tần Nguyễn gật đầu, đầu ngón tay nhanh chóng hoạt động, cô tiếp tục xem tài liệu chi tiết về Ngụy Ân.

Khi lướt đến chỗ đối phương là bạn học với Cố Minh Yến và còn có một số quan hệ với con em các gia tộc lớn, trong lòng Tần Nguyễn cảm thấy hơi sởn gai ốc.
Đây đều là những chuyện Tần Nguyễn đã trải qua khi còn ở trại trẻ mồ côi.

Năm đó ở trại trẻ mồ côi, Tần Nguyễn vẫn nhớ như in cảnh những đứa trẻ tài giỏi hơn phải làm nhiều việc hơn.
Tần Nguyễn nghiêng đầu nhìn, thấy sự thay đổi trên mặt Hoắc Vân Tiêu, cô mím chặt môi.

Hoắc Vân Tiêu quay đầu lại, bắt gặp ánh mắt đầy thương cảm của Tần Nguyễn, anh yếu ớt nói: “Sức khỏe anh không tốt, Nguyễn Nguyễn muốn để anh vất vả như vậy à?”
Khi Tần Nguyễn đang cau mày, vẻ mặt phiền muộn, Hoắc Vân Tiêu lên tiếng khuyên bảo: “Có đôi khi mắt thấy chưa chắc là thật, nhưng cũng không phải tất cả đều là giả, rất nhiều chuyện cần em tự mình tìm ra đáp án, chỉ ở trong quá trình tìm kiếm, em mới có thể biết nhiều hơn về sự phát triển của tình hình.”

Tần Nguyễn không ngẩng đầu lên, than thở: “Phức tạp quá.”
Điều này có nghĩa là Hoắc Vân Tiêu hoàn toàn buông tay để Tần Nguyễn xử lý.

Thái độ dung túng này khiến Tần Nguyễn bật cười.
Trông cô thật xinh đẹp và tràn đầy sức sống, thậm chí còn sáng chói hơn cả mặt trời.

Nhưng mà, một giây sau Tần Nguyễn đã cười lạnh đáp lại Tam gia: “Đừng tưởng em không biết anh có ý gì, có một số việc vĩnh viễn sẽ không học được nên em sẽ không mất công mất sức đi học, một khi học xong, sau này ngày nào em cũng sẽ phải đối mặt với công việc đó.”
Tần Nguyễn ca0u mày hỏi: “Nếu em làm hỏng chuyện thì sao?”

Hoắc Vân Tiêu dịu dàng nói: “Đừng sợ, em cứ làm đi, nếu có chuyện gì thì nhà họ Hoắc sẽ là chỗ dựa của em.”
Hoắc Vân Tiêu cụp mắt xuống, 7thông tin cơ bản của người đàn ông tên Ngụy Ân đập vào mắt anh.

Hoắc Vân Tiêu chỉ liếc mắt một cái rồi lại quay ra dịu d2àng nhìn Tần Nguyễn: “Cô bé, anh sẽ không xen vào chuyện này, em muốn làm gì anh đều ủng hộ vô điều kiện.”
Tần Nguyễn cũng trực tiếp hỏi mà không hề vòng vo: “Lập trường của nhà họ Cố và nhà họ Long là thế nào?”

Mí mắt của Hoắc Vân Tiêu hơi híp lại, đuôi mắt khẽ cong lên, giọng anh trầm xuống: “Long Vi là Đại tiểu thư của nhà họ Long, cũng là chị dâu của chúng ta, dòng chính của nhà họ Long chỉ có Long Vi và Long Hân Triết, bọn họ là nhân vật đại diện cho thế hệ này của nhà họ Long. Nhà họ Long và nhà họ Hoắc là thông gia, bằng vào mối quan hệ này, nhà họ Long sẽ không đứng ở mặt đối lập với nhà họ Hoắc trong vài chục năm tới, một khi nhà họ Hoắc gặp chuyện bất lợi, bọn họ sẽ lập tức đứng về phía nhà họ Hoắc.”
Sau đó Cố Minh Yến đã chăm sóc Ngụy Ân rất nhiều, khiến một người không có địa vị và xuất thân như anh ta lại có thể phát triển như cá gặp nước giữa một đám con em thế gia trong đội.

Loại người này tại sao lại để lộ bản thân vào sáng nay?
Bởi vì ở quá gần, tiếng cười của cô vang lên bên tai Hoắc Vân Tiêu.

Đầu ngón tay của Hoắc Vân Tiêu đang vuốt ngón tay Tần Nguyễn khẽ run lên, trái tim như bị mèo cào.
Chẳng mấy chốc, mối quan hệ của Ngụy Ân và nhà họ Long đã lọt vào mắt Tần Nguyễn.

Tần Nguyễn trợn tròn mắt, ngạc nhiên hô lên: “Ngụy Ân đã từng cứu Long Hân Triết?”
Ngụy Ân trông có vẻ bình thường, nhưng cuộc sống mà anh ta đã trải qua không hề tầm thường một chút nào.

Trước khi học trung học, Ngụy Ân là một người bình thường, sau khi vào Học viện Thịnh Thế, các mối quan hệ của anh ta được mở rộng, anh ta cũng dần nổi bật, thể hiện tài năng phi thường cùng năng lực chiến đấu mạnh mẽ.
Hoắc Vân Tiêu xoa đầu Tần Nguyễn, động viên: “Nguyễn Nguyễn thông minh như vậy, anh tin em sẽ sớm thành công thôi.”

Tần Nguyễn được khen, trên mặt nở nụ cười tươi rói.
Tần Nguyễn mất một giờ để đọc tất cả thông tin về Ngụy Ân từ thời thơ ấu cho đến khi trưởng thành.

Sau khi xem xong, trong lòng cô không khỏi thở dài.

Phải nói rằng cô và người này có duyên phận nào đó, Ngụy Ân cũng sinh ra ở khu tây, nhưng không phải từ nhỏ ở trại trẻ mồ côi mà là lang thang khắp nơi.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.