Hoắc Gia Phu Nhân Lại Mở Sạp Bói Rồi

Chương 1041: Em là nữ chủ nhân của nhà họ hoắc, càng là mẹ của a diêu và an kỳ



Khi đi ngang qua đám người Kim Hỏa, Tần Nguyễn lịch sự gật đầu với bọn họ.

Nhóm Kim Hỏa bị sốc trước năng lực thần bí kkhó lường của Tần Nguyễn, lúc này bọn họ dùng nghi thức cao nhất để tiễn cô, cả đám quỳ xuống đất, chắp tay và cúi người về phíca trước. Người thì vẫn là người như vậy, nhưng từ lời nói đến việc làm đều rất bạo dạn, nói nhiều, vô cùng thích ở bên cạnh phu nhân.

Nhất là là đôi mắt sáng ngời của Tống Tình khi nhìn phu nhân, trong đôi mắt ấy tràn đầy sự sùng bái và ngưỡng mộ.
Tần Nguyễn hít sâu một hơi, điều chỉnh lại tâm tình, kiên quyết nói: “Anh Dung, em không quan tâm những thứ kia, cũng không muốn có chúng, em chỉ muốn Tam gia bình an thôi!”

Cái gì mà đế chế kinh doanh, rồi trở thành một thành viên quan trọng trong Nội Các, cô đều không muốn!
Vừa nãy trong đầu thoáng có ý nghĩ muốn rời đi, theo thời gian trôi qua, ý nghĩ đó càng ngày càng mãnh liệt.

Tần Nguyễn bình tĩnh nói: “Tôi sẽ thuyết phục bên Nhị gia, yên tâm đi. Lúc trước cô là thuốc dẫn của Nhị gia, mặc kệ một tuần trước hai người đã xảy ra chuyện gì, nhưng chuyện cô vì anh ấy mà dẫn Tuyệt Mệnh Thực Dương cổ ra ngoài, là sự thật. Nhà họ Hoắc sẽ không làm khó cô, gia tộc của cô cũng nhờ có cô nên mới được nhà họ Hoắc dìu dắt, bọn họ chắc chắn sẽ đối xử tử tế với cô, nếu như cô bị ấm ức thì nhà họ Hoắc sẽ làm chỗ dựa cho cô.”
Nguy Diễm Hiên nhìn Vu Phạm thật sâu, cậu ta ngậm miệng không nói gì, nhưng ánh mắt dường như chứa vô vàn lời muốn nói.

...
Cô thầm nghĩ, chuyện trở nên càng ngày càng thú vị rồi đấy.

Buổi tối Tống Tình tự xưng là hoa yêu, không sợ trời không sợ đất, tính cách vui vẻ hoạt bát.
Hoắc Dịch Dung nói bằng giọng khàn khàn: “Em ba ở nước Fuluo bị mai phục ám sát, bị một số vết thương nhẹ.”

Hai mắt Tần Nguyễn trừng lớn, trên mặt cô tràn đầy lo lắng cùng tức giận, quanh người dâng lên một luồng khí tràng dao động không có cách nào khắc chế được: “Tại sao không ai nói cho em biết?”
Nguy Diễm Hiên tỏ ra lo lắng: “Sư tỷ, đệ không muốn tu vi bị rơi xuống.”

Đôi mắt xinh đẹp của Vu Phạm trừng lên, cô hỏi cậu ta: “Vậy cậu muốn chết à?!”
Bởi vì xảy ra một chút việc mà Tần Nguyễn không thực hiện được lời hứa với Hoắc Diêu và Hoắc An Kỳ là sau khi trở về nước sẽ đến nhà họ Tần đón chúng nó, mà dẫn theo Tống Tình trở về biệt thự riêng.

Thậm chí Tần Nguyễn còn chưa kịp thay quần áo, cô ngồi trong phòng khách, ánh mắt nặng nề đánh giá Tống Tình.
Tần Nguyễn thả lỏng cơ thể, uể oải dựa vào trên sô pha, tiếng nói ôn hòa chậm rãi vang lên: “Tống Tình, chắc hẳn cô cũng biết rõ cơ thể của mình xảy ra vấn đề, với tình huống hiện tại của cô không thích hợp tiếp tục làm ám vệ của nhà họ Hoắc. Tôi sẽ đưa cô về lại gia tộc làm tiểu thư nhà họ Tống, cô có dị nghị gì không?”

“Phu nhân, Nhị gia sẽ không đồng ý đâu ạ.”
Tống Tình nhíu chặt mày, trên mặt hiện lên vẻ bối rối, cô ta trả lời: “Thưa phu nhân, thuộc hạ không nhớ ạ.”

Tần Nguyễn cũng không lộ ra vẻ kinh ngạc, ngược lại ánh mắt cô tiếp tục dùng dò xét Tống Tình.
Tần Nguyễn ngẩng đầu, nhìn thấy gương mặt hốc hác tái nhợt, hai mắt đỏ hoe của Hoắc Dịch Dung.

Cô kinh ngạc, nhưng rất nhanh lại khôi phục như lúc ban đầu, chào hỏi giống như thường lệ: “Anh Dung.”
Giọng nói lạnh lẽo của Hoắc Dịch Dung vang lên từ phía sau.

Biết tin Tần Nguyễn trở về, anh ta tức tốc chạy tới đây, nửa đường thì đụng phải Hoắc Chi.
Hoắc Dịch Dung đi đến ngồi xuống bên cạnh Tần Nguyễn, trong lúc đó không hề liếc nhìn Tống Tình lấy một cái.

Anh ta thẳng thắn nói sang chuyện khác: “Em dâu, anh tới là muốn nói với em một chuyện.”
Không ngờ vừa mới tiến vào mà đã nghe được Tống Tình nói muốn rời đi.

Trong lòng anh ta vừa giận vừa tức, lập tức lên tiếng bảo đối phương cút.
Vu Phạm nắm lấy cánh tay của Nguy Diễm Hiên và nhanh chóng đuổi theo.

Cô ấy véo thịt trên cánh tay của sư đệ, mắng: “Tên nhóc này, cậu muốn tạo phản hả?!”
Ban ngày Tống Tình lại khôi phục vẻ nghiêm túc cẩn trọng của ám vệ, tỏ ra cung kính với cô, đối xử với ai cũng xa cách, giống như là đắm chìm trong thế giới của riêng mình vậy.

Tần Nguyễn chỉ vào Tống Tình và hỏi Hoắc Chi bên cạnh: “Cô ấy trước đây cũng như thế này à? Ban ngày và ban đêm như hai người hoàn toàn khác nhau?”
Hoắc Chi mím chặt môi, đi sượt qua người cô ta.

Trong phòng khách rộng lớn nhanh chóng chỉ còn lại Tần Nguyễn và Tống Tình.
Tống Tình bị ánh mắt lạnh lùng của cô nhìn hồi lâu mà có chút bồn chồn, cảm thấy tay chân không có chỗ để.

Đúng lúc này, Tần Nguyễn lên tiếng hỏi: “Tống Tình, cô còn nhớ rõ tối hôm qua đã xảy ra chuyện gì không?”
Hoắc Chi bước nhanh rời đi, khi đi ngang qua Tống Tình, trong mắt Hoắc Chi hiện lên vẻ hoài nghi.

Tống Tình nhấc mí mắt lên đón ánh nhìn dò xét của Hoắc Chi, vẻ mặt của cô ta không nhìn ra được là có gì không ổn.
Thấy bọn họ dùng lễ lớn như vậy, Tần Nguyễn bước nhanh hơn.

Tống Tình vội vàng đuổi theo, cô ta cảm tahấy lo lắng bất an.
Tần Nguyễn theo bản năng ngồi thẳng người, trên khuôn mặt xinh đẹp hiện lên một chút bối rối: “Đã xảy ra chuyện gì ạ?”

Nếu như không phải xảy ra chuyện lớn gì, thì Tam gia sẽ không làm như thế.
Tần Nguyễn gật đầu: “Anh nói đi.”

Hoắc Dịch Dung: “Ngày mai em ba về nước, sau khi về nước em ấy sẽ từ chức tất cả các chức vụ mà em ấy đang đảm nhận, vị trí có quyền quyết định trong các cuộc họp quan trọng của Nội Các ,và vị trí Chủ tịch của Tập đoàn HEA, cũng những thân phận to to nhỏ nhỏ ở trong nước mà cần em ấy ra mặt, tất cả những thứ này đều sẽ được chuyển giao cho em tiếp quản.”
Ngay đêm đó, Tần Nguyễn trở về nước.

Trên đường trở về, cô phát hiện ra một chuyện rất thú vị
Tần Nguyễn bảo với Hoắc Chi: “Cô đi gọi Nhị gia tới đây, cứ bảo tôi có chuyện muốn tìm anh ấy.”

“Vâng, phu nhân!”
Tống Tình biết Nhị gia ghét mình đến mức nào, nên không có khả năng dễ dàng để cô ta rời đi.

Đương nhiên, tâm thái của cô ta bây giờ cũng đã thay đổi.
Tống Tình cúi đầu nhìn xuống tấm thảm quý báu dưới chân, cô ta nói lí nhí: “Tôi muốn rời đi.”

“Vậy thì để cô ta cút!”
Rõ ràng trước đó bọn họ có gọi điện thoại cho nhau, vì sao Tam gia lại không nói cho cô biết.

Hoắc Dịch Dung thấy cảm xúc của cô bất ổn như thế thì vội vàng trấn an: “Em đừng kích động, em ba cũng không gặp nguy hiểm gì lớn đâu, thật ra là em ấy cũng muốn nhân cơ hội này chuyển giao toàn bộ thế lực của nhà họ Hoắc cho em ấy mà. Mới sáng nay, em ba đang ở Bắc Anh đã tiến hành một cuộc họp video kéo dài ba tiếng đồng hồ, và em bây giờ đã là người đưa ra quyết định cuối cùng của Tập đoàn HEA. Bên Nội Các thì tạm thời em không có cách nào nhúng tay vào được, nhưng em ba đã vì em mà đăng ký một vị trí trong Nội Các, sang năm em nhất định sẽ có một vị trí trong cuộc họp quyết định các vấn đề trọng đại của Nội Các.”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.