Kha Chí Tân nhìn Hà Niệm Chân bằng ánh mắt phức tạp, ông ta chậm rãi gật đầu.
Sứ giả dùng xích tỏa hồn trói 1hai tay Hà Niệm Chân lại, sau đó âm u lên tiếng: “Thời gian không còn nhiều, đã đến lúc phải đi rồi!” Tốt quá, mẹ của ông ta chỉ ngủ thiếp đi thôi.
Trong lúc nhất thời Kha Chí Tân cũng không biết mình nên khóc hay nên cười, ông ta đờ đẫn quỳ xuống bên cạnh giường, mặt mày nhăn nhó đến mức làm cho người ta không đành lòng nhìn thẳng.
Tần Nguyễn đứng ở cửa, hút một ít sát khí từ trên người bà cụ Kha vào trong lòng bàn tay, dung nhập vào cơ thể mình. Sau lưng vang lên tiếng rống giận dữ của Kha Chí Tân.
Cơ thể Kha Di Minh run lên, cậu ta vô thức tránh ra sau lưng Tần Nguyễn, chỉ để lộ ra một cái đầu lo sợ bất an nhìn Kha Chí Tân.
Kha Chí Tân nhanh chân đi đến, hai mắt trợn to: “Di Minh, con vừa nói cái gì?” Cô đi đến trước mặt Kha Chí Tân, vươn tay phải đến thẳng mặt của ông ta, cách chóp mũi của đối phương một khoảng cách vừa vặn thì dừng lại.
Sát khí mà mắt thường không thể nhìn thấy như hàng ngàn hàng vạn sợi chỉ đen từ trên người Kha Chí Tân tràn ra. So với thời gian hấp thu sát khí từ Thai Tinh, lần này Tần Nguyễn tốn nhiều thời gian hơn.
Sát khí nồng nặc nhất đều ở trên người Kha Chí Tân, nên coi như lần ra tay này cô có thu hoạch không tệ. Giọng nói của ông ta to đến mức chói cả tai, Tần Nguyễn dùng ngón út móc lỗ tai mình, cô nói: “Ông chưa già mà đã nghễnh ngãng rồi à, cậu ấy nói là có thể vào được Black Mandala.”
Vốn cô định đi về luôn, nhưng giờ quyết định ở lại gia nhập vào cuộc chiến giữa hai cha con nhà này.
Tất nhiên là Kha Chí Tân nghe rõ rồi, ông ta biết tất cả những người đi vào Black Mandala mà Hà Niệm Chân đã nói tới, đều là những người xấu xa độc ác. “Di Minh, con sao rồi?”
Nhìn thấy con trai út, nước mắt của Kha Chí Tân suýt trào ra.
So với cậu con trai cả chỉ biết vùi đầu vào công việc, Kha Chí Tân vẫn thương yêu cậu con trai út hơn. Tần Nguyễn dùng giọng mũi hỏi: “Hửm?”
Kha Di Minh hoảng quá, nhưng vẫn cắn răng hỏi: “Em, em có thể vào được Black Mandala.”
“Con nói cái gì?!” Tần Nguyễn đứng tại chỗ hấp thu luôn sát khí trên người cậu nhóc này, sau đó cô nói với Kha Chí Tân: “Vừa rồi lúc ở ngoài cửa, tôi đã xử lý xong sát khí trên người con trai cả của ông rồi, hiện tại chỉ còn mẹ của ông nữa thôi, làm phiền ông dẫn tôi đến chỗ bà ấy?”
Kha Chí Tân buông tay con trai ra, hơi khom người với Tần Nguyễn rồi nói bằng giọng run run gần như nghẹn ngào: “Cô Tần, cảm tạ ơn nghĩa của cô, nhà họ Kha chúng tôi sẽ ghi nhớ chuyện này trong lòng!”
Tần Nguyễn thoải mái nhận cái cúi người này của ông ta, sau đó cô đi theo đối phương vào phòng của bà cụ Kha. Tần Nguyễn và Kha Di Minh đứng ở trước cửa quay ra nhìn nhau.
Kha Di Minh khẩn trương nắn vuốt tay mình, đầu ngón tay vô thức xoa xoa: “Chị ơi, à thì...”
Có lẽ là vì quá khẩn trương, cậu ta nuốt nước bọt một cái, giọng điệu nói chuyện có vẻ run rẩy. Bà cụ nằm ngủ yên lành trong phòng.
Nhìn thấy mẹ già nhắm chặt mắt, Kha Chí Tân choáng váng lao như điên đến bên giường.
Ông ta há miệng sắp khóc, sờ lên cánh tay của mẹ thấy nhiệt độ bình thường, sau đó lại đưa tay lên mũi mẹ thăm dò hơi thở. Biết chuyện con trai út của mình cũng tiến vào đó, ông ta vô cùng nghi ngờ con trai nhà mình bị người nào làm hư rồi.
Kha Chí Tân lễ phép cười với Tần Nguyễn, nhưng dùng mặt lạnh chất vấn Kha Di Minh: “Tại sao con lại vào cái web đấy, là ai mang con đi vào, có phải con học thói xấu ở đâu không?!”
Kha Di Minh nhô ra nửa người ở sau lưng Tần Nguyễn, trên mặt là biểu cảm tủi thân. “Bên trong Black Mandala có vết nhơ lớn nhất của cuộc đời của tô2i, hãy xóa nó đi vĩnh viễn. Nếu anh làm được, tôi ở bên dưới sẽ phù hộ cho nhà họ Kha mãi mãi thịnh vượng!”
Giọng nói rõ rà0ng và tỉnh táo của Hà Niệm Chân vang lên từ trong bóng tối, và kết thúc bằng âm cuối rất nhỏ.
Đây là cuộc chia tay giữa Kha Chí Tân và Hà Niệm Chân. Kha Chí Tân chán nản, giọng điệu cũng không mấy vui vẻ: “Cô Tần, hay là tôi dùng 30 triệu còn thừa này đem đi quyên góp dưới danh nghĩa của Hà Niệm Chân?”
Ông ta không biết Hà Niệm Chân xuống Địa Phủ sẽ như thế nào, nhưng cứ tích đức cho cô ta là luôn luôn không sai.
Trong đôi mắt hồ ly sáng ngời của Tần Nguyễn nở một nụ cười thản nhiên: “Đấy là chuyện tốt, như vậy Hà phu nhân ở phía dưới sẽ có thể sống tốt hơn rất nhiều nhờ được làm việc thiện tích đức.” Làm xong những việc này, cô cất giọng nói hơi lạnh nhạt của mình: “Ông chủ Kha, mọi chuyện đều đã được giải quyết xong, vì để tránh gặp phải xui xẻo, thời gian này gia đình ông nên tránh đi ra ngoài đường vào ban đêm.”
Kha Chí Tân đứng lên, cảm động đến rơi nước mắt mà cúi người với Tần Nguyễn: “Cô Tần, xin cô chờ cho một chút.”
Sau đó ông ta chạy ra khỏi phòng như một cơn gió. Không có sầu thảm, không có đau đớn đến chết đi sống lại, chỉ có sự tỉnh táo lý trí của người trưởng thành.
Tần Nguyễn lấy điện thoại di động ra và gửi tin nhắn cho Hoắc Chi đang canh ở ngoài cửa, bảo cô ta chuẩn bị sẵn sàng đi về.
Gửi tin nhắn xong, cô ngước mắt lên đánh giá một vòng trên người Kha Chí Tân: “Ông chủ Kha, tiếp theo cũng chỉ cần giải quyết những vong hồn khác trên người ông. Nếu những người kia đều là trừng phạt đúng với những tội lỗi họ gây ra khi còn sống, thì không cần phải bồi thường tiền cho họ nữa, chỉ cần thu dọn sát khí bọn họ để lại trên người ông là được, chuyện này coi như được giải quyết xong.” Ông ta nắm lấy tay Kha Di Minh và nhìn chằm chằm vào cậu ta, sợ cậu ta bị tổn thương ở đâu.
Kha Di Minh lắc đầu: “Ba, con không sao.”
Cậu ta rụt rè ngước mắt lên, lo lắng nhìn Tần Nguyễn. “Ba, ba quên con học chuyên ngành máy tính à, nên con rất có hứng thú với phương diện này.”
Đúng vậy, con trai út của ông ta từ nhỏ đã vô cùng sùng bái những Hacker có trình độ cao siêu, vì thế thằng bé vẫn luôn tự nỗ lực, trong việc tính thuật toán tuy không nói là siêu sao, nhưng thao tác cũng coi như là cao thủ.
Nhìn vẻ mặt giận dữ của cha mình giảm đi khá nhiều, Kha Di Minh lấy hết can đảm nói: “Con đã nghe thấy hết những lời nói vừa rồi của dì Hà rồi, con biết lối vào của Black Mandala, có thể vào được diễn đàn của trang web đó. Nhưng con chỉ là người sử dụng hạng phổ thông thôi, nên quyền hạn cũng không cao, chỉ có thể xem các diễn đàn lớn công khai, còn những thứ bí ẩn hơn một chút thì không xem được.”
Cậu ta rất thẳng thắn, chỉ thiếu mỗi nước nói là mình có thể vào Black Mandala, và đi tìm những thông tin xấu của Hà Niệm Chân.
Kha Chí Tân tỏ ra do dự, không biết nên làm thế nào mới đúng.
Ông ta biết rất rõ loại trang web như thế này chắc chắn sẽ bị các ban ngành liên quan theo dõi nghiêm ngặt.