Bọn họ là học sinh của một trường trung học tư thục nào đó ở thủ đô, nhìn cách 2ăn mặc thì có vẻ như vừa mới ra khỏi cổng trường. Không ngờ một thầy bói lừa đảo bày quầy bán hàng lại nói chính xác chuyện gia đình của Kha Di Minh.
Trong lúc nhất thời, một số đôi mắt nghi ngờ nhìn chằm chằm vào Tần Nguyễn. Tần Nguyễn cau mày nhìn nhóm học sinh trước gian hàng, ánh mắt tập trung vào thiếu niên đứng sau cùng.
Quần áo của cậu thiếu niên này xốc xếch, trên mặt bị thương, mặc dù nhìn thoáng qua thì ăn mặc có vẻ bình thường, nhưng tất cả chi tiết đều phản ánh dụng ý của nhà thiết kế, người này chắc chắn không phú thì quý. Ông Tống nhìn chằm chằm hàng chữ rồi lẩm bẩm: “Ma quỷ vô cớ vào nhà, giấc mơ quái dị đáng sợ, người và của cải đều gặp nguy hiểm, chỉ vì con đường phía trước không bằng phẳng.”
Sắc mặt ông Tống rất nghiêm trọng: “Đạo hữu Tần, xin hỏi cô rút cái thăm này cho ai?” … Hoa rơi nước chảy vô tình, nhà cửa náo loạn không yên, cái miệng mang đến tai hoạ, cần phải cầu khẩn thần linh.
“Đây… Đây là quẻ xấu!” Ông Tống sợ hãi hô lên. “Hãy nói cho cha cậu biết, trì hoãn càng lâu thì ảnh hưởng càng lớn, đến lúc đó chi phí để giải quyết ma quỷ cũng sẽ tăng lên gấp đôi.”
Bởi vì lời nói của Tần Nguyễn, các bạn học xung quanh Kha Di Minh đều nhìn chằm chằm vào cậu ta bằng ánh mắt tràn đầy tò mò, mới lạ và nghi ngờ. Tần Nguyễn sờ ống quẻ trên bàn, cô cất giọng nói uể oải dễ nghe: “Ai chịu chơi thế?”
Ông Tống híp mắt: “Chỉ có người nhận vụ làm ăn này mới biết người thuê là ai, còn những chuyện khác thì tôi không biết.” Tần Nguyễn cũng không giận, cô lật quẻ bói trong tay, cười tủm tỉm nói: “Bà cậu vẫn luôn khỏe mạnh, một tháng trước đột nhiên ngất xỉu, đi bệnh viện kiểm tra không có vấn đề gì, bây giờ vẫn phải nằm trong bệnh viện. Cha của cậu trong thời gian này liên tục gặp xui xẻo, nếu không phải gặp tai nạn xe thì cũng bị dị vật rơi trúng đầu. Hôn nhân của anh trai cậu gặp trục trặc, có người chụp được bằng chứng ngoại tình, nên chị dâu cậu đòi ly hôn. Tiếp theo là cậu, ở trường đột nhiên bị xa lánh, những người bạn thân không hiểu sao lại tránh mặt, chiếc xe do gia đình cử đến đón cậu tối nay đột nhiên mắc kẹt giữa đường, trong lúc chờ xe cậu đã bị bọn đầu gấu bắt nạt, nếu không có bạn học kịp thời xuất hiện, có lẽ cậu không chỉ bị xước mặt mà còn mất nửa cái mạng. Gia đình xui xẻo, ma quỷ làm loạn, nếu không diệt trừ ma quỷ thì gia đình cậu sẽ vĩnh viễn không có ngày bình an.”
Tần Nguyễn không để ý đến khuôn mặt nhanh chóng tái nhợt của Kha Di Minh, cô bước tới rồi cưỡng ép nhét quẻ bói vào trong tay đối phương. Tần Nguyễn đoán bọn họ là học sinh cấp ba, vì năm sau thi đại học7 nên ở lại trường học thêm.
Dưới ánh mắt tò mò của nhóm học sinh, Tần Nguyễn ngồi xuống quầy hàng mà ông Tống đã sắ7p xếp cho cô. Cô ngồi với tư thế thoải mái dựa vào ghế, sau đó mỉm cười chào hỏi người đang đi đến chỗ mình. Nhưng lớp sương mù màu đen mỏng manh quanh quẩn trên người đối phương là do bị nhiễm từ họ hàng gần, nếu không xử lý kịp thời, sau một thời gian nữa cơ thể cậu thiếu niên này chắc chắn sẽ bị màn sương đen nuốt chửng, cậu ta sẽ bị ốm nặng nằm liệt giường.
Ông Tống cau mày vươn tay ra với Tần Nguyễn, cô khẽ buông tay, quẻ bói rơi vào tay ông ta. Ông Tống không nghĩ rằng Tần Nguyễn bị ma quỷ vào nhà quấy rối, thậm chí còn nguy hiểm đến tính mạng. Bởi vì với năng lực của cô, ma quỷ vừa nhìn thấy đã chạy mất dép.
Tần Nguyễn cười khẽ: “Đương nhiên là cho khách quý.” Mấy bạn học xung quanh hoảng sợ khi nghe vậy, cả đám đều há hốc mồm.
Đây chính là thừa nhận! Nhìn cô gái có đôi mắt đẹp, sống mũi thẳng, khuôn mặt ngọt ngào trước mặt, ánh mắt Kha Di Minh sáng lên.
Thanh thiếu niên ở tuổi dậy thì thường có ấn tượng tốt đối với người khác giới, bọn họ sẽ bị thu hút bởi một số hiện tượng bề ngoài như khuôn mặt, tính cách và cách nói chuyện hài hước. Một thiếu niên bước đến trước mặt Kha Di Minh, lo lắng hỏi: “Di Minh, cô ấy nói có thật không?”
Bàn tay cầm quẻ bói của Kha Di Minh run lên, khẩn trương nuốt nước bọt, cậu ta không trả lời các bạn học mà nhìn chằm chằm vào Tần Nguyễn: “Chị… Tại sao chị lại biết?” “Đừng vội, vụ làm ăn 30 triệu cũng không lớn, hôm nay tôi đang đợi một ông chủ lớn đến cửa.”
Giọng điệu của Tần Nguyễn nhẹ nhàng, đầu ngón tay trắng trẻo rút một quẻ từ trong ống, đôi mắt trong veo nhìn vào quẻ trong tay. Tuy nhiên, sự sợ hãi nhanh chóng xuất hiện trong mắt Kha Di Minh.
Kha Di Minh không cầm quẻ bói, cậu ta lùi lại hai bước, thái độ từ chối rất rõ ràng. “Đạo h2ữu Tống, lâu rồi không gặp.”
“Cũng có lâu quá đâu.” Ông Tống bước tới trước mặt Tần Nguyễn, vẻ mặt hơi sốt sắng: “Đ0ạo hữu Tần , gần đây có người ra giá chục triệu để bắt quỷ, đây chỉ là tiền đặt cọc, sau khi thành công sẽ nhận được 20 triệu nữa, không biết đạo hữu Tần có hứng thú tiếp nhận vụ làm ăn này không?” Tần Nguyễn cười không nói, cô thu hồi quẻ bói trong tay đối phương rồi đi về phía nhóm học sinh.
Tần Nguyễn đứng trước cậu thiếu niên bị thương trên mặt, giơ quẻ bói cho đối phương nhìn: “Gần đây nhà cậu liên tục xảy ra chuyện xấu, hãy đưa quẻ bói này cho cha cậu, nếu ông ấy muốn giải quyết rắc rối thì đến gặp tôi.” Kha Di Minh cũng không ngoại lệ, Tần Nguyễn đẹp đến mức rất khó cưỡng lại sự hấp dẫn của cô, đôi mắt hồ ly dài và hẹp, đuôi mắt hơi xếch lên, ánh mắt linh động vô cùng quyến rũ, khiến người khác có cảm giác nửa tỉnh nửa say.
Chính cảm giác mơ hồ bí ẩn này khiến cậu ta như bị thôi miên. Đây mới là nguyên nhân khiến ông Tống không ăn cơm mà vội vàng chạy tới đây.
Ông ta đứng ra làm trung gian cho một vụ mua bán lớn như vậy, nếu Tần Nguyễn tiếp nhận và hoàn thành công việc, thì chắc chắn đây sẽ là một ân tình không nhỏ. Sức khỏe của bà nội thực sự xảy ra vấn đề vào tháng trước, bình thường bà vẫn luôn khỏe mạnh, nhưng lại đột nhiên ngã quỵ rồi nằm liệt giường.