kNăm 36 tuổi, anh ta chết trong cuộc nội đấu của gia tộc. “Lận Ninh, nếu có tái sinh, anh nhất định phải ngăn cản tôi tới gần chú út, để tôi cắt tóc, cắt đi chấp niệm làm liên lụy đến người tôi yêu bị mất mạng, để cho tôi vĩnh viễn rời xa Lăng Trạch Hằng, đừng để tôi lại gần anh ấy!”
Cô ấy rõ ràng không nỡ, rõ ràng là đau khổ, và yêu người đàn ông kia như vậy. Lúc ban đầu mới gặp Lăng Hiểu Huyên, anh ta không nhìn ra được đối phương có vấn đề gì.
Anh ta đã nói chuyện với người đàn ông đi cùng Lăng Hiểu Huyên để tìm hiểu thêm về bệnh nhân. Từ nhỏ Lận Ninh đã được lớn lên trong tình yêu thương của cha mẹ và các chị gái. Lẽ ra anh ta phải là người thừa kế của gia đình, nhưng bởi vì sở thích nên anh ta lựa chọn học y.
Ngay cả như vậy, cha mẹ cũng không nỡ trách mắng anh ta. Chú út.
Cho dù đã chết, thì tiếng gọi này vẫn khắc sâu vào linh hồn của cô ấy. Và Lận Ninh thực sự đã bị hủy hoại, bị hủy hoại hoàn toàn.
Sau khi hai người chị chết, với thân phận là con trai út của người đứng đầu nhà họ Lận, anh ta bị nhà họ Lận đuổi ra khỏi nhà với vết nhơ trên người. Thực ra cô ấy đã muốn chết từ lâu rồi.
Không bao lâu sau khi cô ấy tỉnh lại, cuối cùng cô ấy cũng được người mình thương đáp lại. Lăng Trạch Hằng rất vui, cũng vô cùng hài lòng.
Lận Ninh cho Lăng Trạch Hằng thứ anh ta muốn, thì anh ta cũng nhanh chóng đưa lòng thành của mình đến trước mặt đối phương. Nếu không phải anh ta chọn con đường học y, lại có vẻ ngoài nhìn vô hại, thì có lẽ tính mạng của anh ta đã không giữ được.
Nhưng cho dù thoạt nhìn anh ta không có uy hiếp gì, thì gia chủ mới của nhà họ Lận vẫn chưa yên tâm mà phái người mỗi ngày giám thị anh ta 24/24 giờ. Để tồn tại, anh ta mở một phòng khám tâm lý và quay trở lại làm bác sĩ tâm lý.
Ngày tháng vẫn có thể trôi qua bình thường, nhưng nỗi hận trong lòng lại luôn hành hạ anh ta. Anh ta thanh lý môn hộ, báo thù cho cha mẹ và hai chị gái của mình.
Cuối cùng cũng trả được mối thù lớn, theo lý mà nói, tiếp theo cuộc sống của anh ta nên đi theo đúng hướng. Vừa mở mắt ra, anh ta thấy mình qauay trở lại lúc 26 tuổi, đang làm nha sĩ trong một bệnh viện hạng ba ở thủ đô.
Là con trai út của nhà họ Lận, phía trên Lận Ninh có hai người chị gái tài giỏi, tuy là phụ nữ nhưng họ càng có năng lực, thủ đoạn và sự quyết đoán hơn hẳn đàn ông, cha của anh ta rất coi trọng họ. Nhà họ Lận chẳng là gì ở trước mặt gia tộc họ Lăng.
Không lâu sau, nhà họ Lận cuối cùng cũng thuộc về Lận Ninh. Cô ấy giống như một con búp bê vải không có ý thức, chỉ biết ngoan ngoãn nghe lời Lăng Trạch Hằng, anh ta bảo làm cái gì thì cô ấy làm cái đó, ngoại trừ việc không mở miệng nói chuyện.
Khi biết được sự thật rằng Lăng Hiểu Huyên không phải là con người, Lận Ninh đã sợ hãi đến mức chân mềm oặt, toàn thân vã mồ hôi lạnh. Lăng Hiểu Huyên giống như một con ruồi không đầu, dùng quỷ lực và oán khí mạnh mẽ ép buộc tất cả các Thiên Sư nổi tiếng ở thủ đô, nhưng cũng không có cách nào cứu được Lăng Trạch Hằng.
Vào ngày Lăng Trạch Hằng qua đời, đại sư Tuệ Thành của chùa Nam Ẩn đã đích thân đến thăm bọn họ. Lận Ninh sẽ vĩnh viễn nhớ cảnh Lăng Hiểu Huyên nằm trong vòng tay của anh ta, hồn thể dần dần biến mất, cô ấy cẩn thận chạm vào mái tóc quăn màu đỏ rượu rối tung của mình.
Khuôn mặt xinh đẹp và quyến rũ đó phủ kín tuyệt vọng và đau buồn, cùng với khát vọng được chết. Dù cho cô ấy đã không còn là một con người, thì vẫn cảm thấy hài lòng vì được người mình đau khổ thầm mến đáp lại.
Nhưng tiệc vui chóng tàn, Lăng Hiểu Huyên hồi phục được ý thức, thì Lăng Trạch Hằng lại bị bệnh nguy kịch. Vì vậy Lăng Hiểu Huyên để tóc dài, làm một mái tóc xoăn gợn sóng tuyệt đẹp, và nhuộm màu đỏ rượu phù hợp với ngoại hình của cô ấy.
Lăng Hiểu Huyên nói với Lận Ninh: Cô ấy từng thề rằng cả đời này sẽ không bao giờ thay đổi kiểu tóc, mái tóc của cô ấy là để dành cho chú út. Nửa đầu cuộc đời của Lận Ninh quá suôn sẻ, muốn gì được nấy.
Cho đến khi cha anh ta bị bệnh nặng, lòng người trong gia tộc dao động, hai người chị qua đời ngoài ý muốn. Đại sư để lại mấy câu cho Lăng Hiểu Huyên và Lăng Trạch Hằng.
Lận Ninh ôm hồn thể dần trở nên trong suốt vì đỡ một đòn trí mạng cho mình của Lăng Hiểu Huyên, và được nghe cô ấy kể hết toàn bộ chân tướng. Cuộc sống thoải mái của Lận Ninh bị phá vỡ, anh ta bị đẩy ra bên ngoài, thành quân cờ cho mọi người thao túng.
Công việc bác sĩ bị hủy hoại, bị người ta vu cáo cho tội sử dụng thủ đoạn phi pháp cưỡng hiếp bệnh nhân. Anh ta cố gắng như vậy là bởi vì ngày hôm đó Lăng Trạch Hằng đã nói: Tôi có thể giúp anh lấy lại được mọi thứ của nhà họ Lận, để anh báo được thù.
Làm sao Lận Ninh có thể không hận việc cha mẹ và các chị gái lần lượt gặp chuyện mà rời bỏ anh ta. Nhiệt độ trên người cô ấy lạnh như băng, lạnh đến thấu xương.
Đôi mắt đen mờ mịt của cô ấy giống như bị sương mù che phủ, vĩnh viễn không có cách nào tụ lại được ánh sáng. Điều anh ta yêu cầu Lận Ninh làm rất đơn giản, khiến Lăng Hiểu Huyên nói chuyện.
Lúc ấy Lăng Hiểu Huyên mới được tộc Pháp sư tụ lại hồn phách, và mới có ý thức được mấy tháng. Mùi vị của cái chết, linh hồn bị xé nát khiến Lận Ninhc sống không bằng chết, quá đau đớn.
Anh ta chết, nhưng được sống lại. Sau đó nhiều lần ở chung với nhau, cuối cùng anh ta cũng phát hiện ra có điều gì đó không hợp lý.
Lăng Hiểu Huyên không có cái bóng, cho dù là lần đầu tiên gặp mặt, hay là sau này cô ấy được Lăng Trạch Hằng đưa đến phòng khám, dường như thời gian đều là ở buổi tối, thỉnh thoảng còn vào giữa đêm. Anh ta bị Lận Ninh chất vấn cũng không hề hoang mang.
Lận Ninh sẽ không bao giờ quên ánh mắt của Lăng Trạch Hằng khi đó, nó giống như một con sói đơn độc mất đi người bạn đời của mình, một sự điên cuồng trong tuyệt vọng. Cô ấy nói với Lận Ninh: Tôi rất thích chú út.
Cô ấy nói tiếp: Bạn gái đầu tiên của Lăng Trạch Hằng là một người phụ nữ trưởng thành, gợi cảm và rất xinh đẹp. Cô ấy có một mái tóc quăn gợn sóng rất đẹp, chú út vô cùng thích sờ vào tóc của cô ấy. Thời đi du học, anh ta học chuyên ngành tâm lý học, và có làm việc với một giáo sư tâm lý học nổi tiếng thế giới trong ba năm, thành tích học tập của anh ta vượt xa tầm với của nhiều người.
Với thực lực của mình, Lận Ninh cũng là người có tiếng trong giới. Nhưng bi kịch lại đến như vòi rồng, nhanh đến mức làm cho người ta không kịp phản ứng.
Lăng Hiểu Huyên chết, vì cứu Lận Ninh khỏi tà đạo do thế lực còn sót lại của nhà họ Lận mời tới để giết anh ta. Lăng Hiểu Huyên đã từng hỏi chú út rằng, có phải chú rất thích mái tóc xoăn của người phụ nữ đó không.
Lăng Trạch Hằng trả lời là phải. Cô ấy chính là Lăng Hiểu Huyên.
Khi đó, Lận Ninh đã mở phòng khám tâm lý được một năm. Bên trong tử vi của Lăng Hiểu Huyên có mệnh cách cô sát, số phận đã định cô ấy sẽ sống một cuộc đời cô đơn. 1
Cho dù là sống hay đã chết, nếu như cô ấy kết hợp với người mà mình thích thì chắc chắn sẽ một chết một bị thương, đời này khó mà giải được. Đại sư Tuệ Thành nói, Lăng Hiểu Huyên đáng lẽ phải gặp được quý nhân, tránh thoát được tử kiếp.
Đáng tiếc vị quý nhân đó ngã xuống, Lăng Hiểu Huyên cũng không thoát được cái chết. Mãi sau này Lận Ninh mới biết được người đàn ông này chính là chú út của Lăng Hiểu Huyên, xuất thân từ gia tộc họ Lăng, một trong sáu thế gia.
Lăng Trạch Hằng cố tình tìm tới Lận Ninh là vì năng lực xuất chúng của anh ta. Anh ta gật đầu với Lăng Hiểu Huyên nói: “Được.”
Một chữ được này để cho cô ấy an tâm hồn phách tan biến, khóe môi khẽ cong lên. Vì để cứu Lăng Hiểu Huyên, Lăng Trạch Hằng đã mạo hiểm mạng sống của mình để giành lấy cơ hội sống cho cô ấy.
Nhưng cái giá phải trả quá lớn, là anh ta sẽ phải bỏ ra toàn bộ tuổi thọ trong suốt quãng đời còn lại của mình. Nhân chứng vật chứng đầy đủ, anh ta không tìm ra được bất cứ cơ hội kháng án nào.
Đây là một âm mưu được sắp đặt cẩn thận, chỉ để hủy hoại anh ta. Nhưng vào khoảnh khắc hồn phách tan biến, cô ấy vẫn cầu xin Lận Ninh để cô ấy rời xa người mà cô ấy yêu.
Còn Lận Ninh vì đồng cảm với phần tình cảm sâu nặng này của Lăng Hiểu Huyên mà khóe mắt đỏ hoe. Mấy tháng qua, ngày nào Lăng Trạch Hằng cũng đối mặt với gương mặt kia, nhưng lại không nhận được bất cứ lời đáp lại nào.
Lận Ninh không biết việc Lăng Hiểu Huyên không phải là người, anh ta đồng ý tiếp nhận bệnh nhân này. Trong lúc sống không có mục đích như thế, anh ta đã gặp được một bệnh nhân đặc biệt.
Một bệnh nhân không phải con người cũng không phải quỷ, không có bất kỳ suy nghĩ nào. Lận Ninh nổi giận đùng đùng tóm lấy Lăng Trạch Hằng, chất vấn có phải anh ta điên rồi hay không, vậy mà lại nhờ Lận Ninh tư vấn tâm lý cho một sinh vật không phải con người, đây là chuyện mà chỉ có kẻ mất trí mới làm.
Khi đó, Lăng Trạch Hằng đã đi vào con đường cố chấp đến điên cuồng, không thể quay đầu lại được nữa. Lúc ấy Lăng Trạch Hằng chỉ nói một câu, mà khiến Lận Ninh hoàn toàn chấp nhận Lăng Hiểu Huyên, một bệnh nhân kỳ lạ.
Thậm chí còn khiến anh ta vận dụng tất cả những kiến thức mà cả đời mình đã học được lên người Lăng Hiểu Huyên, chỉ để khiến cô ấy tỉnh lại và nói chuyện với Lăng Trạch Hằng. Trời không phụ lòng người, sau một năm vất vả, sau bao ngày đêm nghiên cứu và vô số lần thí nghiệm, cuối cùng Lận Ninh cũng khiến Lăng Hiểu Huyên mở miệng nói chuyện.
Câu nói đầu tiên của cô ấy chỉ có hai chữ. Rõ ràng là Lăng Hiểu Huyên đang cười, nhưng nỗi buồn toát ra từ tâm hồn và nét buồn bã trên khuôn mặt tái nhợt lại khiến người ta cảm thấy khó chịu.
Mấy năm sau, Lận Ninh vẫn chết dưới tay thế lực còn sót lại của nhà họ Lận.