Tốc độ của Tần An Quốc quá nhanh, ông lật tung chiếc mũ trên đầu Tần Muội, cả căn phòng khách rộng lớn rơi vào yên tĩnh.
Khoả1nh khắc chiếc mũ rơi xuống, mái tóc dài đen óng giống như thác nước từ trên đỉnh đầu của Tần Muội đổ xuống, rơi tán loạn trên người anh ta. Rõ ràng là cơ thể của một người đàn ông, nhưng bên trong lại là một cô gái nữ tính.
Quá mất mặt xấu hổ!
Tần Muội cứng đầu cứng cổ, ấm ức hét lên giận dữ: “Thì đúng là có người ép con mà!” “Yêu tinh mèo?” Tần An Quốc nghe thấy vậy cũng không lộ ra vẻ mặt hoang đường, mà là nhìn chăm chú vào đôi tại trên đầu Tần Muội.
Dưới ánh mắt uy nghiêm của ông, Tần Muội thấy rất căng thẳng.
Mà anh ta vừa căng thẳng một cái là hai cái tại trên đầu lại rung liên tục. 2Hai cái tại đầy lông xù trên đầu anh ta vô cùng thu hút sự chú ý của người khác.
Vừa nãy Tần An Quốc đã cảm thấy Tần Muội đội mũ rất có vấn 7đề rồi, không ngờ bên dưới lại cất giấu một bất ngờ lớn như thế.
Chiếc mũ rơi xuống, Tần Muội đang ngồi xổm trước mặt cha lập tức che lỗ tại7 trên đầu. Tần Nguyễn bị cha nói thế thì cứng họng.
Đúng là anh hai cô bị yêu tinh mèo quấn lấy, đồng thời còn gặp một con nữ quỷ nữa.
Nhưng, cô không có cách nào nói với cha những lời này được. Tần An Quốc tức điên.
Ông không thể ngờ được rằng, con trai mình nuôi hơn 20 năm lại có sở thích dở hơi như thế này.
Làm đàn ông không làm, lại đi làm ra những thứ vớ vẩn. Tần Cảnh Sầm nhân cơ hội này lấy được cây gậy đánh golf từ trong tay cha mình.
Anh chậm rãi nói: “Ba à, chuyện của A Muội là có nội tình, thật sự không phải do nguyên nhân từ nó đâu ạ.”
Sắc mặt Tần An Quốc vừa giãn ra thì lại nổi giận lần nữa: “Là ai? Ai làm cho A Muội thành ra thế này?” Nghe con trai ấm ức gào thét như thế, chiếc gậy golf giơ cao trong tay Tần An Quốc chậm rãi hạ xuống.
Ông tin tưởng Tần Muội là người dám làm dám chịu, từ nhỏ đến lớn ông luôn dạy dỗ hai đứa con trai của mình rằng, làm bất cứ việc gì cũng phải dám làm dám chịu, đây mới là người đàn ông đích thực.
Từ nhỏ đến giờ, tuy Tần Muội cũng gây ra không ít họa, nhưng đều là những chuyện nhỏ nhặt vô thưởng vô phạt. “Bác ạ, A Muội gặp phải một con yêu tinh mèo, việc này đúng là không dễ xử lý.”
Hồ Nhất Ngạn đứng dậy và nói với Tần An Quốc bằng giọng khẳng định.
Chuyện mà hai anh em nhà họ Tần không biết phải mở miệng giải thích thể nào, bị anh ta nói toạc ra luôn. Tần Muội che tại, đứng dậy chạy lên tầng.
Tần An Quốc bị Tần Cảnh Sầm ngăn cản, ông tức giận đến mức sắc mặt xanh mét.
Ông hét lên giận dữ với bóng lưng của cậu con trai út: “Thằng oắt thối kia dám chạy à, ba từ mày luôn!” Tần An Quốc chẳng hề tin: “Mày không muốn thế, chẳng lẽ có người buộc mày đội tóc giả à?”
Ông không phải là một vị phụ huynh tối cổ, cũng biết có một số người có hứng thú với phương diện này.
Nhưng khi người ấy trở thành con trai nhà mình thì ông lại không thể nào chấp nhận được, tức giận đến mức đầu đau như búa bổ. Hai mắt ông đảo quanh phòng khách, nhìn thấy gậy đánh golf ở trong góc gần đấy.
Ông bình tĩnh đứng dậy đi lấy gậy đánh golf rồi xông0 về phía Tần Muội.
“Cái thằng nhóc thối này chẳng học được cái tốt, ba đánh chết mày, đỡ cho mày ở bên ngoài làm cho ba mất mặt xấu hổ!” Anh ta cười bảo: “Lát nữa chúng ta nói việc này sau, giờ giải quyết phiền phức trên người A Muội trước đã.”
Tần Nguyễn tỏ vẻ hồ nghi: “Anh có thể giải quyết?”
Trước đó cô không đặc biệt chú ý đến tay Hồ Nhất Ngạn này, bây giờ đánh giá đối phương mới phát hiện ở trên người anh ta thật sự có một chút khác biệt. Rất tiếc là đã muộn.
Tất cả đều đã nhìn thấy rồi.
Tần An Quốc tức đến mức che ngực, hô hấp cũng trở nên dồn dập. 2Cuối cùng Tần Nguyễn cũng phát giác ra chỗ kỳ lạ của Hồ Nhất Ngạn.
Cô kéo anh hai ra phía sau, miệng mỉm cười: “Cái gì mà yêu với ma, sao anh mê tín thế? Bây giờ là xã hội văn minh rồi, chúng ta phải tin vào khoa học.”
Sắc mặt Tần An Quốc rất trang nghiêm, ông nghiêm giọng nói: “Nguyễn Nguyễn, không được vô lễ!” Các đường nét trên khuôn mặt anh ta không có gì nổi bật, tổng thể hòa vào nhau, chỉ có thể nói là tướng mạo của anh ta tương đối ôn hòa.
Anh ta là bạn học của anh cả, nhưng nhìn trông nhỏ hơn anh cả mấy tuổi.
Tần Nguyễn còn phát hiện, ở trên người Hồ Nhất Ngạn tỏa ra khí tràng có hơi tương tự như của Lộ Văn Bân và hai thầy trò nhà họ Kiều. Nhìn cặp tai mèo lông xù kia nhúc nhích, các cơ trên mặt Tần An Quốc giật giật.
Ông vẫn không có cách nào chấp nhận được bộ dạng quái dị này của con trai.
Tần An Quốc lại đẩy con trai cả ra, nhanh chân đi đến chỗ Hồ Nhất Ngạn: “Nhất Ngạn à, A Muội thật sự bị yêu tinh mèo ám à, cháu có cách gì cứu em nó không?” Thái độ hoàn toàn tin cậy không hề hoài nghi của ông đối với Hồ Nhất Ngạn khiến ba anh em nhà họ Tần phải kinh ngạc.
Trong mắt bọn họ, từ trước đến nay cha không bao giờ tin vào chuyện ma quỷ thần thánh, nhưng hôm nay ông lại có thái độ khác thường.
Hồ Nhất Ngạn đi đến trước mặt Tần Muội, đôi mắt cười của anh ta nhìn chăm chú lên đôi tai mèo trên đầu Tần Muội. Không thể không nói câu này có lực sát thương cực lớn.
Tần Muội ngoan ngoãn dừng lại.
Anh ta chậm rãi quay người, trên khuôn mặt lạnh lẽo cứng rắn lộ ra vẻ buồn bã: “Ba à, con cũng không muốn mình như thế này đâu, ba nhìn bộ dạng này của con đi, đến chính con nhìn mà cũng cảm thấy đau mắt. Con muốn lên lầu còn không phải vì sợ ba thấy sẽ tức giận à, vậy nên con mới trốn tránh ba đấy.” Đây là lần đầu tiên ông ấy nghiêm nghị với Tần Nguyễn như vậy.
Tần Cảnh Sầm cùng Tần Muội lập tức nhìn cha mình bằng ánh mắt bất mãn.
Dưới ánh mắt mãnh liệt của hai đứa con trai, Tần An Quốc chậm rãi nói: “Gia thế của Nhất Ngạn khác với chúng ta, người của gia tộc bọn họ đều có chút năng lực đặc biệt. Rất có thể A Muội bị thứ gì đó quấn lấy, các con không nên quấy rầy Nhất Ngạn.” Mà Tần Cảnh Sầm kết bạn với Hồ Nhất Ngạn nhiều năm rồi cũng cảm thấy không thể tưởng tượng nổi.
Anh ta nhíu mày, vẻ mặt nghiêm túc dị thường đi đến trước mặt Hồ Nhất Ngạn: “Chuyện gì thế này?”
Hồ Nhất Ngạn kéo Tần Muội đang trốn ở sau lưng Tần Nguyễn ra ngoài. Chủ yếu là vì sợ ông ấy không tin.
Nhưng bây giờ một người ngoài nói với cha rằng anh hai bị yêu tinh mèo quấn thân, vậy mà cha lại tin ngay không hề do dự.
Chuyện ấy khiến cô cảm thấy rất thất bại. Trông dáng vẻ hung dữ của ông rất có tư thế muốn đi tìm kẻ làm con của ông thành thế này để tính sổ.
Nhưng kẻ giày vò Tần Muội thành như vậy lại không phải người, mà là yêu tinh mèo.
Tần Cảnh Sầm và Tần Nguyễn không biết nên giải thích với cha như thế nào nữa. Tần Cảnh Sầm vội bước tới ngăn cản: “Ba, ba đừng xúc động, cẩn thận bị thương thân thể!”
Tần Nguyễn đỡ Tần Muội lên khỏi mặt đất, anh ta đang ngồi đời người, sắc mặt tái nhợt vì sợ hãi.
“Chạy mau đi, anh ngồi chờ bị đánh à?!” Xem như cô đã nhìn ra rồi, Hồ Nhất Ngạn cũng là người trong nghề.
Dưới ánh nhìn chăm chú của Tần Nguyễn, Hồ Nhất Ngạn bình tĩnh nói: “Chỉ là vấn đề nhỏ thôi, có điều cần A Muội nhẫn nại một chút.”
Anh ta đưa tay véo nhẹ hai cái tai mèo trên đầu Tần Muội, thu lại nụ cười trên mặt, vẻ mặt trở nên trang nghiêm chăm chú.
Qua đôi tai này, anh ta cảm ứng được điều gì đó.
Đôi môi Hồ Nhất Ngạn mấp máy: “Chỉ là một con yêu tinh mèo hai đuôi vừa mới tu luyện được không lâu, yêu lực còn chưa ổn định.”
Tần Nguyễn gật đầu tán đồng: “Đúng là yêu tinh mèo hai đuôi.”
Hồ Nhất Ngạn: “Con yêu tinh mèo này thật không đơn giản, hẳn là nó đang dốc hết toàn lực muốn thay đổi giới tính của A Muội. Nếu chậm thêm vài ngày nữa thì nhà họ Tần lại có thêm một cô con gái nữa đấy.”