Cố Thanh Thanh đi tới, cô ta nói bằng giọng chế nhạo: 1“Người đẹp Lý Mạn Ninh đang hát ở bên ngoài, các anh không đi xem à?” Long Hân Triết nâng cằm lên, còn đang suy nghĩ đến chuyện trước đó: “Đúng là Lý Mạn Ninh đã từng đi theo Nam Cung Sưởng một thời gian, khi đó Nam Cung Sưởng thường xuyên mang cô ta theo bên người và khoe khoang với mọi người.”
“Tôi biết!” Lục Dịch Trần hưng phấn nói: “Phải công nhận dáng người và sắc đẹp của Lý Mạn Ninh là đỉnh cao, thế mà cô ta đi theo Nam Cung Sưởng chưa đến nửa năm đã bị đá rồi.” Lục Dịch Trần cũng chẳng hề nể nang gì mà đâm thủng sự ái mộ của Cố Thanh Thanh: “Nói hay lắm, cứ như thể hai mắt của cô không hề dính vào Tam gia ấy!”
Cố Thanh Thanh nổi giận, biện giải cho mình: “Tôi là nhìn một cách đường hoàng nhé, tôi còn biết xấu hổ đấy, còn cô ta thì không!” Toàn bộ khách khứa trong sảnh đều có xuất thân từ bốn gia tộc lớn và sáu thế gia, hoặc không thì cũng là nhân vật có quyền thế đứng đầu một ngành nào đó.
Lấy nhà họ Tần phía sau Tần Nguyễn, căn bản không thể đắc tội nổi với bất kỳ người nào ở đây. Mười mấy người mặc đồ đen người đầy sát khí tràn vào trong sảnh tiệc chỉ có khách VIP mới được vào.
Hoắc Chi dẫn đầu đám người bao vây sảnh tiệc, những người khác trấn giữ ở cửa ra vào, cấm tất cả nhân viên ra vào. Mỗi một bước cô đi, lệ khí xung quanh người cô lại càng lúc càng dày đặc.
Mỗi một bước đi đều như đang giẫm vào lòng của từng người. Hoắc Dịch Dung nhìn thấy sự tàn nhẫn và giận dữ trên gương mặt cô thì hiểu cô không định bỏ qua chuyện này.
Anh ta hơi nhíu mày, đè thấp giọng xuống hỏi: “Em ba biết không?” Hoắc Dịch Dung thấy Tần Nguyễn đã thay quần áo và quay trở lại thì có cảm giác nguy hiểm.
Hoắc Nhị gia cảm thấy hơi đau đầu. Cố Thanh Thanh đúng là tự dùng đá đập vào chân mình, làm cô ta thẹn quá hóa giận.
Lục Dịch Trần cười nhạo, còn muốn nói nữa thì đột nhiên ở cửa có tiếng ồn ào. Anh ta tặc lưỡi một cái, ra vẻ lớn tiếng mà nói: “Em dâu nói gì vậy, em là người của nhà họ Hoắc, trong bụng còn có cháu đích tôn được ông cụ coi trọng nhất, em muốn làm gì thì cứ làm, xảy ra chuyện nhà họ Hoắc sẽ chịu trách nhiệm cho em. Mà chẳng phải là anh đây sợ em tâm tình không vui lại có nguy hiểm à, đến lúc đó đừng nói là ông cụ nổi giận, em ba cũng chắc chắn là người thứ nhất không vui, thế thì kẻ gặp nạn chỉ có anh thôi.”
Nói xong câu cuối cùng, Hoắc Nhị gia lấy chính mình ra để trêu ghẹo Tần Nguyễn. “Chẳng phải Nam Cung Sưởng và Lý Mạn Ninh có mối quan hệ mờ án sao, hôm nay anh ta kết hôn mà lại gọi tình nhân cũ đến hôn lễ để hát góp vui, chẳng biết anh ta nghĩ thế nào nữa.”
Giọng Cố Thanh Thanh đầy chế giễu: “Anh ta và Tiêu Văn Nhu kết hôn chỉ là hình thức thôi, mọi người không nhìn thấy vừa rồi cô ta nhìn thấy Tam gia mà đi đứng cũng không vững, hai mắt chỉ hận không thể dính chặt vào Tam gia đấy à!” Trên gương mặt đẹp trai của Nhị gia nở nụ cười ôn hòa, anh ta quan tâm hỏi han Tần Nguyễn: “Sao em dâu lại quay lại đây, có phải bị rơi mất thứ gì không?”
Tần Nguyễn ngước mắt lên, đôi mắt không hề chứa chút tình cảm nào nhìn anh ta, đôi môi đỏ của cô hơi nhếch lên tạo thành một nụ cười tà ác xấu xa: “Em quên chưa làm một việc nên quay lại để giải quyết.” “Ảo tưởng gì cơ?” Cố Thanh Thanh chớp mắt, vẻ mặt ngây thơ nhìn Lục Dịch Trần.
Thực ra trong mắt cô ta ẩn giấu một nụ cười ranh mãnh. Kể từ khi mới ra mắt, Lý Mạn Ninh đã7 thu hút được rất nhiều fan nam bởi thân hình nóng bỏng.
Sau khi trở nên nổi tiếng với vai diễn trong tác phẩm đầu tay, cô ta2 đã giành được giải thưởng Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất trong bộ phim thứ hai của mình. Cô rũ mắt xuống, vẻ mặt lạnh như băng, đôi môi đỏ khẽ mở: “Chuyện em sắp làm không liên quan gì đến nhà họ Hoắc cả, xin Nhị gia tránh ra.”
Ánh mắt Hoắc Dịch Dung toát ra sự kinh ngạc, anh ta nhanh chóng hiểu ra Tần Nguyễn đang hiểu lầm. Tần Nguyễn mặc một bộ quần áo rộng rãi thoải mái dễ chịu, chân đi đôi giày đế bằng mà vừa nãy Tam gia tự tay xỏ vào cho cô, bước từng bước vào sảnh tiệc.
Gương mặt trắng trẻo thanh tú của cô như đóng băng, vẻ mặt hung ác, quanh người tỏa ra sát khí. Đương nhiên, nếu như nhà họ Hoắc bảo kê cho cô thì đám người kia sẽ không có gì để nói.
Hoắc Dịch Dung cũng ý thức rõ ràng được điểm này nên bước nhanh về phía Tần Nguyễn. Những cơn giận dữ trên gương mặt Tần Nguyễn cũng không vì mấy câu nói đùa của Hoắc Dịch Dung mà giảm bớt.
Cô nhìn chằm chằm vào Nam Cung Sưởng và Từ chân nhân bằng vẻ mặt không thay đổi, sau đó cô vượt qua Hoắc Dịch Dung đi về phía bọn họ. Long Hân Triết cau mày, nhớ lại: “Cô nàng này rất thần bí, hình như sau khi đi với Nam Cung Sưởng một thời gian, cô ta cũng không đi theo vị đại gia nào khác.”
Lục Dịch Trần tỏ vẻ ghét bỏ, tức giận: “Đúng vậy, thằng cha chết tiệt Nam Cung Sưởng này đã hủy hoại nữ thần của tôi. Kể từ khi biết được Lý Mạn Ninh đi cùng hắn ta, tôi đã không còn ảo tưởng về cô ấy nữa.” Cái dáng vẻ này rõ ràng là tới để đánh người mà.
Tần Nguyễn bước từng bước một đi vào phòng ăn, cô liếc nhìn tất cả mọi người có mặt trong phòng bằng ánh mắt lạnh như băng, quanh thân cô tản ra thứ khí tràng đầy sát khí nghiền ép tất cả mọi người, khiến người ta vừa kinh ngạc lại cảm thấy buồn cười. Nhưng khí tràng của cô quá mạnh mẽ khiến người ta không thể không cảnh giác.
Buồn cười là, thân phận của Tần Nguyễn có thể nói là thấp nhất ở trong sảnh tiệc này. Vài năm sau, lại nhờ vào một bộ p0him của một vị đạo diễn nổi tiếng trong nước mà đoạt được giải Ảnh hậu trong liên hoan phim quốc tế Á - u.
Cùng năm Lý Mạn Ninh đoạt được giải Ảnh hậu, gia đình cô ta đã thành lập một công ty riêng cho cô ta. Sau khi có công ty riêng, Lý Mạn Ninh đã sản xuất bộ phim truyền hình đầu tiên, mặc dù thành tích ở mức trung bình, nhưng điều đó không ảnh hưởng chút nào đến sức hút của cô ta.
Trong những năm tiếp theo, Lý Mạn Ninh đã giành được nhiều giải thưởng ở cả điện ảnh và phim truyền hình, có thể nói là nữ nghệ sĩ hàng đầu trong nước, thậm chí còn nhiều lần góp mặt trong các phim bom tấn truyền hình và điện ảnh quốc tế. Tần Nguyễn còn đang mang thai đấy, nếu sau đây có gì sơ suất thì ông nội sẽ lột da anh ta mất.
Tần Nguyễn cho là anh ta sợ những việc cô sắp làm sẽ liên lụy đến nhà họ Hoắc. Lý Mạn Ninh là nữ diễn viên kiêm ca sĩ nổi tiếng trong 2nước.
Cô gái này xuất thân từ con nhà nòi làm về âm nhạc, từ nhỏ đã được cha mẹ chỉ đạo học âm nhạc, sau khi tiến vào ngành g7iải trí lại ra mắt bằng con đường diễn viên, đương nhiên là cô ta vẫn rất thích âm nhạc. Cô em dâu này của anh ta không phải là danh viện, cũng không phải là mấy vị đại tiểu thư nũng nịu hoặc trong lòng đầy mưu mô tính toán.
Cô xuất thân từ khu tây vàng thau lẫn lộn, thích dùng quả đấm để nói chuyện. Lục Dịch Trần hơi nhướng mày, hai mắt nhìn từ trên xuống dưới Cố Thanh Thanh, anh ta nhẹ nhàng lắc đầu: “Với cái dáng người này của cô, khiến tôi ngay cả ảo tưởng cũng không muốn.”
“Lục Dịch Trần! Anh muốn ăn đòn hả!” Tất cả bọn họ đều nghe thấy những lời Hoắc Nhị gia vừa nói.
Nghe chừng là Tần Nguyễn muốn phá vỡ thế cân bằng đã ổn định nhiều năm qua.