Giấc Mơ Là Nơi Bắt Đầu

Chương 34: Lồng son



Bế Song Hà trên tay Bạch Quang nhẹ nhàng đặt cô xuống giường. Vết thương của Song Hà không nặng không nhẹ, chỉ là máu ra hơi nhiều một chút khiến cô choáng mà ngất đi. Lẽ ra Bạch Quang đã chữa cho cô ngay khi còn ở trong phòng ăn của vợ chồng Song Hà nhưng anh ta đang bực bội nên quyết định trừng phạt cô.

Cởi từng chiếc cúc trên váy của Song Hà Bạch Quang cũng không hiểu sao tay mình run thế. Cô nằm đấy mắt nhắm nghiền, đôi hàng mi dài cong vút, gương mặt trắng bệch vì mất máu đẹp đến siêu thực. Trên làn da trắng ngần những dòng máu loang ra khắp người nhìn như một bức tranh thư pháp. (D)

Nhẹ nhàng miết những ngón tay trên vết thương của Song Hà, cảm xúc trong lòng Bạch Quang thật hỗn độn.

Anh ta vui mừng khôn xiết khi tìm lại được cô. Bấy lâu cứ như mò kim đáy bể, chẳng thấy tung tích của Song Hà ở bất cứ đâu, Bạch Quang hiểu có ai đó đã giấu cô đi. (7)

Nhưng xen vào nỗi mừng vui ấy là sự tức giận và ghen tuông. Vẫn là cái gã tóc vàng nâu kia, luôn luôn là gã. Lần trước Song Hà đã sẵn sàng hi sinh bản thân để anh ta cứu gã. Lần này cô lại chấp nhận qui phục Bạch Quang để gã được an toàn.

Song Hà đẹp lên rất nhiều so với lần trước hai người chia tay. "Ở bên hắn ta và em trở nên đẹp đến thế này." Bạch Quang cáu kỉnh nghĩ, lột bỏ chiếc váy của cô quăng vào lò sưởi. (T)

Anh ta thật muốn giết chết tươi gã tóc vàng. Nhưng Bạch Quang cũng hiểu rõ Louis là con bài cực kì có giá trị. Có vì hắn Song Hà mới chịu ở bên anh ta. Nếu Louis chết đi chắc chắn cô sẽ ăn thua đủ với Bạch Quang rồi chết theo. Vậy nên, hắn còn giá trị lợi dụng thì giữ lại lâu thêm một chút cũng chả sao.

Vuốt ve làn da mịn màng như lụa của Song Hà Bạch Quang cố nén cảm xúc đang dâng lên trong lòng. Cô gái mà anh ta vẫn mơ thấy hằng đêm đã lại ở đây rồi. Thật tuyệt.

Cô tỉnh dậy khi trời vẫn còn tối mờ mờ, ngơ ngác nhìn xung quanh. Đây hẳn là nơi ở mới của Bạch Quang, không biết là ở thế giới nào nữa. Nhìn xuống cơ thể lõa lồ không mảnh vải che thân, Song Hà luống cuống quơ tay xung quanh tìm váy. (D)

"Vẫn chưa sáng sao em đã dậy rồi? Em còn yếu hãy nghỉ ngơi thêm cho lại sức."

Cô giật nảy mình khi nghe giọng Bạch Quang thì thầm bên tai. Dùng hết sức giãy dụa Song Hà vẫn không thể thoát được khỏi vòng tay ôm chặt cứng của anh ta.

"Buông ra!" Cô rít lên khe khẽ qua kẽ răng.

Vòng tay lơi lỏng đôi chút rồi lại xiết chặt hơn. Giọng Bạch Quang điềm đạm nhưng nghe đầy đe dọa:

"Em đã đồng ý đi theo tôi, từ giờ em thuộc về tôi. Chắc em đủ thông minh để biết cách cư xử chứ hả?"



Nói đoạn anh ta nằm xuống giường khi vẫn ôm cô trong lòng. Song Hà sợ đến không dám thở mạnh. Phải rồi, để Bạch Quang không giết chết Louis cô đã hứa sẽ ngoan ngoãn vâng lời anh ta mà. Tự cô đã kí khế ước với ác quỉ.

Song Hà đi lang thang trong "dãy nhà của cô". Gọi như vậy là vì cái khu nhà rộng cả ngàn mét vuông này ngoài Song Hà ra chẳng còn ai khác, trong khi các dãy nhà lân cận lúc nào cũng tấp nập người ra kẻ vào.

Sau một thời gian gặp lại, vị thế của Bạch Quang thay đổi một cách chóng mặt. Nếu khu trại xưa kia giống như một cái chuồng lợn thì nơi mới này đúng là cung điện nguy nga của vua chúa.

Anh ta làm gì để có được gia sản khủng tới mức này, không phải là đã giết người chủ thực sự của cơ ngơi để cướp nó đấy chứ, Bạch Quang vốn dĩ là một tên cướp mà.

Đúng là người đẹp vì lụa, những bộ đồ anh ta mặc tôn dáng vô cùng, à thì nói cho công bằng Bạch Quang cũng đẹp trai.

Thỉnh thoảng anh ta có khách, những gã cũng ăn vận sang trọng như Bạch Quang, mỗi khi đi ngang qua chỗ cô bao giờ cũng đứng sững sờ nhìn Song Hà một lúc. Thế là sao nhỉ, trông cô kì quặc lắm ư? (1),

Song Hà sống trong lồng giam dát vàng, có thể nói một cách văn hoa như vậy. Khu nhà cô sống là giới hạn của cô, Song Hà không thể bước ra bên ngoài. Bạch Quang đã dùng một loại bùa chú nào đấy giữ cô bên trong và cùng với nó khống chế sức mạnh của cô. Song Hà lại trở nên yếu nhớt như cọng bún thiu.

Tận dụng mọi thời gian Bạch Quang không có mặt, cô đi loanh quanh tìm chỗ sơ hở của cái lồng để bỏ trốn. Những người như Song Hà hiểu rất rõ chết không phải là hết. Giả sử có tự tử chết, ra ma, lấy gì đảm bảo cô thoát được khỏi đây, cô vẫn là cô thôi.

Mà nếu ra ma chuyển tới một thế giới khác lấy gì đảm bảo Song Hà không gặp phải một Bạch Quang khác. Do đó cô chỉ còn cách duy nhất là gắng gượng chịu đựng hi vọng có một ngày quay được về bên Louis.

Bạch Quang tiến về phía Song Hà một cách chậm rãi, cầm trên tay cái khay bạc đựng đầy hoa quả. Mỗi khi anh ta xuất hiện đột ngột hoặc sát bên cô Song Hà đều giật thót mình. Và dù cố tỏ ra bình tĩnh nhưng rõ ràng là cô rất hoảng loạn. Vì vậy Bạch Quang luôn từ xa đi về phía cô hoặc nếu có hiện ra ngay cạnh cũng đánh tiếng cho Song Hà biết trước.

"Hoa quả hôm nay tươi ngon lắm này, ăn đi em!" (1

Đặt cái khay lên bàn Bạch Quang dịu dàng nói với cô. Song Hà rất thích ăn hoa quả nên anh ta đã đi khắp nơi tìm cho bằng được những loại quả ngon lạ mang về cho cô.

Ngồi ngắm Song Hà ăn Bạch Quang dịu dàng vuốt mái tóc suôn mượt của cô rồi bàn tay đưa xuống thấp dần mơn man cái cổ cao thon mảnh. Anh ta sẽ chứng minh cho Song Hà thấy cô sẽ hạnh phúc đến thế nào khi là người phụ nữ của anh ta, hơn hẳn cái gã tóc vàng yếu đuối bất lực kia.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.