Đối A - Quy Hồng Lạc Tuyết

Chương 21: Hẹn đánh nhau



Tiếng chuông báo thức vang lên lần thứ ba, như âm thanh của quỷ dữ ra sức kéo hai người đang ngủ trên đống đề thi mở mắt một cách khó khăn.

Tư Duẫn nhìn đồng hồ xong lập tức bật dậy khỏi giường.

"Còn mười phút nữa là vào học rồi!"

Tạ Thiên Hòa vẫn còn mơ màng, anh chậm chạp gom đề thi, "Không vội, từ ký túc xá chạy tới giảng đường chỉ mất ba phút thôi mà."

"Hôm nay học lớp chung ở hội trường Tử Vân!" Tư Duẫn vừa luống cuống thay đồ vừa nói, "Hợp lớp!"

Hội trường Tử Vân nằm ở góc tây bắc của trường, đối diện hoàn toàn với khu ký túc xá. Chạy bộ cũng mất ít nhất mười phút.

Hai phút sau, hai người băng qua con đường rộng lớn vắng người, một người tay ôm chặt xấp đề thi vừa nhét vào thiết bị quang não vừa phải tranh thủ cài cúc áo sơ mi.

"Câu cuối cùng trong bộ ba là chọn A mà!" Tư Duẫn vừa chạy vừa quét đề thi vào thiết bị của Tạ Thiên Hòa.

"Không phải, chọn B!" Tạ Thiên Hòa cương quyết.

"Tối qua tôi đã giải chi tiết cho cậu rồi mà!" Tư Duẫn không phục nói.

"Tôi giải cũng đâu sai." Nhớ đến việc hai người suýt đánh nhau giữa đêm chỉ vì một câu trắc nghiệm, Tạ Thiên Hòa vừa tức vừa buồn cười.

"Đến lúc sai rồi đừng có khóc với tôi đấy!" Tư Duẫn vừa trợn mắt nhìn anh vừa giúp quét nốt xấp đề.

"Người khóc là..." Tạ Thiên Hòa vừa nói được nửa câu thì bỗng nhiên im bặt, anh vội kéo Tư Duẫn dừng lại.

Tư Duẫn ngẩng đầu nhìn lại, xa xa là ba bốn sinh viên lạ mặc đồng phục của học viện. Từ huy hiệu thì có vẻ là người từ khoa Cơ khí, người đứng đầu với mái tóc xoăn đỏ rực, đôi mắt sắc sảo, đầy vẻ ngạo mạn và cay nghiệt ánh lên sự thù địch.

"Ồ, đây chẳng phải là anh Tạ sao?" Tóc đỏ cười nhếch nhác, nhe răng cười với Tạ Thiên Hòa. "Nghe nói mới nhập học có người nói đã nhìn thấy cậu, tôi còn không tin. Mãi chẳng thấy bóng dáng cậu đâu, tôi còn tưởng bọn họ hoa mắt rồi chứ."

Tạ Thiên Hòa mặt tối sầm đưa xấp đề thi cho Tư Duẫn, "Cậu đi học trước đi."

"Đừng cứ vậy mà đi chứ." Tóc đỏ liếc qua Tư Duẫn, nhận ra hắn không cùng hội với họ bèn cười khẩy: "Sao hả, vào học viện quân sự là nghĩ mình đã trở thành nhân vật gì lớn rồi à?"

Nghe vậy, Tư Duẫn cau mày, hắn phớt lờ hai người chắn trước mặt, ngang nhiên hỏi Tạ Thiên Hòa: "Chó ở đâu sủa bậy thế?"

"Mẹ kiếp-" Tóc đỏ giơ nắm đấm định đánh Tư Duẫn nhưng bị một bàn tay giữ chặt lại. Tạ Thiên Hòa với sắc mặt u ám nói: "Fred, trước khi ra tay thì tốt nhất là dùng cái đầu suy nghĩ chút."

Trong học viện quân sự đánh nhau chỉ có hai lựa chọn: đuổi học hoặc kỷ luật nặng.

Tóc đỏ hắc hắc cười, nhẹ lên vai Tạ Thiên Hòa, "Được thôi, cuối tuần ra ngoài ha, chúng ta nói chuyện cho rõ."

"Lúc nào cũng sẵn sàng." Tạ Thiên Hòa lạnh lùng đáp.

"Ê thằng kia, có biết cậu ta là ai không mà lại đi theo thế?" Fred đi vài bước, rồi quay đầu nhìn Tư Duẫn, mắt ánh lên vẻ thích thú.

Tư Duẫn bình thường rất dễ nói chuyện, khó có khi nào đen mặt như lúc này.

Phía trước là hội trường Tử Vân. Tóc đỏ Fred dẫn theo vài tên đồng bọn nghênh ngang đi vào, trước khi vào cửa còn quay lại nói lớn với Tạ Thiên Hòa: "Anh Tạ, mau vào nào, không thì muộn giờ học đó nha!"

Tư Duẫn cảm nhận được sự trầm mặc nặng nề đột ngột toát ra từ Tạ Thiên Hòa, một cơn tức giận ngấm ngầm lan tỏa khắp người hắn.

"Đi chứ?" Tư Duẫn cầm xấp đề thi khẽ lắc trước mặt anh.

Tạ Thiên Hòa giật mình, anh nhìn Tư Duẫn sau đó nhận lấy đề thi, "Đi thôi."

Dù họ đã cố gắng chạy nhanh, nhưng vẫn không kịp nộp bài trước giờ học. Khi vào đến hội trường, Thầy Tu An đã đứng trên bục giảng bắt đầu bài giảng.

Sau khi quét vân tay, cả hai ngồi vào một góc khuất trong hội trường.

"Cậu không sao chứ?" Tư Duẫn nghe giảng được một lúc thì không nhịn được mà quay sang hỏi Tạ Thiên Hòa.

Tạ Thiên Hòa đang cúi đầu viết gì đó, nghe hắn hỏi thì nghiêng đầu nói một cách nghiêm túc: "Câu trắc nghiệm đó đúng là chọn B."

Tư Duẫn: "..."

"Đáp án là A." Hắn lấy bút từ tay Tạ Thiên Hòa, một lần nữa giải chi tiết với anh.

Hai người ghé đầu thì thầm ở phía sau, bất chợt cả hội trường vang lên tiếng cười rộ.

"Này!" Một người bạn bên cạnh chọc cùi chỏ Tư Duẫn.

Tư Duẫn ngẩng đầu lên nhìn thấy trên màn hình lớn phía xa có hai hình chiếu, là hai đầu ghé sát nhau không tách rời - chính là hắn và Tạ Thiên Hòa.

Tạ Thiên Hòa mặt không cảm xúc ngồi thẳng lên, vẻ mặt vô cùng điềm tĩnh.

Tư Duẫn tức giận lườm Tu An trên bục giảng, chỉ nghe thấy y nói: "Hai cậu may mắn này lên bục để làm mẫu cho chúng ta nhé."

Cả hai không nói nên lời vì hoàn toàn không nghe giảng, nhưng phải bước lên sân khấu trước gần hai nghìn sinh viên.

Làm mẫu?

Làm mẫu cái gì?

Hai người bình tĩnh bước lên bục giảng, đối diện ánh mắt chăm chú của hai nghìn người, cùng nhìn về phía Tu An.

Y nhíu mày hỏi: "Có vấn đề gì sao?"

"Thưa thầy." Tư Duẫn mỉm cười lễ phép, "Chúng em sẽ làm mẫu cái gì ạ?"

Tu An: "..."

Buổi diễn tập chiến tranh mô phỏng cực kỳ tiêu tốn tinh thần, dù Tư Duẫn cùng Tạ Thiên Hòa đã cố gắng phối hợp nhưng cuối cùng vẫn bị y đánh bại hoàn toàn trong vòng nửa giờ.

Kết thúc buổi học, sinh viên như ong vỡ tổ ồ ạt ào ra, Tạ Thiên Hòa chào tạm biệt Trần Khải rồi ngồi lại không nhúc nhích gì nữa.

"Không đi à?" Tư Duẫn hỏi.

"Tôi phải nộp bài." Tạ Thiên Hòa đã vắng ba bài kiểm tra của Tu An rồi, đúng ra phải nộp trước giờ học nhưng giờ dù đã muộn rồi nhưng anh vẫn muốn nộp.

"Anh Duẫn, đi ăn thôi!" Thịnh Giang gọi.

"Cậu đi trước đi." Tư Duẫn chỉ vào Tạ Thiên Hòa, "Tôi đi cùng cậu ấy."

"Ồ, thế được." Thịnh Giang gật đầu sau đó đi cùng đám bạn bè khác.

"Cậu không cần phải-" Tạ Thiên Hòa cau mày.

"Tôi cũng có việc cần hỏi thầy Tu An." Tư Duẫn mỉm cười.

Tạ Thiên Hòa đứng dậy đi về phía hậu trường hội trường, Tư Duẫn theo sau. Lúc này, hội trường đã gần như không còn ai, cả hai vừa đi đến hành lang thì nghe thấy tiếng thở gấp, sau đó là tiếng tát vang dội.

Họ nhìn nhau giây lát liền ăn ý rẽ qua góc khuất, ngay lập tức sững sờ.

Tu An mặt đỏ bừng đang bị một Alpha cao lớn ép vào tường, rõ ràng có ý đồ bất chính.

"Khốn kiếp!" Mắt Tư Duẫn đỏ lên, hắn không ngần ngại tung một cú đấm thẳng vào kẻ đó.

Không ngờ ngời kia cũng không phải tay vừa, cả hai Alpha nhanh chóng lao vào nhau đánh đấm ngang tài ngang sức.

Tu An từ từ trượt xuống tường có hơi mất sức. Tạ Thiên Hòa tiến lại đỡ thầy, "Thầy không sao chứ?"

Y yếu ớt lắc đầu, nhìn về phía hai người đang đánh nhau, "A Duẫn, dừng tay lại!"

Nhưng Tư Duẫn bị cơn giận dữ che mờ mắt, hắn chỉ muốn đánh chết kẻ trước mặt, hoàn toàn không nghe thấy lời y nói.

"Cậu đi kéo cậu ấy lại đi." Tu An bảo Tạ Thiên Hòa.

Tạ Thiên Hòa gật đầu, lúc tiến đến suýt nữa bị Tư Duẫn đá trúng. Anh giữ chặt cú đấm của Tư Duẫn, nhìn thấy tên kia đang định đấm vào lưng Tư Duẫn, bèn tung một cú đá mạnh vào bụng đối phương.

Kẻ kia bị đẩy lùi, định phản công thì bị tiếng quát giận dữ của Tu An chặn lại, "Còn không mẹ nó cút đi!"

"Thả tôi ra!" Thấy kẻ đó sắp bỏ chạy, Tư Duẫn cố vùng ra khỏi Tạ Thiên Hòa, hắn muốn đuổi theo.

"Bình tĩnh lại nào." Đây là lần đầu tiên Tạ Thiên Hòa thấy Tư Duẫn nổi giận như vậy, anh cũng không dám can ngăn mạnh, "Anh cậu vẫn còn đang ở đây."

Tư Duẫn lúc này mới bình tĩnh lại đôi chút, hắn giận dữ bước đến trước mặt Tu An: "Kẻ kia bắt nạt anh à?"

"Không có." Tu An cúi đầu chỉnh lại chiếc áo sơ mi hơi nhăn của mình, không chịu ngẩng lên nhìn hắn.

"Có phải là tên khốn đó không!? Tên mà ba năm trước vẫn chưa tóm được ấy!"

"A Duẫn, bình tĩnh chút đi." Tu An ngẩng đầu, vẻ mặt y đã trở lại bình thường, "Anh không sao."

Thấy y né tránh trả lời, Tư Duẫn tức giận quát lên: "Thân là một Omega, anh có thể nào chú ý chút không hả?"

Tạ Thiên Hòa khẽ nhướng mày, điều này khiến anh hơi ngạc nhiên.

Dù sao thì với vóc dáng và ngoại hình của Tu An, chẳng ai nghĩ thầy có chút liên quan gì đến Omega, mà nhìn vào ai cũng sẽ xem thầy là một Alpha chính hiệu.

Tu An đưa tay xoa đầu hắn, "Được rồi, anh không sao."

"Đừng có xoa đầu!" Tư Duẫn hất tay y ra, lại cảm giác mình hơi quá tay nên cúi đầu nhìn mu bàn tay của Tu An.

Tạ Thiên Hòa đứng bên cạnh nhìn, trong lòng lại hơi khó chịu.

"Về với bạn học của cậu đi." Tu An liếc nhìn Tạ Thiên Hòa, "Đưa bài tập cho thầy."

Tạ Thiên Hòa: "..."

Trong tình cảnh này mà vẫn nghĩ đến bài tập, người này quả là nhà giáo nhân dân.

Tư Duẫn chen vào, "Câu hỏi cuối của bộ ba, đáp án là gì?"

Tu An liếc qua, "C."

"..."

"Nhưng mà." Tu An nghiêm mặt nhìn Tạ Thiên Hòa, "Đây là bài thi không có tài liệu, Tạ Thiên Hòa, tại sao em ấy biết được đề thế?"

Tạ Thiên Hòa, người đã sử dụng thủ đoạn bất thường để chặn hệ thống thi cử: "..."

Vẻ nghiêm nghị của Tu An làm y trông vô cùng nghiêm khắc, y quay sang nhìn Tư Duẫn: "Mặc dù khoa Chỉ huy không thuộc quyền quản lý của anh, nhưng bài kiểm tra của khoa Chỉ huy tháng trước anh vẫn có ba bản. Anh sẽ trao đổi kỹ với giáo viên phụ trách của em, ba ngày nữa nộp lại cho anh nhé."

Tư Duẫn:??

"Còn cậu nữa, làm lại đề B cho thầy." Tu An chỉ vào Tạ Thiên Hòa.

Năm phút sau, Tư Duẫn và Tạ Thiên Hòa mỗi người nhận được tổng cộng 136 bài kiểm tra mới toanh, cả hai đứng đờ đẫn trong hành lang tối tăm.

Tu An vừa rồi không những không giải thích một lời, mà còn bình thản đến nỗi khiến cả hai không thể thốt ra được nửa câu.

Tên bí ẩn hay cái quái Omega gì đó cứ đi gặp quỷ hết đi!

Tạ Thiên Hòa cười nham hiểm, "Tư, Duẫn, à."

Tư Duẫn cẩn thận lùi lại nửa bước, "Thực ra chọn C cũng không tệ lắm ha."

Ngày hôm sau, Fred tóc đỏ khí thế hừng hực đến ký túc xá của Tạ Thiên Hòa, cậu ta muốn kiếm chuyện hẹn anh ra ngoài đấu tay đôi.

"Để hôm khác đi." Tạ Thiên Hòa ngẩng đầu lên từ đống bài thi, "Bài tập tôi chưa làm xong."

Fred tức đến mức cả đầu tóc đỏ của cậu ta sắp bốc hỏa tới nơi, nhưng nhìn thấy trong phòng có hai Alpha mặt đờ ra nghiêm túc làm bài thi, cậu ta lại bất giác cảm thấy có chút sợ hãi kỳ lạ.

"Làm ơn đóng cửa lại giùm." Tư Duẫn không thèm ngẩng đầu nhưng giọng nói đầy sát khí, hiển nhiên là không vui vì bị làm phiền khi đang làm bài.

Fred lùi lại vài bước, đóng cửa lại, bày ra vẻ mặt ngơ ngác.

"Đại ca sao thế?" Thằng đàn em bên cạnh quan tâm tiến lại gần hỏi.

"Bài tập của khoa Chỉ huy và khoa Chiến đấu..." Fred lẩm bẩm: "Nhiều thật đấy chứ..."

Lời tác giả:

Người trong cuộc - Tư Duẫn: Hối hận, hiện tại vô cùng hối hận, không nên nói nhiều thêm một câu.

Tu An (mỉm cười): Đại ca của em thì vẫn mãi là đại ca của em thôi.

#Về tầm quan trọng của việc chọn C# #Dù là nhân vật chính cũng phải học hành chăm chỉ#
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.