Đến Khi Em Trưởng Thành

Chương 32: Khai hội





Vương Kiều Vũ tròn mắt nhìn tôi. Thân ảnh mĩ miều hiện diện trước mắt bản thân hiện tại hoàn toàn trái ngược với cá tính của cậu ấy. (T

Cho dù là lần thứ bao nhiêu ngoảnh đầu nhìn lại khuôn mặt này, vẫn là không nhìn thấy ý vị hồn xiêu phách lạc đã hạ bước nơi đâu. (1)

'Lạc Hi, đến bây giờ mới có cơ hội gặp lại cậu!"

'Thời gian dài không gặp lại, xem ra dáng vẻ hoạt bác này của cậu chưa từng thay đổi." ( 2 )

Vương Kiều Vũ kích động đến mức đứng dậy, ánh mắt lấp lánh nhìn người đối diện, bản thân cũng nhiệt tình đáp lại cậu ấy. (1)

Không thể phủ nhận, Tôi của trước kia đối với cô bạn này quả thực có mối quan hệ rất tốt. Người ngồi xung quanh bàn lúc này chỉ im lặng quan sát tôi và Kiều Vũ, đảo mắt một vòng liền nói.

" Hai người quen nhau? trùng hợp như vậy sao."

" Hình như mối quan hệ rất tốt a." (1

" Tôi còn chưa có cơ hội giới thiệu bản thân với Lục phu nhân mà!" (1

Liệu đây có phải nơi tụ hội của những người thuộc giới tài phiệt không? ngay cả những người phụ nữ đối diện trước mắt tôi hiện tại đều mang tư chất không tầm thường.



Tuy mỗi cô gái đều có một sắc thái khác nhau, nhưng điểm chung chính là trang phục đoan trang, phụ kiện sang trọng được họ đeo trên người. Thật sự là quá khoa trương rồi

Nghe nói các vị đều là bạn của Khương Tinh Diệp? nói rõ như vậy, hình như đều là người gốc trung thì phải?"

'Ha, vẫn là bị Lục phu nhân nhìn ra rồi. Cứ gọi tôi là Tiết Phương, sau này còn có cơ hội gặp nhau nhiều"

Cô gái tự xưng là Tiết Phương ngồi bên trái lẳng lặng đáp, bất chợt cảm thấy giọng điệu này nghe thoáng qua có chút nham hiểm. Hình như vẫn là bản thân quá đa nghi rồi

" Trước lạ sau quen, Lục phu nhân cũng ngồi xuống đi."

Cô gái ban nãy dẫn tôi đến bàn này cũng kéo ghế ngồi xuống. Cô ấy cong môi nhìn tôi, nụ cười trước mắt tựa hồ ám muội, gợi đến cảm giác không đứng đắn. Nhưng bản thân suy đi nghĩ lại vẫn là không biết cảm giác này từ đâu mà ra. (1

" À.....Ừm...Chúng ta trước lạ sau quen...

Tôi ngập ngừng đáp lại, thuận ý ngồi xuống bên cạnh Kiều Vũ, không chần chừ xõa tóc ra phía sau.

" Vũ Vũ, tớ lại không biết cậu cũng thân với Khương Tinh Diệp như vậy. Dạo này công việc thế nào rồi?"

' Em gái của cậu? tớ rất ít khi tiếp xúc với em ấy, huống hồ là kết thân. Trước kia vì là đồng nghiệp cùng vị hôn phu của Khương Tinh Diệp nên mới được mời đến đây."



Nhận được câu trả lời này, bản thân đột ngột có chút khúc mắc trong lòng. Không phải cô gái kia đã nói người ngồi tại bàn này đều là bạn của Khương Tinh Diệp sao?

Tôi trong phút chốc gạt đi suy nghĩ trong lòng, không chút phản ứng tiếp lời.

" Vậy sao? Xem ra cậu cũng tìm được một công việc ổn định rồi."

Không chỉ vậy, một năm qua lưu lạc nơi xứ người, tớ còn tìm được một bạn trai tốt nữa."

Kiều Vũ như thường lệ vui vẻ đáp, khuôn mặt này của cậu ta hình như sắp hất lên trời rồi.

" Kiều Vũ của chúng ta cuối cùng cũng tìm được bạn trai rồi? Có thể nói cho tớ biết người đó là ai không?"

Không vội. Cậu xem, lễ kết hôn sắp bắt đầu rồi."

Sau lời này của Kiều Vũ, ánh mắt tôi cũng hướng về phía lễ đường.

Dưới ánh đèn pha lê lấp lánh, Nhân vật chính cũng từ từ bước ra. Hòa vào hợp âm của lễ cưới, tiết tấu của người xung quanh như chậm lại một nhịp. Sau cùng chỉ một lòng muốn hứng trọn khoảnh khắc thiêng liêng trước mắt.

Khương Tinh Diệp mặc trên thân bộ váy cưới trắng tinh khôi. Dung mạo của em ấy từ trước đến nay tuy không gọi là quá xuất sắc, nhưng chiếc đầm hiện tại quả nhiên đã thành công tôn lên đường cong thanh mảnh của Khương Tinh Diệp.

Mái tóc dài được búi gọn sang một bên, cầm trên tay bó hoa cưới rực rỡ. Nhưng điều khiến tôi chú ý lại là nét mặt cùng nụ cười hiện tại của Khương Tinh Diệp. nhìn kĩ thì, có vẻ không được tự nhiên cho lắm?
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.