Không ít ánh mắt dò xét đều hướng về phía tôi và Lục Tưởng Hàn. Chỉ có điều, thái độ cùng lời nói của bọn họ đều biểu thị sự hoan nghênh đặc biệt đối với người trước mắt.
Dưới ánh đèn lộng lẫy, thân ảnh Lục Tưởng Hàn cứ như vậy nằm trong tầm mắt của khách quan. Bất tri bất giác trở thành sự cám dỗ điêu đứng nhất, khí chất ban đầu lại hoàn toàn không bị mất đi.
" Những năm qua các chi nhánh công ty ở Pháp của tôi không còn hoạt động nhiều so với trước kia. Không biết các vị ở đây còn nhận ra tôi không?" (
Hắn vừa nói, tay kia vẫn nắm chặt lấy tôi. Thanh âm mang tính xã giao này căn bản chỉ để thay thế cho lời chào hỏi đầu tiên.
Vốn dĩ người xung quanh ban nãy chỉ dám bàn tán một cách lén lút, sau lời này liền trở nên thoải mái hơn. (
" Lục Thiếu, những người trong nghành kinh doanh như chúng tôi. Làm sao có thể không biết đến tiếng tăm của anh chứ?"
Một gã đàn ông nhiệt tình đáp lại. Lục Tưởng Hàn dường như đã biết trước câu trả lời này, biểu tình trên khuôn mặt không thay đổi.
" Vậy thì tốt."
Người trong buổi lễ hiện tại hình như đều rất thông thạo tiếng trung, nhưng khi đối diện với nhiều doanh nhân mang xuất thân giàu có như vậy, tôi bất giác không biết bản thân nên nói gì. Chỉ có thể giữ trên môi nụ cười công nghiệp không đổi.
Lúc này, một người phụ nữ không nhanh không chậm bước đến, đồng thời
nâng trên tay một ly rượu vang. Sắc mận đỏ được tô điểm trên môi cùng bộ váy sẫm màu là tất cả những gì bản thân nhìn thấy từ cô ta
Có thể xin phép Lục tổng để phu nhân ngồi chung bàn với chúng tôi không? Tôi là bạn của Khương Tinh Diệp, nếu có cơ hội được kết giao cùng Lục phu nhân thì thật tốt."
Cô ấy nhìn qua tôi rồi lại hướng mắt về phía Lục Tưởng Hàn, thanh âm mời gọi nghe thoáng qua có chút thành ý. Cũng không ngờ bản thân ở nơi đây lại được họ để tâm đến vậy, trong lòng bất chợt gợi lại cảm giác nao núng không thôi.
Lục Tưởng Hàn thấy vậy cũng nhàn nhạt đáp lại. Hơi ấm quấn lấy bàn tay tôi trong phút chốc được buông lỏng.
Không cần thông qua sự cho phép của tôi."
Cô gái trước mắt sau khi nhận được sự chấp thuận liền kéo lấy tay tôi, Khóe môi cùng ánh mắt sắc xảo kia khẽ cong lên.
Phu nhân, hân hạnh được làm quen. Mời đi hướng này"
Bản thân trong tâm thế không chút đề phòng đột ngột bị kéo đi, để Lục Tưởng Hàn dừng lại phía sau. Không phải còn nửa tiếng nữa lễ cưới mới bắt đầu sao? Tôi thậm chí còn chưa kịp phát ra lời nào.
Trước mắt là tiếng giày cao gót không ngừng va chạm trên lớp đá hoa của hội trường, bóng lưng phảng phất hương nước hoa tựa sự cám dỗ áp đảo nơi đáy mắt tôi. Khiến bản thân bất giác nảy sinh khoảng cách với người phụ nữ trước mắt (2)
Lướt qua bao nhiêu hàng người, rốt cuộc mới được dẫn đến nơi. Khách sạn rộng lớn như vậy, bàn ăn này so với cửa chính hình như còn cách xa.
Đến rồi, chúng ta từ từ làm quen"
Người phụ nữ kia lúc này cũng đã dừng bước. Hiện diện trước mắt tôi là khung cảnh 5-6 người phụ nữ sớm đã an vị ngồi trên bàn ăn. Chỉ có điều, cô gái ngồi đối diện tầm mắt của tôi hiện tại, vậy mà lại là bạn cùng lớp thời đại học của tôi.
Vương Kiều Vũ, cậu cũng ở đây sao!?"
Thoáng một cái chớp mắt liền nhận ra, hơn một năm không gặp lại. Quả nhiên người bạn đồng trang lứa này vẫn là không có chút thay đổi nào.
Khương Lạc Hi, sao cậu cũng xuất hiện ở đây!?"
Giữa chốn phù hoa rực rỡ, sương khói lướt qua, dư âm vấn vương chờ hồi đáp. Hữu duyên có cơ hội gặp lại người thân tại nơi đây, sự xuất hiện này rốt cuộc sẽ mang đến dụng ý gì?