Đế Chế Đại Việt

Chương 466: Phong tỏa



Doanh trại của quân Đại Việt lập tức có một cơ số binh lính triển khai tuần tra, mật độ tuần tra lập tức dày đặc hơn rất nhiều. Bọn hắn đi trong im lặng, không tỏ vẻ gì là phát hiện ra kẻ đột nhập vì sợ sẽ bứt dây động rừng, tên mật thám sẽ lẩn trốn đi.

Mật thám của Tây Gốt vẫn chưa hề phát hiện ra vấn đề, hắn chỉ cảm thấy được tần suất mình gặp được binh lính Đại Việt tuần tra nhiều hơn mà thôi. Mặc dù đã cố gắng lẩn tránh, thế nhưng đi đêm cũng có ngày gặp ma, hắn vận khí đến đây là hết.

- Đứng lại. Sấm!

Bỗng nhiên một tiếng quát sau lưng hắn vang lên. Tên mật thám giật mình, biết rõ mình gặp phải đội tuần tra của Đại Việt, tên mật thám cố gắng trấn tỉnh quay lại cười nói.

- Sấm? Hôm nay trời rất quang, cũng không có mưa?

Hắn không biết rằng lời nói này hoàn toàn tiết lộ thân phận của hắn. Quân đội Đại Việt áp dụng khẩu lệnh trong quân đội, được thay đổi hằng ngày. Nếu người không đáp đúng khẩu lệnh lập tức sẽ bị bắt giữ.

- Là hắn, hắn là mật thám địch, bắt lấy.

Nghe tiểu đội trưởng quân Đại Việt nói tên mật thám biến sắc vội vàng chạy đi. Làm mật thám, võ nghệ đều là hảo thủ, vừa thấy tình thế có biến tập tức vọt người lẫn trốn.

- Đừng hòng bỏ chạy. Ních, đuổi theo hắn!

Tiểu đội trưởng quát lớn, thả xích quân khuyển, quân khuyển sủa lên một tiếng, thân hình bắn thẳng nhanh như tia chớp đuổi theo tên mật thám. Bốn chân của quân khuyển nhanh như gió truy đuổi không dứt. Tiếng sủa vang của quân khuyển cũng lập tức gây được chú ý của các đơn vị bên cạnh, bọn hắn đổ xô ra ngoài vây bắt lấy tên mật thám.

Tên mật thám Tây Gốt trong lòng cuồng hô cứu mạng, thế nhưng khổ không thể tả, hắn võ nghệ cao cường nhưng quả thực hai cái chân chạy không lại bốn cái chân, khoảng cách nhanh chóng bị thu hẹp. Quân khuyển nhảy vọt, mõm há ra hai hàm răng sắc nhọn chuẩn xác cắn vào mông của tên mật thám.

- A! Bớ người ta, chó cắn, chó cắn.

Tên mật thám rú lên đau đớn lăn lộn dưới mặt đất, thế nhưng quân khuyển nhất quyết không buông mồm, ngược lại càng dùng lực, hai hàm răng càng đâm sau vào mông của hắn, máu chảy ra be bét. Lúc này các tiểu đội tuần ra cũng nhào đến bắt lấy tên mật thám, tiểu đội trưởng vuốt ve đầu của quân khuyển nói.

- Ních, buông ra!

Quân khuyển ngoan ngoãn lập tức nhả ra, còn phì phì hai tiếng tỏ vẻ bất mãn, nó còn chơi chưa đủ đây. Trong khi đó tên mật thám cảm thấy mông mình mát lạnh, hắn rất vui vẻ ngất đi để không còn cảm giác đau đớn nữa.

Bên trong thành Giang Ninh, suốt một đêm chờ đợi, mật thám gửi đi cũng không hề trở lại. Tôn Sĩ Nghị nói.

- Quân Đại Việt phòng ngự nghiêm mật, dù chúng ta có thể gửi thêm mật thám cũng chỉ là nộp mạng mà thôi.

Hiện tại quân Tây Gốt cũng chỉ có thể giám sát quân Đại Việt từ xa, ngoài tầm hoạt động của các khinh kỵ trinh sát của Đại Việt, hoặc thông qua chim ưng. Suốt một tháng qua trinh sát hai bên liên tục va chạm, chết không ít người, đau đầu chính là phần thua thiệt lại thuộc về kỵ binh của Tây Gốt. Dù bọn hắn giỏi cung kỵ đến mấy thế nhưng quả thực cung vẫn thua súng đạn, lúc bọn hắn chạy đến khoảng cách đến bắn được một mũi tên thì khinh kỵ Đại Việt đã bắn được hai ba phát đủ để hạ gục kỵ binh của bọn hắn. Nếu không phải kỵ binh Đại Việt không có quá nhiều thì có lẽ Nỗ Nhĩ Cáp Xích đã sớm phải rút khỏi thành Giang Ninh.

Tin tức từ thám báo không có, Nỗ Nhĩ Cáp Xích chỉ có thể dựa vào những tin tức trước đó mà phán đoán tình hình, cuối cùng hắn quyết định nói.

- Gọi các đội quân trở về cố thủ thành Giang Ninh, để ở bên ngoài năm ngàn quân cho Khoan Triệt chờ đợi phục kích quân Đại Việt. Chúng ta không thể để mất 3cUsZ thành Giang Ninh được.

================Ta là đường phân cách===============

Thảo nguyên rộng lớn, hiện tại đã là tháng năm, thêm một tháng nữa nơi này sẽ chính thức bước vào mùa khô, lúc đó diện mạo của thảo nguyên sẽ dần thay đổi, sẽ không còn là những cánh đồng cỏ xanh mướt nữa, mà thay vào đó sẽ là những bãi cỏ khô vàng úa. Nếu là thời bình, các bộ lạc du mục, các dân bên trong các thành trì sẽ lùa đàn gia súc ra bên ngoài, hoặc bản thân sẽ cố gắng cắt về thật nhiều cỏ càng tốt để tích trữ, hoặc đi đến các nguồn nước để đem nước về. Thế nhưng lúc này chiến tranh, dân chúng bị trói chặt vào bên trong các thành trì, gia súc cũng thiếu ăn, chỉ có thể đem giết thay thế thức ăn mà thôi.

Ba ngày sau, thành Kha Mát, từ phía xa một đội kỵ binh năm ngàn người từ phía thành Giang Ninh chạy đến suýt nữa làm cho cả thành Kha Mát hỗn loạn. Gần nửa tháng qua, quân Củng Thần của Đại Việt đã tiêu diệt các tiền đồn xung quanh thành Kha Mác, đẩy lui mười tám ngàn quân của Sầm Nghi Đống phải lui vào bên trong thành cố thủ. May mắn chính là thành Kha Mát cũng xem như kiên cố, mà trang bị của quân Củng Thần cũng không phải là quá mạnh, Trần Nhật Duật cũng không vội vã công thành nên tình hình thành Kha Mát vẫn xem như là ổn định

Quân Tây Gốt trên đầu thành sững sờ chuẩn bị tấn công thì nhận ra đội kỵ binh xông đến lại mặc quân phục của kỵ binh Tây Gốt. Đội kỵ binh chạy đến liền dừng cách thành một trăm mét, một kỵ binh chạy đến dưới cổng thành dùng tiếng Tây Gốt rất sõi quát lớn.

- Mau mở cổng thành, chúng ta là kỵ binh dưới trướng của Tôn tướng quân, nhận lệnh đến đây cứu viện thành Kha Mát. Đây là lệnh bài.

Một mũi tên phóng lên ghim thẳng vào tiễn lâu trên thành. Lính gác thấy người đến khí thế hung hăng như vậy liền sợ hãi nói.

- Mời tướng quân đợi một chút, chúng ta lập tức đi vào bẩm báo với tướng quân.

Lính canh vội rút mũi tên ra cầm lấy lệnh bài chạy vào bên trong thủ phủ gặp Sầm Nghi Đống nói.

- Bẩm tướng quân, bên ngoài có vài ngàn kỵ binh, nói rằng là quân của Tôn tướng quân phái đến chi viện.

Sầm Nghi Đống lúc này đang họp bàn với các tướng nghe binh sĩ báo cáo không khỏi ngạc nhiên. Hắn không hề nhận được tin tức sẽ có quân cứu viện đến đây. Thế nhưng cầm trên tay thẻ bài quả thực là thân phận Thiên phu trưởng quân dưới trướng của Tôn Sĩ Nghị. Một tên phó tướng nói.

- Mấy ngày nay tin tức báo lại đang có đại lượng quân địch tập kết về thành Kha Mát, có lẽ ở Giang Ninh vương tử điện hạ nghe tin đó mới tăng thêm chi viện cho quân ta.

Sầm Nghi Đống nghe nói cũng gật đầu cho có lý, quả thực mấy ngày nay tình báo cho thấy quân Đại Việt ở Kha Mát đang hoạt động ngày càng mạnh mẽ, biểu hiện cho một trận đánh đã sắp diễn ra. Sầm Nghi Đống nói.

- Trước tiên để bọn hắn vào thành, giám sát cẩn thận. Ngươi lập tức gửi một bức thư về thành Giang Ninh hỏi thử xem có phải thành Giang Ninh chi viện cho chúng ta hay không.

- Tuân lệnh!

Cổng thành Kha Mát chậm rãi mở ra, năm ngàn kỵ binh Tây Gốt ngạo nghễ tiến vào bên trong. Cấp bậc của quân Tây Gốt khá sâm nghiêm, binh sĩ dưới trướng một tướng quân cấp bậc cao luôn luôn có vị thế cao hơn quân của tướng có cấp bậc thấp hơn, trong trường hợp này Sầm Nghi Đống thấp hơn Tôn Sĩ Nghị không chỉ một cấp.

Sầm Nghi Đống đích thân đi ra chào đón quân tiếp viện, nhìn thấy Thiên phu trưởng lưng hùm vai gấu, thân hình cao to, gương mặt góc cạnh, hung bạo, quả nhiên là gen của người Tây Gốt. Thiên phu trưởng cũng đi đến làm một cái quân lễ nói.

- Bái kiến Sầm tướng quân. Mạc tướng là Koncak, Thiên phu trưởng dưới trướng Tôn tướng quân. Điện hạ nhận được tin tức quân Đại Việt tập trung quân đội tại thành Kha Mát liền phái mạc tướng đến chi viện cho tướng quân.

Sầm Nghi Đống nhìn thấy Thiên phu trưởng làm quân lễ chuẩn như vậy không khỏi gật đầu, quân lễ của Tây Gốt khá phức tạp, mang ý nghĩa riêng, hành động rất dứt khoát, không phải đơn giản là tập được, kẻ này làm chuẩn như vậy hẳn là đã có thời gian rất dài ở trong quân. Sầm Nghi Đống nói.

- Tốt lắm, ngươi lập tức dẫn người đi nghỉ ngơi. Quân Đại Việt hẳn vài ngày nữa sẽ tấn công, lúc đó sẽ là một trận ác chiến đây.

- Tuân lệnh tướng quân.

Thiên phu trưởng dứt khoát dẫn binh sĩ rời đi. Sầm Nghi Đống không khỏi gật đầu nghĩ kẻ này thực sự là một nhân tài trong quân đây, chỉ riêng khí thế đã không phải ai cũng có được. Trải qua cuộc nói chuyện tính cảnh giác của Sầm Nghi Đống cũng giảm đi, tuy nhiên cũng phải chờ tin xác nhận từ thành Giang Ninh cái đã.

Một cánh chim ưng từ trong thành Kha Mát cất cánh bay ra ngoài, hướng đến thành Giang Ninh. Bởi có nghề huấn luyện chim nên truyền tin tức Nỗ Nhĩ Cáp Xích đều sử dụng các loại chim săn mồi là chủ yếu, trần bay của các loài chim này đã vượt các loại cung nỏ, nên khả năng bị bắn hạ là rất thấp, vừa nhanh, tính an toàn lại cao nên quân Tây Gốt rất yên tâm.

Ầm.

Chim ưng bay không được bao lâu thì tiếng súng vang lên, một viên đạn từ dưới đất phóng lên chuẩn xác đâm vào ngực con chim tội nghiệp. Cánh chim cụp xuống, rơi xuống đất tựa như máy bay B52 rơi xuống trên bầu trời Hà Nội nằm bẹp dí dưới mặt đất. Đinh Văn Tả khẽ thổi một hơi khói thuốc súng đầu nòng nói với binh sĩ bên cạnh.

- Nhặt về, đêm nay tiểu đội có thịt chim ăn.

==============++
Tác đi nhậu 20-11 đây

Truyện tu đạo, hệ thống cảnh giới khác biệt, main phải len qua khe hẹp tìm cách sống sót. NVP không não tàn. Mong được ủng hộ Nhất Kiếp Tiên Phàm
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.