Đại Náo Từ 1960

Chương 485: Chính truyện 165. Sờ đâu không sờ



Chính truyện 165. Sờ đâu không sờ

Nhìn tiểu bạch long ôm mặt khóc bay đi, Giang Bình An đầy đầu dấu chấm hỏi.

Ta là ai?

Ta làm gì?

Ta đang ở đâu?

Mộc Minh Ái và Elf chi vương binh chia hai đường, Mộc Minh Ái bay theo tiểu bạch long an ủi, Elf chi vương bay đến Giang Bình An trách móc:

- Sao công tử lại làm Bạch Long khóc?

- Ta nãy giờ có làm, có nói gì đâu?

- Thì chàng không tỏ thái độ nên Bạch Long mới khóc!

- Ai dà... Thiệt là khổ mà, đang yên đang lành sao lại ra cớ sự này?

Elf chi vương buồn cười: - Vậy chàng có từng hứa hẹn gì với Bạch Long không?

Giang Bình An chột dạ, hắn lí nhí: - Ta không có hứa gì với Bạch Long cả! Ta chỉ có hứa với Náo Thiên thôi!

Elf chi vương vỗ trán bó tay, sau đó nàng bùng nổ, đòi lại công đạo cho tiểu bạch long loli, cuối cùng Giang Bình An nhức đầu quá phải bỏ chạy... đi tìm tiểu bạch long.

...

Thân làm chủ tiểu vũ trụ, Giang Bình An chỉ bước một bước thì đã tới ngay chỗ tiểu bạch long, lúc này nó đang nằm trên ngọn núi ở một hành tinh xa lạ ngắm cảnh hoàng hôn.

[Mộc Minh Ái và Elf chi vương đang ngồi vắt vẻo trên một hành tinh hoa anh túc, vừa ăn trái cây, nếm mật ong vừa xem một lúc 8 màn hình lớn quay trực tiếp thông qua camera siêu nhỏ.

- Mộc tỷ, chuyện này sẽ ra sao?

- Chắc chắn sẽ có kết quả tốt. Tiểu bạch long không ngu ngốc như bề ngoài đâu, muội ấy đã nghiên cứu rất kỹ nên mới biến hóa trong tíc tắc thành một con rồng nhỏ siêu đáng yêu như vậy. Phần Giang công tử thì mềm lòng, đặc biệt là đối với người thân, đồng bọn...

- Hy vọng như vậy, chứ để như lúc trước hoài ta thấy tội quá! Náo Thiên lúc nào cũng một lòng một dạ làm việc vì công tử, vì mọi người, thậm chí còn không thể đi ra ngoài dạo chơi.

- Muội cứ yên tâm... mọi chuyện rồi sẽ tốt đẹp hơn mà!

Cuộc trò chuyện tạm gián đoạn vì một người một rồng đã có động tĩnh.]



Giang Bình An nhìn hoàng hôn chuyển màu rực rỡ, hắn đến ngồi cạnh tiểu bạch long, khác với thân thể dạng linh hồn lúc trước, lần này là thân thể hiện thực hóa, là một con rồng bằng xương bằng thịt thực sự.

Làn da với lớp long lân trắng muốt xinh đẹp, càng nhìn lớp vảy càng thấy chúng như làm bằng bạch kim, không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà Giang Bình An sơ ý vuốt ve lớp vảy đẹp trước mặt.

- Hư... hừ... hư hư...

"Trời ơi là trời... sờ đâu không sờ đi sờ ngay eo của người ta, ah... nhột quá"

Tiểu bạch long đỏ mặt tính chịu trận cho chủ nhân vuốt ve cho đã nhưng thân thể của bé loli rồng quá thành thật và n·hạy c·ảm, nó liên tục uốn éo nhưng lại cố gượng, thành thử ra càng nhột...

Tiếng rên rỉ của loli rồng làm Giang Bình An bừng tỉnh, ui chu choa lần này lại gây họa.

Trước giờ tuy hắn luôn gọi thần long, thần long nhưng đó chỉ là một đám mây khí vận, quá ảo. Báo hại giờ gặp được rồng thứ thiệt khiến hắn tò mò không kiềm được, sờ trúng cái eo của người ta.

- Ặc... ta xin lỗi làm ngươi nhột!

Tiểu bạch long lí nhí: - Ta không sao!

Giang Bình An lần này tinh tế nghe kỹ ra đây là giọng vợ cả Tần Hoài Như, hắn dở khóc dở cười, muốn ngăn cản lại không biết mở lời như thế nào. Cuối cùng hắn chỉ hỏi một câu khá vô bổ:

- Sao tự dưng hôm nay lại biến thành thế này?

- Mộc tỷ tỷ khuyên ta.

- Chặc chặc...

[ Elf chi vương ở trước màn hình: - Hì hì... tỷ tỷ bị bán đứng rồi!

Mộc Minh Ái đôi mắt nhu hòa như người chị cả nhìn mấy đứa em của mình:

- Không sao, chỉ cần thành công, dù ta mang tiếng xấu một chút cũng được!

Elf chi vương giơ ngón cái: - Tỷ đúng là đại tỷ, rộng lượng bao dung. Nhưng coi mòi công tử của chúng ta đã hết biết nói gì rồi!

Mộc Minh Ái nhớ lại lúc Giang Bình An trúng kỳ độc nằm mơ thấy Tần Hoài Như vợ cả mà nước mắt như mưa, nàng thở dài thương cảm:

- Muội và tiểu bạch long sau này đừng có quá ép chàng, chàng đã rất đáng thương rồi...



- Nhưng...

- Không phải chàng không biết tình cảm của chúng ta, chẳng qua tâm chàng đang vỡ vụn chưa hàn gắn được, chỉ cần khẽ động chân tình là nó lại nát ngay... vì vậy chàng mới hứa hẹn 1 vạn năm. Chúng ta hãy thông cảm và gắng chờ đợi. Thời gian sẽ trôi qua nhanh thôi.

Elf chi vương gật gù, đôi khi bản tính thiếu nữ làm nàng trêu chọc nhưng tình cảnh của Giang Bình An nàng biết rất rõ ngay từ buổi đầu gặp gỡ. (tiền truyện)

Mộc Minh Ái bồi thêm một câu:

- Muội hãy nhớ lại mới đây đi, dù Sohie là nữ nhân mà chàng ít tiếp xúc nhất, khi biết tin nàng ta c·hết thì chàng cũng đã hộc máu ba lần rồi ngất xỉu cả tuần. Điều đó chứng minh tâm của chàng đều chứa chúng ta, nhưng hiện tại chỉ có thể làm bạn bè và đồng bọn.

- Ôi, tỷ nói quá đúng! Là ta sai lầm, sao này ta sẽ quan tâm cảm xúc của chàng nhiều hơn.]

Quay trở lại hiện trường hoàng hôn, Giang Bình An nghe thấy người xúi giục là Mộc Minh Ái, hắn nhẩm tính sơ sơ thì đã nắm được tình hình 8-9 phần, dù sao nói về tình trường và quan hệ nam nữ hắn rành sáu câu vọng cổ, hắn định mở miệng an ủi loli rồng vài câu ai ngờ đã bị loli rồng chiếu tướng:

- Chủ nhân thấy tạo hình này của ta đẹp hay không đẹp?

Lại một câu hỏi kinh điển, câu này quốc vương Nữ Nhi quốc hỏi Đường Tăng.

- Đẹp!

- Chủ nhân có thích không?

- Thích!

- Vậy sao khi nãy chủ nhân cười khổ?

- Chứ ngươi muốn ta thế nào? Không lẽ ta bay vào ôm hôn rồi sau đó làm đám cưới luôn à?

Bị phản công quá bất ngờ, loli rồng bị r·ối l·oạn nước cờ, tim của nó đập thình thịch khi nghe chuyện đám cưới, nhưng nó biết đây là điều không thể vì vậy nó bay lên không trung thật nhẹ nhàng, bỏ lại một câu nói trước khi đi mất dạng:

- Ta sẽ chờ chủ nhân 1 vạn năm, ngài đừng làm ta mỏi mòn ah!

Giang Bình An gãi đầu, gãi tai sau đó nhìn thẳng vào một camera bí mật:

- Này này hai cô kia, hết phim rồi! Giãn tuồng!

Vừa nói xong hắn cũng lắc mình biến trở về hành tinh nuôi chim yến để luyện tập phi hành tiếp tục.

Hai mỹ nữ bị Giang Bình An lật tẩy liền hết hồn sau đó cười rũ rượi...

...



Sóng gió hậu trường tạm lắng, Giang Bình An vùi đầu tiếp tục luyện tập, nhưng hắn gặp "bình cảnh" (không thể tiến bộ thêm) khi ra ngoài không gian cảm ứng "gió".

Sau hai ngày thất bại, Thiểm Điện yến đành khuyên:

- Chủ nhân, chúng ta tạm ngưng ở đây thôi. Chủ nhân hãy thả lỏng, đừng gò ép mình quá. Hãy chờ một thời gian sau quay lại tập luyện, lúc đó rất có thể sẽ có bất ngờ!

- Ờ... dục tốc bất đạt. Chắc do ta quá nóng lòng đây mà. Hiện tại trình độ phi hành của ta so với Quang Minh tộc như thế nào?

- Chíp chíp... Đã ngang ngửa rồi!

- Ha ha ha... thật không uổng công mấy tháng ròng luyện tập. Tạm biệt ngươi nhé Yến Vương!

- Úi trời... ta chưa đột phá mà chủ nhân!

- Ha ha... gọi trước lấy hên! Thôi ta đi thăm cha mẹ và em gái nhỏ đây!

- Khoan đã chủ nhân, ngài đừng thăm họ!

- ???

- Hiện tại chủ nhân đầy người lệ khí, đại thù của ngài chưa báo, lệ khí rất khó tiêu tan, giờ mà gần trẻ em sẽ không tốt!

- Thiệt sao? Sao ta không cảm thấy?

- Chíp chíp... chính vì vậy nên ngài chưa cảm thấy được "gió" ở ngoài không gian vũ trụ.

- Có lý! Do trình độ ta chưa tới thôi. Cảm ơn ngươi nhắc nhở, vậy giờ ta đi du lịch thả lỏng tâm tình đây.

- Chúc ngài vui vẻ!

Giang Bình An nhắm mắt cảm ứng sau đó lắc mình biến mất, lúc hiện ra đã là chạc ba của Minh thụ bản thể, hắn cười ngâm ngâm nhìn Mộc Minh Ái đang ngồi ưu nhã đọc sách tắm nắng sáng.

- Chào Minh Ái, nàng đọc sách à?

- Hì hì... chàng chịu rời khỏi con chim yến rồi à?

Hai người đã lâu không gặp, giờ vừa gặp lại cùng lúc đặt hai câu hỏi khiến cả hai phì cười, không khí trở lại thân mật như xưa.

Mộc Minh Ái phất tay lấy trà pha một tách trao cho Giang Bình An:

- Đây là một loại trà mới, mời chàng thưởng thức!
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.