Cuồng Thám

Chương 1044: Chương 1044





TẠM THỜI CÁCH CHỨC

Có thể tưởng tượng rằng vụ án của Trình Lăng Phỉ có sức ảnh hưởng lớn như thế nào, khoan nói phạm vi của huyện Cao Lan hoặc là tỉnh Mông Hương, thậm chí trong cả nước cũng vô cùng hiếm thấy.

Mấy ngày liên tiếp, cảnh sát xuất động lực lượng cảnh sát chưa từng có, chia ra mười mấy đường, tiến về các nơi trong và ngoài nước để đuổi bắt dư đảng của Trình Lăng Phỉ, bắt được rất nhiều nghi phạm.

Trình Lăng Phỉ khống chế một tập đoàn phạm tội khổng lồ, tập đoàn này có liên quan tới cả hai giới thương nghiệp và chính trị, phạm vi rất rộng. Hơn nữa, cô ta nói không sai, thông qua các thủ đoạn phạm pháp như nghe lén và chụp lén, trên tay cô ta đang nắm giữ rất nhiều bí mật trí mạng của giới quyền quý, thông qua những nhược điểm này lại dính dấp ra càng nhiều vụ án hơn...

Bởi vì lượng công việc càng lúc càng lớn nên mấy ngày nay, Miêu Anh và các thành viên vội vội vàng vàng, đi lại như bay vậy, mỗi ngày đều phải xử lý công việc rườm rà phức tạp, mặc dù bên Tổng cục Hình sự có phái rất nhiều tổ điều tra đặc biệt sang hỗ trợ, nhưng bọn họ chưa bao giờ được ngồi ấm chỗ, mệt mỏi bôn ba, đã vài ngày rồi mà vẫn chưa thể tới bệnh viện thăm Triệu Ngọc.

Có điều, Triệu Ngọc cũng được thanh nhàn, vừa lúc lợi dụng cơ hội hiếm có này để thư giãn một chút. Mặc dù hắn si mê phá án, nhưng lại rất ngại trước những công việc rườm rà sau khi phá án thành công, nghĩ tới những bản ghi chép máy móc kia, thẩm tra này, đệ đơn nọ, hắn bó tay toàn tập.

Có thời giờ này, còn không bằng nghiên cứu về vụ án diệt môn ở núi Hoa Vân!

Trong mấy ngày này, thương tích của hắn đã khôi phục rất nhiều, chỗ bị phỏng đã kết vảy, chỗ trầy da hay bị rách cũng không cần phải bôi thuốc băng bó mỗi ngày, trạng thái tinh thần cũng rất tốt.

Giờ phút này, Triệu Ngọc đang ngồi ở trước giường bệnh để viết báo cáo. Công việc sau điều tra có thể không làm, nhưng báo cáo này thì hắn không thể lược bớt một chữ nào. Bởi vì bản báo cáo này sẽ quyết định tiền đồ tương lai của hắn, nếu như viết không đàng hoàng thì vẫn có khả năng bị khai trừ khỏi tổ điều tra đặc biệt.

Bởi vì liên lụy đến việc trợ giúp Khương Khoa vượt ngục, hắn nhất định phải viết một bản báo cáo cảm động sâu sắc mới được. Thế là hắn dùng bản lĩnh giữ nhà của lão Vương bán dưa, bắt đầu cố gắng khoe khoang sự tích anh dũng của mình, dùng cái này để giảm mức chú ý của việc vượt ngục...

Lúc này, hơn mười trang báo cáo đã viết xong, nhưng Triệu Ngọc cảm thấy có mấy chỗ vẫn chưa đủ khoa trương, đang nghiêm túc sửa chữa thì ai ngờ, cửa phòng bỗng nhiên mở ra, sở trưởng Tiêu Quốc Phượng mặc áo khoác vải nỉ đột ngột xuất hiện trước mặt hắn.

Sở trưởng Tiêu tới một mình, trong tay còn xách theo một giỏ hoa tặng bệnh nhân cho ra dáng.

“Ai ui... chị đến rồi à!” Triệu Ngọc lập tức đứng dậy đón lấy, vui sướng tiếp nhận lẵng hoa, tán thưởng nói: “Tới thì tới đi, mua quà quý giá như vậy làm gì, lãng phí quá!”

“Hừ...” Sở trưởng Tiêu cười với vẻ thâm thúy, không khách sáo ngồi xuống giường bệnh của Triệu Ngọc, bắt đầu quan sát căn phòng.

Mấy giây sau, bà ấy chú ý tới báo cáo của Triệu Ngọc nên cầm lên tùy tiện xem thử. Kết quả, chỉ nhìn qua thôi mà bà ấy đã bật cười thành tiếng.

“Triệu Ngọc à, sao mà bản báo cáo này của cậu cứ như dựng bia chép sử thế?” Sở trưởng Tiêu che miệng cười nói: “Cậu đúng là chẳng biết xấu hổ gì cả! Sao có thể khen mình đến thế này trên báo cáo chứ?”

“Ừm...” Triệu Ngọc trịnh trọng trả lời: “Chị à, tôi đang trình bày sự thật mà! Tình huống chân thật còn khoa trương hơn thế này nhiều! Tôi viết vậy đã là kiềm chế lắm rồi! Thật đấy!”

Phì...

Sở trưởng Tiêu thực sự không chịu nổi, bật cười mà nói: “Cậu đó, vẫn không đổi được cái tính ngang bướng! Có điều... Dù nói gì đi nữa, dám nhảy máy bay, ngoài trong phim ra thì đây là lần đầu tôi nghe nói đấy! Mặc dù cậu luôn nói khoác mà không biết ngượng, làm người ta thật không dám khen, nhưng mà lần này, tôi không thể không khen cậu được!”

“Hì hì... Quá khen, quá khen!” Triệu Ngọc vội vàng mở phích nước nóng ra, rót một chén nước nóng cho sở trưởng Tiêu.

“Triệu Ngọc à!” Ai ngờ, Sở trưởng Tiêu nhận nước nóng xong, sắc mặt bỗng nhiên nghiêm nghị, vẻ mặt nghiêm túc, nói: “Lần này tôi tới thăm cậu, cũng là mang quyết định của cấp trên! Lãnh đạo đã có phê chuẩn về việc của cậu rồi!”

“Ôi chao? Nhưng tôi còn chưa nộp báo cáo lên mà?” Triệu Ngọc chỉ chỉ tập giấy, vò đầu nói: “Không phải tôi phải tự mình tiếp nhận các câu hỏi của Tổng cục Hình sự sao? Làm sao mà phê chuẩn nhanh như vậy?”

“Vì kết quả phê chuẩn cũng không tốt lắm!” Sở trưởng Tiêu lạnh lùng nói: “Xét thấy biểu hiện ưu tú và cống hiến cao của cậu trong vụ án của Trình Lăng Phỉ, vụ án Ô Phương Phương bị hại và vụ án giết người trong hợp tác xã nông nghiệp, cấp trên quyết định trao tặng bằng khen công lao cho cậu và một bằng khen hạng nhất, đồng thời tạm dừng chức vụ tổ trưởng tổ điều tra đặc biệt ba tháng!”

“What?” Triệu Ngọc sững sờ: “Đã cho bằng khen ngợi khen rồi, tại sao lại tạm thời cách chức ba tháng chứ? Chuyện này... Mâu thuẫn quá?”

“Ha ha...” Tiêu Quốc Phượng mỉm cười: “Triệu Ngọc ơi, phần thưởng mà Tổng cục Hình sự dành cho cậu đúng là xưa nay chưa từng có, đã làm khó các lãnh đạo rồi!”

“Chuyện này... tức là sao?” Triệu Ngọc không hiểu.

“Có ý gì hả? Thích cậu nên thương cậu ấy mà!” Sở trưởng Tiêu nhìn xung quanh, lúc này mới nhỏ giọng nói với Triệu Ngọc: “Nói thật cho cậu biết, báo cáo thì cậu không cần viết nữa! Việc cậu trợ giúp Khương Khoa vượt ngục, chúng tôi đã biết cả rồi, cậu cứ yên tâm, chuyện này ở trong mắt chúng tôi không là gì cả. Mọi người đều biết rằng lúc đó cậu bị ép nên mới phải bất đắc dĩ lựa chọn như vậy.”

“Cậu nhớ kĩ, dù cho cuối cùng cậu không ngăn nổi cơn sóng dữ, coi như Khương Khoa có chạy thật, chúng tôi cũng sẽ nghĩ cách bảo vệ cho cậu!”

“À...” Triệu Ngọc khẽ gật đầu, mặc dù biết rõ sở trưởng Tiêu nói hơi quá lên, nhưng trong lòng hắn vẫn cảm thấy ấm áp.

“Triệu Ngọc à, cậu còn nhớ không, hồi cậu khăng khăng muốn phá vụ án ác ma đó, tôi đã từng nói với cậu cái gì, cậu nhớ không?” Sở trưởng Tiêu nói với vẻ thấm thía: “Tôi đã gặp quá nhiều thiên tài ngã xuống rồi, lúc ấy tôi cản trở cậu cũng chỉ vì muốn bảo vệ cậu thôi! Bây giờ, hẳn là cậu có thể hiểu rồi chứ?”

“Đúng! Hoàn toàn hiểu được, hiểu thấu luôn rồi!” Triệu Ngọc gật đầu nói: “Cây to đón gió! Trình Lăng Phỉ đã dạy cho tôi một bài học sinh động!”

“Cho nên, tạm thời cách chức ba tháng là việc nhất định phải làm để cho người ngoài xem, hiểu chưa? Ngoài kẻ thù trong bóng tối ra, còn có đồng nghiệp của cậu nữa!” Sở trưởng Tiêu giải thích: “Chuyện của Khương Khoa, Tổng cục Hình sự sẽ không truy xét nữa, bằng khen của cậu cũng không thiếu thứ gì, nhưng mà... Lần này, không thể phô trương như vụ án thi thể nữ không đầu và vụ án ác ma nữa! Chúng tôi thực sự hy vọng có thể bảo vệ vương bài là cậu...”

“Ừm...” Triệu Ngọc liên tục gật đầu, cuối cùng cũng hiểu được “dụng tâm lương khổ” của các lãnh đạo.



“Năm vụ án lớn chưa giải quyết, nửa năm cũng chưa tới mà đã bị cậu phá hết ba vụ!” Sở trưởng Tiêu thật lòng khen ngợi: “Nhìn chung cả Tổng cục Hình sự, không có ai so bì nổi! Cho nên, chúng tôi hy vọng cậu có thể giữ vững tâm thái, đừng quan tâm hơn thua, thế thì tương lai mới có thể làm ra thành tích lớn hơn nữa!”

“Chị không cần nói thêm gì nữa đâu, tôi hiểu mà!” Triệu Ngọc vui vẻ thuận theo: “Thật ra, tôi cũng rất muốn nghỉ ngơi một chút, lúc nào cũng kinh hồn bạt vía như vậy, tôi cũng đâu chịu nổi!”

“Ồ?” Ai ngờ, sở trưởng Tiêu bỗng nhiên chuyển giọng: “Mặc dù tạm thời cách chức ba tháng, nhưng tôi đâu có nói cậu có thể nghỉ ngơi chứ?”

“Ừm... Chuyện này...” Triệu Ngọc hơi nghi hoặc.

“Này, chuyện bên huyện Cao Lan thì cậu không cần quan tâm nữa!” Sở trưởng Tiêu nói: “Trong thời gian kế tiếp, cậu còn có nhiệm vụ quan trọng hơn phải làm, chúng tôi đã lên kế hoạch sẵn cho cậu rồi, đó chính là đến Cục Cảnh sát các nơi làm huấn luyện, truyền thụ kinh nghiệm của cậu cho các đồng chí cảnh sát khác!”

“Nếu như trong giới cảnh sát chúng ta có thể có càng nhiều Triệu Ngọc, vậy đó sẽ là nỗi đả kích mạnh mẽ nhất đối với tội phạm!”

“Trời ạ...” Triệu Ngọc lúc đầu muốn mắng đậu xanh rau má, nhưng đến bên miệng thì vẫn đổi thành: “Gừng già ơi! Tôi lại bị chị lừa rồi!”

Đúng thế, trước lúc ăn Tết, sở trưởng Tiêu đã sắp xếp hành trình cho Triệu Ngọc, muốn hắn đi khắp các nơi để huấn luyện cho nhân viên cảnh sát. Không ngờ, sau khi lượn quanh một vòng lớn thì hắn vẫn không thể trốn được...

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.