Không rõ đây là do ông trời gắng sức sắp xếp, hay là Triệu Ngọc thật sự xui xẻo nữa!
Con đường sắt trước mắt không phải đường sắt vận chuyển hành khách bình thường, mà là đường sắt chuyên dụng vận chuyển vật liệu gỗ đến các lâm trường của huyện Cao Lan để sử dụng. Theo lý mà nói, giờ đang là lúc sang năm mới, đường sắt rất ít vận chuyển, từ lúc qua năm mới đến bây giờ hình như cũng chỉ có một chuyến tàu hỏa như vậy mà thôi!
Nhưng trùng hợp là chuyến tàu hỏa khó gặp đến thế, vậy mà lại bị Triệu Ngọc bắt gặp! Hắn không nhịn được cân nhắc, hay là mình đi mua vé xổ số thử xem?
Chậc chậc...
Đúng là... Phiền toái lớn...
Máy bay trực thăng của đám người Trình Lăng Phỉ vừa lúc trượt đến đường sắt, hơn nữa còn ngang nhiên chiếm hết hai đường ray, tàu hỏa mà va chạm vào thì kiểu gì cũng có thể cán nát máy bay trực thăng thành từng mảnh!
Nếu như lần này thật sự bị đâm trúng thì chắc chắn không ai trên máy bay sẽ sống nổi, thậm chí ngay cả toàn thây cũng khó...
Vậy phải làm sao bây giờ?
Mấy tên tội phạm này, đâu thể chết như thế nhỉ?
Bắt tàu hỏa dừng lại sao?
Có đạo cụ nào có thể khiến tàu hỏa dừng lại không?
Máy giảm tốc độ à?
Không có...
Chẳng lẽ lại dùng máy bật nhảy sao, khiến cho tàu hỏa chạy ra ngoài đường ray...?
Cũng không được, nếu muốn tàu hỏa bật nhảy được thì phải tốn tận 5000 điểm Kỳ Ngộ! Không đủ điểm!
Vậy... Dùng máy tăng lực đẩy tàng hình, dùng máy tăng lực đẩy tàng hình được không nhỉ?
Không được, mục tiêu quá xa, với không tới! Hơn nữa, nếu muốn dùng máy tăng lực đẩy khống chế tàu hỏa thì cũng phải tốn 5000 điểm Kỳ Ngộ, hơn nữa, thời gian cũng đã không còn kịp rồi!
Tu... tu tu...
Lúc này, chiếc tàu hỏa kia ù ù lao tới, tài xế không phải người mù, đương nhiên đã sớm nhìn thấy có một chiếc trực thăng cực to đang chắn trên đường ray, không bấm còi mới là lạ!
Nhưng mà chỉ bấm còi thì có ích lợi gì?
Đương nhiên là máy bay trực thăng không thể động đậy được, sắp sửa va vào nhau rồi!
Lúc này, một cánh tay bỗng vươn ra khỏi cửa sổ thủy tinh vỡ vụn của chiếc máy bay trực thăng, sau đó, một người mặt xám mày tro đi ra ngoài.
Triệu Ngọc nhận ra người này là Dương Trạch Bưu!
Nhưng điều khiến Triệu Ngọc ngẩn ngơ đã xảy ra, không ngờ Dương Trạch Bưu lại làm ra động tác cúi chào với hắn, trên mặt còn nở nụ cười ngây thơ và thiên chân!
Chết tiệt!
Mi cũng sắp sửa đi tong rồi, còn dám cười nhạo ông đây hử?
Thật ra thì lúc này Triệu Ngọc đã nhận ra tinh thần của tên Dương Trạch Bưu này có thể đã xảy ra vấn đề gì đó rồi. Có điều, mắt thấy tàu hỏa sắp sửa lao đến như thế, hắn đâu còn thời gian suy nghĩ chuyện gì khác?
Làm sao bây giờ?
Tất cả đạo cụ đều không dùng được, chỉ có thể... Chỉ có thể... Triệu Ngọc xem xét xung quanh, đột nhiên phát hiện ra ô tô của mình chưa tắt máy, hóa ra nó vẫn có thể chạy được!
Được rồi!
Vì phá án, ông đây lại liều thêm một lần!
Nghĩ đến đây, hắn hạ quyết tâm, đạp ga lao ra ngoài!
Vù vù vù...
Tàu hỏa đã ù ù chạy đến gần máy bay trực thăng, tuy tài xế đã kéo phanh, nhưng hiển nhiên không có cách nào tránh khỏi trận va chạm này cả. Tài xế căng thẳng trốn vào phòng điều khiển, ôm chặt lấy vô lăng, chỉ sợ lần va chạm này sẽ liên luỵ đến mình.
Ôi chao!
Mắt thấy khoảng cách va chạm càng ngày càng gần, Triệu Ngọc hô to một tiếng, sử dụng máy tăng lực đẩy để khiến tốc độ của ô tô đạt tới mức cao nhất.
Ô tô lao qua hàng rào phòng hộ đường ray đã bị máy bay trực thăng phá tan tành, sau đó như một tia chớp màu đen, nhanh chóng đâm vào máy bay trực thăng trước khi tàu hỏa chạy đến!
Triệu Ngọc nhắm chuẩn vào phần đuôi đã gần như đứt rời của máy bay trực thăng mà lao tới, ngay lúc sắp va chạm, hắn lập tức đạp phanh lại sau đó nhảy ra cửa xe đang mở!
Ù...
Tàu hỏa nổ vang một tiếng, rõ ràng là đã đụng phải chướng ngại vật trên đường ray nên mới có thể phát ra âm thanh va chạm rung trời như vậy!
Nhưng mà, trước khi tàu hỏa va chạm, Triệu Ngọc đã điều khiển xe việt dã đâm vào máy bay trực thăng, khiến máy bay trực thăng trượt ra khỏi đường ray! Cho nên thứ mà tàu hỏa đâm vào không phải là máy bay trực thăng mà là chiếc xe việt dã kia!
Ầm!
Sau một tiếng vang rất lớn, chiếc xe việt dã màu đen chỉ trong chớp mắt đã bị tàu hỏa đâm gãy thành mấy mảnh, thậm chí còn ma sát ra một ngọn lửa lớn!
Sau khi nhảy ra ngoài, Triệu Ngọc nhanh nhẹn để phần lưng tiếp đất trước, sau đó liên tục lăn vài vòng sát mặt đất. Nhưng mà tốc độ va chạm giữa ô tô và tàu hỏa thật sự quá nhanh, sau khi hắn ngã xuống đất quay cuồng thì một luồng dòng khí xoay tròn với tốc độ cao hút hắn về phía tàu hỏa.
Bánh tàu hỏa gào rít lướt qua đầu Triệu Ngọc, thiếu chút nữa đã cuốn hắn vào trong. Cũng may mà sau khi quán tính kết thúc thì Triệu Ngọc vẫn tránh thoát được một kiếp, bánh tàu hỏa gần như chạy qua sát tóc của hắn!
“Á!!!”
Sau khi quay cuồng mấy vòng kịch liệt, Triệu Ngọc mới kêu gào thảm thiết, lưng hắn bị cục đá cắt qua, phần chân cũng bị đập tới mức trật khớp, nhất là lỗ tai bị ù nghiêm trọng, không nghe thấy gì cả!
Đậu xanh rau má... Đúng là chết tiệt mà!
Triệu Ngọc thầm mắng trong lòng, nếu mình đã sử dụng máy tăng lực đẩy để khống chế ô tô thì vì sao mình không nhảy xa sớm một chút nhỉ? Chẳng lẽ... Đây là “tên hàng xui xẻo” trong truyền thuyết sao?
Á!
Trong khoảnh khắc đó, Triệu Ngọc chỉ cảm thấy cả người mình như bị vỡ vụn thành từng mảnh vậy, đầu óc cũng bị nghiền thành sữa đậu nành, sau khi mở to mắt, hắn chỉ cảm thấy trời đất quay cuồng, lúc đen lúc trắng.
Vừa rồi, tuy hắn khống chế ô tô đâm vào máy bay trực thăng nhưng vẫn chưa xác định được có thành công hay không? Bây giờ, đám người Trình Lăng Phỉ có còn sống hay không?
A... A...
Hắn chịu đựng đầu óc đau nhức và choáng váng, bắt đầu bò lên khỏi mặt đất, nhưng thử hai lần mà vẫn không dậy nổi. Một giây sau, cơn đau xót truyền đến từ lưng và chân khiến hắn cực kỳ đau đớn!
Đáng chết...
Phù... Phù...
Hắn thở hổn hển, cố gắng tập trung tinh thần, ý thức dần dần trở nên rõ ràng, hắn càng ngày càng rõ bây giờ mình chưa thể ngã xuống được, hắn nhất định phải biết rốt cuộc mấy người Trình Lăng Phỉ thế nào rồi? Nếu như còn sống thì nhất định không thể để bọn chúng chạy mất!
Lên...
Dậy không nổi cũng phải dậy...
A...
Hắn cắn chặt răng, lại cố gắng đứng dậy, nhưng đùi phải vừa mới cử động thì lập tức truyền đến cảm giác đau nhức như bị xuyên tim.
Đờ mờ!
Lại gãy xương rồi hả?
Không sai... Không sai... Kinh nghiệm nói cho Triệu Ngọc biết, chỉ cần còn cảm thấy đau đớn thì tức là ông trời vẫn phù hộ. Hơn nữa, không phải mình còn có đạo cụ sao?
Vì thế, Triệu Ngọc nhanh chóng tìm kiếm các đạo cụ trong đầu mình, sử dụng máy chỉnh khớp xương tàng hình, tạm thời ổn định lại tình hình gãy xương của mình, giúp hắn không còn cảm thấy đau đớn như trước nữa.
Sau đó, hắn lại sử dụng thêm một liều thuốc hồi phục tàng hình, khôi phục tinh thần và thể lực.
Thuốc hồi phục đúng là lợi hại, sau khi sử dụng nó, tình trạng ù tai cuối cùng cũng đã có chuyển biến tốt hơn, hắn không còn thấy quá chóng mặt nữa. Sau khi nghỉ ngơi chừng một, hai phút, hắn dùng sức chống hai tay xuống, cuối cùng cũng bò dậy từ dưới mặt đất lên!
A...
Có điều, tuy chỗ gãy xương đã được cố định, nhưng trong lúc đi lại vẫn có cảm giác đau đớn, hơn nữa, sau khi khôi phục tinh thần, vết trầy da và vết thương trên người do va chạm khiến cảm giác đau đớn rất rõ, đau đến mức Triệu Ngọc phải nhe răng nhếch miệng.
Giờ phút này, Triệu Ngọc giống như một tên ăn xin lâu năm vậy, quần áo trên người đã bị giày vò, chỗ rách chỗ thủng, thậm chí ngay cả thắt lưng cũng đã bị mài đứt, hắn chỉ có thể vừa kéo quần vừa đi, hơn nữa quần còn không che được cái mông của hắn...
Một mùi khét lẹt khó ngửi bốc lên trong không khí, chiếc xe việt dã lúc này đã bị vỡ vụn đến mức chỉ còn lại linh kiện vương vãi đầy đất, thậm chí còn có mảnh linh kiện bị bốc cháy...
Tàu hỏa dừng lại ở chỗ rất xa, tài xế tàu hỏa vừa quan sát tình hình, vừa gọi điện thoại báo cảnh sát và xe cứu thương...
Sau đó, khi Triệu Ngọc đưa mắt nhìn quanh mới thấy được máy bay trực thăng! Không sai... Sau khi thấy máy bay trực thăng không bị tàu hỏa đụng nát, Triệu Ngọc mới yên lòng.
Tuy nhiên, vừa rồi tàu hỏa đã đâm vào cánh quạt của máy bay trực thăng, khiến máy bay trực thăng phải quay tròn hai vòng, cánh quạt cũng bị bật ra, cabin bị móp méo, nhưng theo nhận xét của Triệu Ngọc thì chắc là người bên trong máy bay trực thăng vẫn không chết được!
Quả nhiên, trong lúc Triệu Ngọc đang quan sát thì một bên cửa khoang của máy bay trực thăng được mở ra, sau một trận ho khan kịch liệt thì Trình Lăng Phỉ đầu tóc rối bời, mặt mũi dính đầy máu bò ra khỏi máy bay trực thăng...