Cuồng Thám

Chương 1003: Chương 1003





GIA ĐÌNH TỘI PHẠM

“Đây là báo cáo xét nghiệm từ pháp y Cao.” Sau khi đưa di động cho Triệu Ngọc, Miêu Anh vừa mở túi đưa cho Triệu Ngọc một thanh sô cô la vừa giới thiệu: “Ở hiện trường hỏa hoạn, ngoài kiểm tra ra được alcohol ra, còn phát hiện được hóa chất Potassium Permanganate và vật chất chứa axit, hai vật chất này không thể trực tiếp bốc cháy, nhưng ở dưới nhiệt độ cực nóng thì lại có thể tạo ra một lượng lớn dưỡng khí, khiến thế lửa trở nên vô cùng mãnh liệt.”

“Pháp y Cao nói, trong những năm 70, 80 của thế kỷ trước, từng có nơi hỏa táng đã phối hợp hai loại này để áp dụng trong quá trình hỏa táng cơ thể người, nhưng kỹ thuật về sau phát triển, nên nó đã dần dần bị đào thải!”

“Mẹ nó, hỏa thiêu sao?” Triệu Ngọc líu lưỡi: “Rõ ràng là muốn đốt người ta thành tro luôn mà! Thảo nào ngọn lửa lại mạnh đến vậy!”

“Không chỉ như thế...” Miêu Anh đem sô cô la bỏ vào trong miệng Triệu Ngọc rồi chỉ vào điện thoại mà nói: “Tại hiện trường hỏa hoạn còn phát hiện ra lượng lớn vết tích của cồn. Pháp y Cao nói, hiện trường chí ít có sáu nơi bị người ta sớm đặt rượu trắng có độ tinh khiết cực cao với số lượng dày đặc. Dưới nhiệt độ bốc cháy cực cao lúc ấy, những chai rượu trắng này sẽ gây ra hiện tượng nổ tung như anh đã thấy!”

À...

Thì ra là... Rượu trắng...

Thảo nào, hiện trường lại xảy ra vụ nổ như vậy, Nếu như thật sự là rượu trắng thì máy dò xét của Triệu Ngọc không thể tra ra được, cho nên mới không phát ra cảnh báo.

“Trình độ vụ nổ vừa có thể phá hỏng thi thể, lại không đến mức gây ra hỏa hoạn lớn!” Bản thân Miêu Anh cũng ăn sô cô la: “Cho nên, bất kể là ai đi nữa thì thủ phạm đều là một cao thủ tuyệt đỉnh! Người bình thường không những không thể nào làm được, thậm chí cả nghĩ cũng không nghĩ đến!”

“Ồ...” Sau khi nuốt cả miếng sô cô la, Triệu Ngọc dường như ngẫm nghĩ rồi nói: “Nói như vậy là thật sự đã bị thiêu đến mức không còn một mảnh nào sao?”

“Vâng, nhưng cũng không hoàn toàn là thế!” Miêu Anh thừa nước đục thả câu.

“Xin chỉ giáo?” Triệu Ngọc chiều theo.

“Trung tâm vụ hỏa hoạn chính là căn cứ bí mật mà anh nói, quả thật đã bị thiêu rụi đến mức không còn gì cả!” Miêu Anh giải thích: “Vụ nổ cộng thêm lửa lớn khiến hiện trường bị hủy diệt hầu như không còn, ngay cả pháp y Cao cũng không thể kiểm tra được rốt cuộc nơi đó đã thiêu chết mấy người?”

“Chỉ là có điều...” Triệu Ngọc chỉ muốn nghe thấy bước ngoặt.

“Chỉ có điều...” Miêu Anh cười nói: “Ngoài trụ sở bí mật ra, những nơi khác lại không hề bị thiêu rụi đến vậy, ví dụ như chuồng bò hay là ga ra bên cạnh chuồng bò, phòng nồi hơi vân vân...”

“Ồ...” Con mắt Triệu Ngọc lấp lóe, tràn đầy chờ mong.

“Nơi thu hoạch được nhiều vật chứng nhất chính là gian phòng nồi hơi kia!” Miêu Anh mở ảnh chụp trong điện thoại ra: “Phòng nồi hơi rất rộng, bên trong thậm chí có thể đỗ một chiếc xe tải chở trâu lớn, mặc dù cũng bị cháy, nhưng do xe cứu hỏa tới kịp thời nên thiệt hại không quá nghiêm trọng! Anh nhìn nơi này...”

Theo ngón tay của Miêu Anh, Triệu Ngọc thấy được bức ảnh chụp một chiếc xe gắn máy trên một cỗ xe tải lớn bị cháy đen.

“Chiếc xe gắn máy này...” Triệu Ngọc cảm thấy vô cùng quen mắt.

“Không sai!” Miêu Anh nói: “Tăng Khả đã so sánh rồi, chiếc xe gắn máy này chạy bằng điện, giống với chiếc xe của nghi phạm gần hiện trường Ô Phương Phương bị hại!”

“Xe gắn máy được phát hiện ở trên chiếc xe tải lớn, nói cách khác...” Triệu Ngọc trừng to mắt nói: “Lúc trước, người lái xe gắn máy sở dĩ biến mất khỏi camera giám sát là vì đã được chiếc xe tải lớn này chở đi? Nếu trên xe tải còn chứa cả trâu... Chúng ta dù đánh chết cũng đâu thể tưởng tượng nổi!?”

Bỗng nhiên, trong lòng Triệu Ngọc run lên một cái. Hắn nhớ rõ ràng rằng sau khi cải trang thành Khương Khoa, hắn đã từng ngồi trên một chiếc xe tải chở dê! Lại không ngờ rằng nghi phạm đi xe gắn máy lại cưỡi xe chở trâu chạy trốn... Chuyện này... cũng là một sự trùng hợp sao?

“Có khả năng, em đã để Tăng Khả kiểm tra lại camera giám sát rồi! Lúc ấy là mùng Bảy Tết, xe đi lại trên đường không nhiều, nếu như có thể tìm được thì chúng ta lập tức có thể khẳng định rồi!” Miêu Anh nói: “Nhưng mà những thứ này đều là chuyện nhỏ! Anh hãy nghe tiếp đi, phía sau mới là trọng điểm...”

“Ồ?” Nghe đến lời này, Triệu Ngọc lập tức tạm buông dòng suy nghĩ vừa rồi xuống, chăm chú lắng nghe.

“Đội của pháp y Cao đã tìm kiếm được một vài sợi tóc từ trên xe gắn máy.”

“Sau khi so sánh...” Miêu Anh lật đến một bức ảnh chụp trên điện thoại di động: “Chứng minh nó thuộc về một cái tên là Hạ Vũ Băng!”

“Hạ Vũ Băng?” Triệu Ngọc lắc đầu, tỏ vẻ chưa từng nghe nói qua.

“Người phụ nữ này chính là tội phạm truy nã nổi tiếng, trên người dính ít nhất ba mạng người, là một nữ sát thủ vô cùng hung ác!” Miêu Anh giới thiệu nói: “Nghe nói, rất sớm trước kia, cô ta từng qua lại với Dư Phù Sinh, không ngờ... bây giờ lại hợp tác với nhau!”

“À...” Sự thật bày ở trước mắt, Triệu Ngọc không thể không gật đầu thở dài: “Nói vậy là kẻ giết chết Ô Phương Phương rất có thể chính là Hạ Vũ Băng này đúng không? Mà Hạ Vũ Băng thì lại nhận sự sai khiến của Dư Phù Sinh!”

“Còn nữa...” Miêu Anh lại nói: “Ngoài Hạ Vũ Băng ra, đội của pháp y Cao còn tìm được rất nhiều thứ bên trong phòng nồi hơi, đối chiếu với những gì họ tìm được, nếu không phải em chờ kết quả thì cũng sẽ không trở về muộn đến vậy. Anh xem đi... Nơi này chẳng khác gì một gia đình tội phạm cả!”

“Mẹ nó...” Triệu Ngọc vừa nhìn thấy bức ảnh đầu tiên đã bất ngờ khi nhận ra người ở trên đó, vội vàng nói rõ với Miêu Anh: “Người này tên là Chu Thuận Phong, chính là gã dẫn Khương Khoa... À... Gã là người muốn bắt Khương Khoa đi! Anh đã đi theo gã tới chuồng bò đấy!”

“Gã không phải họ Chu, mà là họ Dư!” Miêu Anh sửa chữa nói: “Dư Thuận Phong chính là cháu ruột của Dư Phù Sinh, từ khi còn trẻ đã đi theo Dư Phù Sinh, từng gây ra không ít vụ án. Nhưng mà trên hồ sơ của cảnh sát chúng ta, người này đã tử vong! Anh xác định người anh trông thấy là gã sao?”

Triệu Ngọc đờ đẫn gật đầu, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi. Theo như cái này thì công cụ tìm kiếm đúng là không phải vạn năng, bởi vì tính danh nhập vào bị sai, cho nên tin tức Chu Thuận Phong là nhân viên chào hàng mà hắn tìm được là giả.

“Nói như vậy...” Miêu Anh gật đầu: “Tức là giả chết? Đám người này đúng là quá giảo hoạt!”

“Tên này!” Triệu Ngọc nhanh chóng tìm được bức ảnh chụp của tên đầu húi cua, nói: “Chính là tên này, cậu ta cùng với Chu... Dư Thuận Phong đi tới Tấn Biên, cậu ta lái xe, không thích nói chuyện!”

“Ừm...” Miêu Anh nhíu mày: “Tên này... không phải là không thích nói chuyện đâu, mà là một người câm!”

“Câm?” Triệu Ngọc nhớ lại, lúc này mới nhớ ra rõ ràng: “Ủa? Anh cũng nghe mấy người cứu hỏa đề cập tới cái gì mà câm, chẳng lẽ... chính là cậu ta?”

“Vậy thì đúng rồi!” Miêu Anh gật đầu nói: “Người câm này tên là Đồ Lặc Khải, là chủ chuồng bò. Người này từng ngồi tù, sau khi ra tù thì vẫn luôn ở nơi này nuôi bò sữa! Nói cách khác... cậu ta cũng chết trong vụ nổ rồi?”

“Đúng thế!” Triệu Ngọc gật đầu: “À... Thảo nào tên này lại quen thuộc với chuồng bò như vậy! Chìa khóa mở cửa là cậu ta cầm, sau khi con chó vàng thấy cậu ta cũng không sủa loạn lên! Đồ Lặc Khải... Đúng rồi, chính tai anh nghe được, Dư Thuận Phong từng gọi cậu ta như vậy!”

“Ừm! Đằng sau còn có...” Miêu Anh lật tiếp các tấm ảnh phía sau: “Đây là Lưu Quang Tinh, cao thủ hacker, là kỹ sư điện tử, vì nhiều tội danh lừa đảo viễn thông mà bị khởi tố; còn người này nữa, Diêu Văn Minh, chuyên gia về bom; mặt khác, còn có mấy tên vẫn chưa tìm ra được, nhưng có thể khẳng định rằng không có Dương Trạch Bưu, cũng không có Khương Khoa!”

“Mẹ nó!” Triệu Ngọc không khỏi líu lưỡi thán phục: “Miêu Miêu à, căn cứ của Dư Phù Sinh không chỉ là một gia đình tội phạm, mà con mẹ nó quả thực là một câu lạc bộ đạo tặc rồi!!”

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.