Trong màn hình, hai anh em Vương Dũng, Vương Hạo đều nghe theo lời Vương Hồng, quỳ xuống, muốn dùng phương thức này làm cho Trần Phàm buông tha Vương Hồng.
Nhưng ngay khi bọn hắn cho rằng sự tình có thể xoay chuyển, Trần Phàm lại dùng thủ đoạn tàn nhẫn kết thúc tính mạng Vương Hồng.
Thậm chí dù là hai anh em Vương Dũng cùng Vương Hạo đều nghe được tiếng kêu thảm thiết của Vương Hồng khi từ trên cao rơi xuống vang vọng.
Bên tai quanh quẩn tiếng kêu thảm thiết của Vương Hồng, trong đầu hồi tưởng lại một màn vừa rồi, hai người Vương Dũng cùng Vương Hạo đều hoàn toàn ngây dại! - Trần Phàm, mày không chết tử tế được. - Trần Phàm. Vương Dũng này thề nếu không giết mày, thề không làm người!
Sau thoáng khiếp sợ, hai người Vương Dũng cùng Vương Hào đều đứng phắt lên, đỏ mắt, dữ tợn nhìn màn ảnh rít gào, cảm giác như chỉ hận không thể nhào lên đem Trần Phàm bầm thây vạn đoạn. - Giết tao?
Trần Phàm khinh thường cười cười: - Tụi mày không có cơ hội!
Vừa nói xong, Trần Phàm cũng không nói thêm lời vô ích, nắm lên đầu người của Lãnh Phong, ném về phía màn hình.
Hong Kong, trong biệt thự tại Vịnh Nước Cạn, Vương Dũng cùng Vương Hạo đều nhìn thấy đầu người máu chảy đầm đìa của Lãnh Phong đang hướng bọn hắn bay tới.
Trong màn hình,đầu người không ngừng phóng đại...tiếp tục phóng đại... - A!
Vương Hạo sợ tới mức kêu lên một tiếng, lại xụi lơ trên mặt đất. - Phanh!
Nương theo một tiếng vang thật lớn, màn hình đắt tiền bị nện dập nát, hình ảnh biến mất, Trần Phàm nhanh chóng rời khỏi đại sảnh.
Trong biệt thự Vịnh Nước Cạn, hình ảnh trở nên tối đen, khuôn mặt Vương Dũng hoàn toàn vặn vẹo vào nhau, mà Vương Hạo sợ tới mức liên tục thở gấp. - Anh...anh, làm...làm sao bây giờ?
Vương Hạo xụi lơ trên mặt đất, lau mồ hôi lạnh trên đầu, thất kinh hỏi.
Làm sao bây giờ?
Vương Dũng cũng đang tự hỏi chính mình, không có đáp án. - Anh, hay chúng ta đem đoạn internet đưa ra ánh sáng đi?
Vương Hạo đột nhiên vừa hiện linh quang, đang nhớ tới những câu chuyện được quay thành phim ảnh: - Chỉ cần chúng ta tiết lộ đoạn internet kia, hắn nhất định phải chết!
Đưa ra internet?
Trong lòng Vương Dũng vừa động, sau đó chợt nhớ ra điều gì nghiến răng nghiến lợi nói: - Không có lưu lại. - A?
Vương Hạo há to miệng, lúc này mới nhớ tới vừa rồi từ sau khi Trần Phàm xuất hiện, hắn và Vương Dũng đều bị vây trong nỗi khiếp sợ cực độ nên cũng không hề nghĩ tới việc lưu lại hình ảnh trên internet. - Vậy làm sao bây giờ?
Vương Hạo lại hỏi vấn đề này, hắn đã tạo thành thói quen dựa vào Vương Hồng cùng Vương Dũng, hiện giờ Vương Hồng đã chết, làm cho hắn có loại cảm giác như bầu trời sắp sụp đổ.
Sắc mặt Vương Dũng âm trầm, ánh mắt oán độc nói: - Hiện tại đường sống duy nhất của chúng ta chính là đi tìm Tiết Hồ. Dựa theo lời cha, Tiết Hồ có biện pháp đối phó tên tạp chủng kia, chỉ cần chúng ta tìm được Tiết Hồ, có thể tạm thời giữ được tính mạng, đến lúc đó tiếp tục tính toán lại kỹ hơn. - Tìm Tiết Hồ được không?
Tuy rằng Vương Hạo không biết sự tình bên trong Thanh bang nhưng cũng biết cha mình Vương Hồng có quan hệ rất mâu thuẫn với Tiết Hồ, hai người tranh giành cấu xé lẫn nhau nhiều năm, hiện giờ Vương Hồng đã chết, hai người bọn hắn đi tới nhờ cậy Tiết Hồ, làm không tốt chính là đưa dê vào miệng cọp. - Cha đã chết. Hơn nữa căn cứ lời của tên tạp chủng Trần Phàm, thành viên Phong Diệp đến Đông Nam Á toàn bộ đã chết. Như vậy Đông Nam Á rất nhanh đại loạn.
Không thể không nói bản thân từng là con trai của đại trưởng lão Vương Hồng từng dám cạnh tranh chức chưởng môn nhân với Tiết Hồ tột cùng cũng là một nhân vật, gặp nguy không loạn, cuối cùng đã bình tĩnh trở lại: - Mất đi Phong Diệp, Tiết Hồ giống như bị vứt bỏ một cánh tay, Đông Nam Á lại cực kỳ trọng yếu với Thanh bang, Tiết Hồ khẳng định không muốn vứt bỏ. - Tuy rằng bản thân Tiết Hồ là Chưởng môn của Thanh bang, nhưng mạng lưới quan hệ ở Đông Nam Á còn kém hơn cha, thậm chí cả anh cũng không bằng, sau này có lẽ hắn sẽ suy nghĩ để anh đến Đông Nam Á ổn định thế lực.
Vương Dũng bình tĩnh phân tích, càng phân tích càng thêm khẳng định lời mình không sai.
Nghe được Vương Dũng phân tích rõ ràng mạch lạc, Vương Hạo giãy dụa ngồi dậy: - Anh, đêm nay chúng ta khởi hành sao?
Vương Dũng không trả lời, mà lạnh lùng nhìn chằm chằm màn hình tối đen gằn từng chữ: - Trần Phàm, tuy rằng tao không thể chính tay giết mày, nhưng chỉ cần mày vừa chết, cam đoan những người bên cạnh mày không ai có thể còn sống! Hơn nữa tao còn phải đào mộ mày lên, cho hài cốt mày phơi ra trước ánh mặt trời, cuối cùng cầm đi cho chó ăn!
Nghe được lời nói âm trầm của Vương Dũng, cảm thụ được sát ý thao thiên trên người hắn. Vương Hạo liên tục rùng mình, cũng không hé răng.
Hắn biết, người anh trai từ mười hai tuổi đã dám giết người, tuyệt đối dám làm hết thảy như lời hắn nói!
Ngay khi Vương Dũng cùng Vương Hạo đang tính toán ngày sau, thanh âm còi xe cảnh sát cắt qua phía chân trời, từng chiếc xe cảnh sát gào thét chạy tới khu vực phồn hoa nhất khu phố tàu. Từng nhóm cảnh sát từ trên xe liên tục nhảy xuống, lập tức kéo cảnh sát tuyến phong tỏa hiện trường.
Cùng lúc đó, một đám đặc công võ trang đầy đủ lần lượt vọt vào cao ốc. - Từ tầng mười hai trở lên, toàn bộ đều là người chết...
Mấy phút sau, đội trưởng đặc công đem tin tức hồi báo lại cho tổng thanh tra Sora đang chỉ huy tại hiện trường!
Trong màn đêm, Sora được cảnh sát bảo hộ chung quanh, nhìn thấy cái chết thảm thiết của Vương Hồng cũng rất không thoải mái, lúc này nghe được đội trưởng đặc công hội báo, mắt ngây ra, hoàn toàn há hốc mồm.
Hắn thật sự không thể tưởng tượng, rốt cục là ai dám trắng trợn đến khu phố tàu dùng thủ đoạn điên cuồng như thế chém giết Vương Hồng! - Lục soát từng tầng một, phải tìm ra hung thủ!
Thanh âm Sora khàn khàn hạ mệnh lệnh, sau đó nhíu mày nhìn thoáng qua thi thể Vương Hồng, trầm giọng nói: - Mang đi thi thể, để ngành giao thông phối hợp điều tra, mặt khác truyền lệnh xuống, đem toàn bộ đầu mục quanh Bangkok vây bắt...
Từng mệnh lệnh được Sora tuôn ra, càng ngày càng nhiều tiếng còi cảnh sát vang lên trong màn đêm nóng bức.
Hiển nhiên theo Sora xem ra, dùng thủ đoạn tàn nhẫn như thế chỉ có sát thủ cùng lính đánh thuê mới có thể làm ra. Mà nói chung, lính đánh thuê cùng sát thủ cũng sẽ không tiến vào Bangkok theo con đường chính quy, chỉ cần hắn bắt được toàn bộ đầu mục, liền có thể tìm ra dấu vết để lại, từ đó tìm hiểu nguồn gốc tìm được hung thủ.
Dù sao, đêm nay liên tục xảy ra hai vụ án lớn, hắn nhất định phải làm ra điều gì đó, hơn nữa còn phải cam đoan lấy được một ít hiệu quả, nếu không hắn tin tưởng mũ cánh chuồn trên đỉnh đầu hắn sẽ bị lấy xuống. Nhưng ngay khi Sora truyền đạt mệnh lệnh nhất định phải tra ra cho được hung thủ, Trần Phàm đang ngồi trong một chiếc Bentley của tập đoàn Kemer Er, từ địa phương cách khu phố tàu không xa rời đi.
Trong xe, người lái xe chính là Địa Ngục Xà của Địa Ngục Hỏa dong binh đoàn.
Lúc này Địa Ngục Xà mặc một chiếc áo bó sát người, chiếc áo đem ngọn núi trước ngực nàng căng phồng lên, bên dưới là một chiếc váy công sở hoàn toàn ôm lấy bờ mông tròn trịa, đôi chân dài không chút vết sẹo, làm cho người ta có một loại cảm giác hấp dẫn thật dã tính.
Nhẹ nhàng đẩy chiếc kính râm trên sống mũi, Địa Ngục Xà nhìn vào kính chiếu hậu thấy Trần Phàm đã thay vào bộ âu phục, đang nhắm mắt dưỡng thần, hỏi: - Đồ Tể, hiện tại chúng ta đi đâu? - Đi cơ sở tập đoàn Kemer Er tại Bangkok.
Trần Phàm chậm rãi mở mắt. ánh lửa trong cạn ngươi không còn sót lại chút gì, ánh mắt bình tĩnh mà trong suốt.
Thấy một màn như vậy, nếu không phải có thể rõ ràng ngửi thấy được mùi máu tươi trên người Trần Phàm, nếu không phải biết được vừa rồi Trần Phàm mới đại khai sát giới, Địa Ngục Xà cũng không tin vừa rồi chỉ một mình Trần Phàm đã dùng dao găm M 9 huyết tẩy cả hang ổ của Vương Hồng, chó gà không tha!
Là một trong những tập đoàn tài chính lớn nhất Châu Âu, tập đoàn Kemer Er đều có công ty chi nhánh khắp toàn cầu, Đông Nam Á cũng không ngoại lệ.
Công ty chi nhánh của tập đoàn Kemer Er ở Đông Nam Á được đặt tại Singapore, tại Bangkok chỉ thành lập một cơ sở.
Trên đường đến cơ sở tập đoàn Kemer Er, thường thường đều nhìn thấy xe cảnh sát gào thét phóng vút qua chiếc Bentley của Trần Phàm. Nguồn truyện: Truyện FULL
Mỗi một lần, vô luận Địa Ngục Xà hay Trần Phàm đều giữ vẻ mặt bình tĩnh, thậm chí tần suất hô hấp cũng không hề thay đổi.
Nói khoa trương một chút, dù cảnh sát có đứng ngay trước mặt hai người, hai người đều không thay đổi sắc mặt.
Ngoại trừ gặp thoáng qua xe cảnh sát, khi gặp những trạm kiểm tra, chiếc Bentley của Trần Phàm cũng bị cản lại kiểm tra hai lần, mỗi một lần Địa Ngục Xà lại đưa ra văn kiện của cơ sở tập đoàn Kemer Er tại Bangkok, thuận lợi thông qua.
Ước chừng hai mươi phút sau, chiếc Bentley thuận lợi đi tới của một tòa nhà lớn khu trung tâm thương nghiệp Bangkok.
Ngay cửa cao ốc, một gã thanh niên mặc chiếc áo sơ mi màu vàng nhạt, quần tây màu xám cùng đôi giày da màu đen, đeo kính mắt gọng vàng đang đứng chờ từ lâu.
Nhìn thấy chiếc Bentley dừng lại, Địa Ngục Xà bước xuống mở cửa xe cho Trần Phàm, người phụ trách cơ sở của tập đoàn Kemer Er tại Bangkok, đồng thời cũng là thành viên chi thứ của gia tộc Kemer Er, Puxi Sith Kemer Er vội vàng tiến lên nghênh đón. - Trần tiên sinh.
Nhìn thấy sắc mặt Trần Phàm bình tĩnh bước xuống xe, Puxi Sith khẽ khom người, lộ ra biểu tình cung kính.
Mặc dù là thành viên chi thứ của gia tộc Kemer Er, trong người Puxi Sith vẫn chảy xuôi dòng máu gia tộc Kemer, được gia tộc thừa nhận là một thành viên, tuy rằng bởi vì thân phận cùng địa vị thấp nên hắn không tham gia buổi đính hôn của Dai Fu cùng Grimm, không được chứng kiến một màn Trần Phàm làm cho cả bán đảo England run rẩy, nhưng hắn cũng từng nghe kể về tất cả chuyện này.
Hắn biết rõ người đàn ông trước mắt là người thanh niên được nữ thần Dai Fu ái mộ, thân phận cực kỳ cao quý, cao quý đến mức kể cả tộc trưởng gia tộc Kemer Er cũng phải lấy lòng. - Puxi Sith, chuyện tôi dặn anh, anh đều đã làm xong chưa?
Trước khi đi giết Vương Hồng, vì cam đoan sự an toàn của thành viên Địa Ngục Hỏa, tránh thêm phiền toái, Trần Phàm an bài Puxi Sith lợi dụng máy bay thương vụ của gia tộc Kemer Er đưa đoàn người của Kuka đến London, lúc này nhìn thấy Puxi Sith, lập tức hỏi.
Vừa nghe Trần Phàm hỏi. Puxi Sith vội vàng trả lời: - Trần tiên sinh, chuyện ngài an bài tôi đã làm thỏa đáng, hiện tại Kuka tiên sinh bọn họ đang trên đường đến London. - Cảm ơn.
Lời cảm ơn của Trần Phàm làm Puxi Sith kích động, thậm chí cả thân thể cũng thoáng run lên.
Sau đó hắn đột nhiên nhớ ra điều gì, ổn định lại cảm xúc một chút, cung kính hội báo: - Trần tiên sinh, nếu không có gì bất ngờ xảy ra, Dai Fu tiểu thư sắp đến Bangkok.
Dai Fu đến đây?
Nghe được Puxi Sith hội báo, Trần Phàm ngạc nhiên. - Ông...ông...
Ngay khi Trần Phàm còn đang ngây người, di động của hắn chợt rung lên.
Trần Phàm lấy ra điện thoại, nhìn nội dung tin nhắn, ngẩn người tại chỗ: - Honey, có cần người tới cửa phục vụ không?