Cự Long Thức Tỉnh

Chương 512



Chương 512

Sau khi biết chuyện Vương Dương Minh cũng giận tím mặt, kể từ khi Diêu Cương mất tích bí ẩn, ông ta một tay độc chiếm trở thành thủ lĩnh duy nhất trong giới võ đạo tại Miêu Cương, địa vị vô cùng tôn quý.

Nhưng trong lòng ông ta Lục Hi lại là sự tồn tại giống như thần thánh, bản lĩnh anh thể hiện ngày đó đã lưu lại ấn tượng khắc cốt ghi tâm trong khiến ông ta ngày đêm suy nghĩ nếu có thể gặp lại cậu Lục, đi theo bên cạnh anh, lắng nghe sự chỉ bảo từ anh, cho dù cậu Lục tùy tiện chỉ điểm một hai câu, e rằng ông ta cũng nhận được không ít chỗ tốt.

Hôm nay không dễ dàng gì mới nhận được tin tức về cậu Lục, lại nghe được có người bắt cóc tài xế của anh, việc này kêu Vương Dương Minh sao có thể nhẫn nhịn liền lập tức mang theo đồ đệ cùng Triệu Hoàng chạy tới.

Ông ta ngược lại muốn nhìn xem trên mảnh đất Miêu Cương này ai có dũng khí lớn như vậy.

Lúc này khi Vương Dương Minh nghe thấy Lục Hi gọi mình là tông sư thì xấu hổ mặt đỏ bừng, vội vàng xua tay nói:

“Cậu Lục, xin đừng gọi tôi như vậy, thực sự rất hổ thẹn mà, ngày đó được chứng kiến sức mạnh thần kì của cậu, tôi cuối cùng mới biết biết được cái gọi là tông sư vô địch kia chỉ là một chuyện nực cười biết bao, trước mặt cậu Lục, tôi không khác gì một học sinh tiểu học, vẫn cần được nghe sự chỉ dạy từ cậu mà”.

Lục Hi bật cười ha hả, cũng không nói gì thêm.

Triệu Hoàng ở phía sau Vương Dương Minh cũng lên tiếng: “Anh Lục, nếu đã có kẻ dám động tới người của anh, anh yên tâm, cho dù hắn là ai tôi cùng Vương tông sư cũng sẽ khiến hắn phải hối hận vì đã được sinh ra trên cõi đời này”.

Tiếp đó Triệu Hoàng phất tay về phía sau lớn tiếng nói: “Còn không mau chào hỏi?”

Lập tức chỉ nghe thấy gần trăm người phía sau đồng thanh hét lên một tiếng: “Chào anh Lục”.

Một câu hét thanh thế to lớn này khiến mấy người Hạ Nguyên Phi lúc này mới vỡ lẽ, thì ra cậu Lục lại có uy danh lớn như vậy tại Miêu Cương, trong lòng họ càng thêm kinh hãi.

Bởi những người này xem ra không phải là người bình thường, đặc biệt là ông lão kia, từ cử chỉ hành động của ông mơ hồ toát ra một loại khí khái, nếu không phải là người lâu ngày ngồi ở địa vị cao cũng không thể dưỡng thành.

Còn người đàn ông trung niên kia nói chuyện làm việc tràn đầy khí phách giang hồ, hơi thở quanh thân chỉ cần liếc mắt đã biết là một vị đại ca trong giới, hung hãn ác liệt.

Thái độ của hai người họ với Lục Hi đều cung kính như vậy cho thấy danh vọng của anh tại nơi đây cao quý tới đâu.

Tất cả mọi người không khỏi thở dài trong lòng, cậu Lục thực sự là một người phi phàm mà!

Lục Hi lúc này mới lấy ra tờ giấy ném cho Triệu Hoàng nói: “Anh biết người này không?”

Còn hai tay súng bắn tỉa dù lợi hại, nhưng dưới binh khí của anh cũng một phát toi mạng.

Bây giờ tất cả các uy hiếp đã được giải trừ, Lục Hi bình tĩnh nhìn Julien, anh chậm rãi nói: “Mẹ kiếp, đồ của Hoa Hạ là thứ các người có thể tùy tiện cầm?”

Julien đã cực kỳ sợ hãi, ông ta hoàn toàn không ngờ rằng mình tiêu tốn cả đống tiền và chuẩn bị kỹ càng như vậy mà còn thất bại.

Đặc biệt là cái tên Lục Hi này, để anh nhìn thấy bí mật quốc gia phương tây này giấu giếm, hóa ra câu nói cấm địa của lính đánh thuê Hoa Hạ không chỉ là tùy tiện nói ra.

“Cậu ơi, là tôi sai, xin cậu tha thứ cho tôi, cậu nhất định sẽ nhận được tình hữu nghị trọn đời của gia tộc Jeffrey, xin cậu hãy tin tôi”, Julien đã mất hết tất cả võ lực, cuối cùng không còn cách nào giữ được dáng vẻ tao nhã nữa, ông ta kinh hãi cầu xin Lục Hi tha thứ.

Gia tộc Jeffrey cũng là dòng dõi quý tộc lâu đời ở Anh, tình hình bên trong thâm hậu, ông ta tin nhất định Lục Hi sẽ cân nhắc.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.