Mấy ngày sau có một trận tuyết lớn thì đến phiên Sở Từ trực bên ngoài, cửa đông ngập tràn băng tuyết khiến nàng lạnh run. Suốt thời gian qua, cung nhân bị bệnh do giá rét tương đối nhiều nên vô số người tới mua thuốc dán. Hoa Hạng phụ trách ghi chép tên họ bệnh nhân còn Sở Từ điều chế thuốc.
Gần giữa trưa, Ngự Dược Phòng nấu vài bát cháo khoai cho người trực bên ngoài. Khu bên ngoài có ba y đinh đều là thái giám; trong đấy có một vị lớn tuổi tên Niên Anh, Sở Từ luôn kính trọng gọi ông là công công.
“Hôm Sở Lại mục không trực, trong cung nhập về một lô đậu que tươi ngon. Lúc xào lên mùi thơm phưng phức, ngay cả viện phán cũng phải khen.”
Lúc bọn họ đến gần, mọi người nhận ra đây là công công có phẩm cấp. Năm người trực ban hấp tấp đặt bát xuống và đứng dậy hành lễ.
“Miễn lễ, hôm nay chỉ có hai ngươi trực à?”
“Vâng.”
“Thế thì ngươi,” công công cầm đầu liếc hai người một lượt rồi chỉ vào Sở Từ, “mang đồ đi theo ta.”
Hoa Hạng chướng mắt vẻ hách dịch của hắn bèn nhắc nhở, “Công công, bên ngoài cửa đông đâu nhận khám tận nơi. Ai có bệnh thì cần tự mình đến rồi đăng ký lấy thuốc.”
Công công nghe vậy liền nổi giận, hắn dùng ngón tay chọc Hoa Hạng, “Đồ hèn mạt, ngươi biết ai bị bệnh không? Dám phách lối kiêu ngạo.”
Sở Từ lấm lét nhìn Niên Anh và nhận được ánh mắt khuyên nhủ đừng lấy trứng chọi đá của ông. Nàng tiến lên một bước, “Công công chờ chút, để ta chuẩn bị.”
Chẳng mấy chốc bọn họ đã tới một căn phòng. Con đường quen thuộc làm Sở Từ càng đi càng gian nan, bởi vì đó đúng là phòng của Trường An chứ không phải ai khác.
Niên Anh chờ tại gian ngoài còn Sở Từ được lệnh vào gian trong. Nơi đây có đầy đủ mọi thứ cần thiết như lò sưởi hay lư hương; ánh nến ấm áp trong phòng so với khung cảnh tuyết phủ ngoài kia đúng là một trời một vực. Trường An ngồi ở đầu giường, một nữ nhân xõa tóc nằm trong lòng y. Nàng ấy nũng nịu rêи rỉ, nghe như đang khổ sở lắm.
Sở Từ thấy kiểu xưng hô này thật quen tai, trước kia Trường An từng yêu cầu nàng gọi y như vậy. Hiện giờ có lẽ y đã tìm đúng người, tiếng kêu nhõng nhẽo kia khiến ai cũng phải thương tiếc.
“Đừng nóng, để lại mục khám đã.” Trường An xót xa lau nước mắt cho nữ tử.
Cam thảo có vị ngọt, tính bình, thường được dùng để thanh nhiệt, giải độc, điều hòa các vị thuốc. Hình ảnh của cam thảo:
TruyenHD
TruyenHD
Bột hoạt thạch chính là một loại dược liệu được nghiền mịn từ đá hoạt thạch – dạng khoáng chất có màu trắng mịn và có tên khoa học là Talcum. Bột có khả năng hút độc, nhất là chất độc ở da.
TruyenHD
Theo Đông y, mộc thông có tác dụng thanh nhiệt, lợi tiểu tiện, thông huyết mạch. Hình ảnh của mộc thông:
TruyenHD
TruyenHD
Địa đinh có công dụng làm mát máu, giải nhiệt, giải độc, tiêu sưng. Hình ảnh của địa đinh:
TruyenHD
TruyenHD
Liên kiều là vị thuốc có tác dụng tan mủ, giải độc, tiêu viêm và trừ nhiệt. Hình ảnh của liên kiều:
TruyenHD
TruyenHD
Cây kim ngân hoa có tác dụng kháng sinh, tốt cho vết loét. Hình ảnh của kim ngân hoa:
TruyenHD
TruyenHD
Chi tử cũng là một dược liệu giúp giải độc. Hình ảnh của chi tử: