Vị trí của “hạt châu”, lõm vào không nông, rõ ràng là có thế đặt thứ gì đó xuống!
Chắc hẳn là cơ quan gì đó!
Nếu đúng như vậy, e rằng hoàng thất Đại Kiền đã lên kế hoạch từ trước khi xây dựng tòa kho báu này!
Chỉ những người có thể phá vỡ các loại cơ quan, phá giải trận pháp Kỳ môn độn giáp, có được tín vật, mới đủ tư cách để mở tòa kho báu này!
Nghĩ đến đây, Tân Vũ Phong lại thất vọng.
Anh làm gì có tín vật nào chứ?
Chẳng qua chỉ là xông bừa vào thôi.
Khóe miệng Tân Vũ Phong cong lên một nụ cười khổ, vừa chuẩn bị đứng dậy rời đi.
Anh cũng đâu phải con cháu đời sau của hoàng thất Đại Kiền, lấy đâu ra tín vật để mở cơ quan chứ…
E rằng, lần này thực sự là một chuyến đi vô ích rồi.
€ó lẽ, còn phải chết ở đây…
Trong lòng Tân Vũ Phong lại dâng lên một tia tuyệt vọng.
Chuyến đi tới Tây Nam Miêu Cương này gần như đã khiến Tân Vũ Phong dùng hết tất cả tuyệt vọng trong quãng đời này.
Nhưng vào lúc này, Tân Vũ Phong đột nhiên cảm giác được vị trí trong túi áo nóng lên.
Thậm chí còn bắt đầu trở nên nóng bỏng!
Tân Vũ Phong hít một tiếng, cho dù là tu vi hay thể chất hiện tại của anh, đều là một người bình thường cực kỳ yếu ớt, hoàn toàn không có khả năng chịu được nhiệt độ nóng bỏng như vậy.
Tân Vũ Phong nhanh chóng lấy thứ trong túi ra.
Đó là ngọc tỷ truyền ngôi!
Trước đây anh lấy được ở chỗ Tứ Hải Triều!
Tứ hoàng tử giấy ngọc tỷ truyền ngôi ở trong tổng bộ Tứ Hải Triều.
Lúc đầu Tân Vũ Phong lấy được ngọc ấn này, cũng cân nhắc có nên trả lại cho tứ hoàng tử hay không.
Nhưng anh nhanh chóng bác bỏ ý tưởng này của mình.
Tứ hoàng tử với tư cách là một hoàng tử, sau khi lấy được ngọc tỷ truyền ngôi, tại sao lại giấu diếm không chịu giao cho hoàng thượng?
Trong đó, chắc chăn phải có điều gì đó kì lạt Khi Tân Vũ Phong trở về Đế Đô, tứ hoàng tử cho mời gặp mặt, mọi chuyện đã được giải quyết.
Tứ hoàng tử thế mà lại là muốn gặp anh, còn muốn hỏi về ngôi vị cửu ngũ chí tôn!
Tân Vũ Phong lúc đó mới hiểu được tại sao tứ hoàng tử lại bí mật cất giữ ngọc tỷ truyền ngôi, nhưng anh lại càng không muốn giao ngọc tỷ truyền ngôi ra.
Dù sao thì tứ hoàng tử cũng không phải người của Đông Cung chính thống, cũng không phải thái tử do hoàng đế chỉ định!
Nếu tứ hoàng tử muốn tranh giành quyền lực, thì khi anh ta có được ngọc tỷ truyền ngôi, sẽ có ngày đại chiến với phe của thái tử!
Máu phải chảy thành sông, chắc chắn sinh linh sẽ lâm than!
Đương nhiên, Tân Vũ Phong sẽ không giao ngọc ấn cho tứ hoàng tử!
Nhưng nếu muốn giao cho hoàng đế, vẫn luôn không có cơ hội.
Ngay cả khi Tân Vũ Phong bị hoàng đế tước chức vị chiến thần, chính hoàng đế đã ra lệnh cho khâm sai đại thần của triều đình truyền thư.
Nếu không phải anh đích thân giao lại, Tân Vũ Phong cũng không yên tâm giao ngọc ấn cho người khác.
Tân Vũ Phong có thể cam đoan chính mình không có chút ác tâm nào, nhưng làm sao có thể đảm bảo người khác cũng không có ác tâm?
Nếu những bảo vật tượng trưng cho quyền lực tối cao này không nằm trong tay hoàng đế, thì dù có trị vì thiên hạ, chuyên cần yêu thương nhân dân, thì vẫn sẽ bị coi là…
Danh bất chính, ngôn bất thuận!
Ngay cả giang sơn này cũng không thể ngồi vững được!
Tân Vũ Phong sao có thể tin tưởng người khác mà đưa lại ngọc tỷ truyền ngôi được?
Bởi vì chưa từng chính thức giao lại tận mặt cho hoàng đế, ngọc ấn này vẫn luôn ở trong tay Tân Vũ Phong.
Để tránh bị những kẻ khác tranh giành, Tân Vũ Phong đã luôn mang theo bên cạnh người, ngoại trừ Đường Từ Hải nhìn thấy anh mang ngọc tỷ truyền ngôi đi đã bị Tân Vũ Phong chém chết, những người khác, Tân Vũ Phong đều không giấu giếm rất kỹ càng!
Ngay cả Lâm Kiều Như cũng không biết rằng ngọc tỷ truyền ngôi thực sự năm trong tay Tân Vũ Phong!
Suy cho cùng, ý nghĩa của ngọc tỷ truyền ngôi quá nặng nề!