*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Nhưng không thể không thừa nhận rằng Lục Diêu Kỳ rất có năng lực.
Bùi Nguyên Minh đã thông qua Lôi Tuấn Quang đưa ra toàn những vấn đề mà độ khó rất cao nhưng cô ta lần lượt giải quyết hết.
Chỉ có thể nói rằng trước đó người phụ nữa này đã chuẩn bị rất tốt.
Có lẽ trước khi đến đây, cô ta đã đặt mục tiêu phải trở thành tổng giám đốc chi nhánh Tô Hàng rồi.
Đợi đến khi có kết quả phỏng vấn, Bùi Nguyên Minh gọi cho Lôi Tuấn Quang: “Thông báo với Lục Diêu Kỳ là cô ta đã trúng tuyển”
Lôi Tuấn Quang hơi sửng sốt nhưng lập tức đáp: “Vâng!”
Đối diện với Bùi Nguyên Minh, Lôi Tuấn Quang luôn không có lập trường riêng mà chỉ biết nghe theo Bùi Nguyên Minh. Lôi Tuấn Quang nhận điện thoại xong nở nụ cười với Lục Diêu Kỳ rôi nói: “Chúc mừng cô Kỳ, chủ tịch Minh vừa gọi đến nói rằng cô rất thích hợp với vị trí tổng giám đốc chi nhánh Tô Hàng. Hôm nay cô làm thủ tục xong để ngày mai sẽ tiếp quản vị trí mới.
Hi vọng chúng ta sẽ hợp tác vui vẻi”
“Đây là...
Ngay tại đây còn có vài lãnh đạo cấp cao của chỉ nhánh Tô Hàng, mấy người này nghe xong đều ngây người ra.
Chủ tịch ở phía sau trực tiếp phỏng vấn ư? Vậy có nghĩa là chủ tịch đã xem trọng người phụ nữ này? Như vậy thì cho dù bọn họ không thích Lục Diêu Kỳ thì cũng không thể giở trò với cô ta được. Trong khi đó Lục Diêu Kỳ không nghĩ nhiều như vậy, cô ta hơi sửng sốt hỏi: “Ban nãy chủ tịch Minh đã nhìn thấy tôi rồi sao?”
“Đúng vậy”
Lôi Tuấn Quang ra hiệu cho cô ta nhìn vê phía camera.
Lục Diêu Kỳ nhìn camera xong liên cảm thầy ảo não, nếu biết trước chủ tịch trực tiếp đến xem phỏng vấn thì cô ta đã trang điểm thật đẹp.
Nhưng dù sao cô ta cũng đã vào được tập đoàn Thiện Nhân rồi, sớm muộn gì cũng sẽ có cơ hội gặp chủ tịch Minh mà thôi.
Nghĩ đến đây, cô ta liên nở nụ cười ngọt ngào. Bùi Nguyên Minh ở văn phòng nhìn qua màn hình phát trực tiếp thấy vẻ mặt của Lục Diêu Kỳ, anh bỗng thấy cạn lời. Người đàn ông này hơi híp mắt cười, không có gì là tốt đẹp. Người phụ nữ kia khuôn mặt đỏ ửng, giống như đang yêu vậy. Cô ta động lòng rồi sao? Đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên, anh nhìn màn hình thây là Lôi Tuần Quang gọi đến. “Chủ tịch, quyết định của anh có nhanh quá không ạ?”
Bùi Nguyên Minh cười cười nói: “Không đâu, người phụ nữ này làm việc dứt khoát, quyết đoán và nhạy bén.
Rất có thiên phú trong kinh doanh, tôi tin rằng để cho cô ta nhận vị trí này sẽ không phát sinh vấn đề gì lớn đâu”
“Hơn nữa, tiếp theo hãy để cho cô ta xem xét xử lí nguồn tài nguyên ở tỉnh Giang Nam và chuẩn bị cho việc mở rộng mạng lưới sau này của chúng ta”
Rõ ràng Bùi Nguyên Minh sắp tới sẽ trọng dụng Lục Diêu Kỳ.
Lôi Tuấn Quang cười đáp: “Có thể cống hiến cho Thế Tử đúng là phúc ba đời của cô Kỳ”
Bùi Nguyên Minh nhún vai, nếu như Lục Diêu Nhưng không thể không thừa nhận rằng Lục Diêu Kỳ rất có năng lực.
Bùi Nguyên Minh đã thông qua Lôi Tuấn Quang đưa ra toàn những vấn đề mà độ khó rất cao nhưng cô ta lần lượt giải quyết hết.
Chỉ có thể nói rằng trước đó người phụ nữa này đã chuẩn bị rất tốt.
Có lẽ trước khi đến đây, cô ta đã đặt mục tiêu phải trở thành tổng giám đốc chi nhánh Tô Hàng rồi.
Đợi đến khi có kết quả phỏng vấn, Bùi Nguyên Minh gọi cho Lôi Tuấn Quang: “Thông báo với Lục Diêu Kỳ là cô ta đã trúng tuyển”
Lôi Tuấn Quang hơi sửng sốt nhưng lập tức đáp: “Vâng!”
Đối diện với Bùi Nguyên Minh, Lôi Tuấn Quang luôn không có lập trường riêng mà chỉ biết nghe theo Bùi Nguyên Minh. Lôi Tuấn Quang nhận điện thoại xong nở nụ cười với Lục Diêu Kỳ rôi nói: “Chúc mừng cô Kỳ, chủ tịch Minh vừa gọi đến nói rằng cô rất thích hợp với vị trí tổng giám đốc chi nhánh Tô Hàng. Hôm nay cô làm thủ tục xong để ngày mai sẽ tiếp quản vị trí mới.
Hi vọng chúng ta sẽ hợp tác vui vẻi”
“Đây là...
Ngay tại đây còn có vài lãnh đạo cấp cao của chỉ nhánh Tô Hàng, mấy người này nghe xong đều ngây người ra.
Chủ tịch ở phía sau trực tiếp phỏng vấn ư? Vậy có nghĩa là chủ tịch đã xem trọng người phụ nữ này? Như vậy thì cho dù bọn họ không thích Lục Diêu Kỳ thì cũng không thể giở trò với cô ta được. Trong khi đó Lục Diêu Kỳ không nghĩ nhiều như vậy, cô ta hơi sửng sốt hỏi: “Ban nãy chủ tịch Minh đã nhìn thấy tôi rồi sao?”
“Đúng vậy”
Lôi Tuấn Quang ra hiệu cho cô ta nhìn vê phía camera.
Lục Diêu Kỳ nhìn camera xong liên cảm thầy ảo não, nếu biết trước chủ tịch trực tiếp đến xem phỏng vấn thì cô ta đã trang điểm thật đẹp.
Nhưng dù sao cô ta cũng đã vào được tập đoàn Thiện Nhân rồi, sớm muộn gì cũng sẽ có cơ hội gặp chủ tịch Minh mà thôi.
Nghĩ đến đây, cô ta liên nở nụ cười ngọt ngào. Bùi Nguyên Minh ở văn phòng nhìn qua màn hình phát trực tiếp thấy vẻ mặt của Lục Diêu Kỳ, anh bỗng thấy cạn lời. Người đàn ông này hơi híp mắt cười, không có gì là tốt đẹp. Người phụ nữ kia khuôn mặt đỏ ửng, giống như đang yêu vậy. Cô ta động lòng rồi sao? Đột nhiên tiếng chuông điện thoại vang lên, anh nhìn màn hình thây là Lôi Tuần Quang gọi đến. “Chủ tịch, quyết định của anh có nhanh quá không ạ?”
Bùi Nguyên Minh cười cười nói: “Không đâu, người phụ nữ này làm việc dứt khoát, quyết đoán và nhạy bén.
Rất có thiên phú trong kinh doanh, tôi tin rằng để cho cô ta nhận vị trí này sẽ không phát sinh vấn đề gì lớn đâu”
“Hơn nữa, tiếp theo hãy để cho cô ta xem xét xử lí nguồn tài nguyên ở tỉnh Giang Nam và chuẩn bị cho việc mở rộng mạng lưới sau này của chúng ta”
Rõ ràng Bùi Nguyên Minh sắp tới sẽ trọng dụng Lục Diêu Kỳ.
Lôi Tuấn Quang cười đáp: “Có thể cống hiến cho Thế Tử đúng là phúc ba đời của cô Kỳ”