Chàng Rể Phế Vật

Chương 671



CHƯƠNG 671





Đúng lúc này, Trần Xuân Độ chợt thản nhiên nói.





“Bây giờ chúng ta phải làm gì? Chỉ có thể bị động tiếp chiêu à?” Lê Kim Huyên càng nhăn chặt mày hơn.





“Mưu tính rồi hành động sau đi.” Trần Xuân Độ lạnh nhạt đáp.





“Mưu em gái anh!” Khuôn mặt Lê Kim Huyên hơi ngây ra, sau đó lập tức cứng lại, không nhịn được quát mắng một câu!





Rất khó tưởng tượng, Trần Xuân Độ thế mà lại làm Tổng Giám đốc nữ thần, người có được tố chất cực cao, tiếp nhận nền giáo dục thượng lưu thốt ra một câu chửi bậy! Đủ để hình dung ra cô khó chịu với Trần Xuân Độ tới mức nào!





“Hừ!” Lê Kim Huyên hung hăng lườm Trần Xuân Độ một cái, nói: “Sớm biết thế thì đã không tin chuyện nhảm nhí của anh rồi, cái gì mà mưu tính rồi hành động sau, anh tiếp tục giả vờ bình tĩnh đi!”





Lê Kim Huyên thất vọng nhìn Trần Xuân Độ một cái, cô cực kỳ thất vọng về lời nói và hành động của Trần Xuân Độ, cũng hơi tuyệt vọng với tình huống hiện tại.





Nhưng Trần Xuân Độ lại khác, tâm trạng của anh hoàn toàn không bị ảnh hưởng bởi lời nói của Lê Kim Huyên, trái lại còn nhàn nhã thoải mái, bình tĩnh uống một ngụm trà Thiết Quan Âm trên bàn.





Ba người Trần Xuân Độ ngồi trong chốc lát, nhìn thấy những bàn cơm khác có khách lục tục ngồi xuống, mà bàn bọn họ vẫn rỗng tuếch, Lê Kim Huyên khó tránh khỏi càng tò mò, rốt cuộc trong lòng Lê Thần Vũ đang mưu tính điều gì.





Anh ta đưa ba người bọn cô đến một bàn ăn riêng, rốt cuộc là muốn làm gì?





Cho dù là Trần Xuân Độ cũng không đoán được, hiện tại cậu Lê đã không phải cậu Lê hăng hái của thành phố T ngày nào, cậu Lê hiện tại rõ ràng âm trầm hơn khi còn ở thành phố T, lòng dạ cũng thâm sâu hơn trước kia rất nhiều, thậm chí để Trần Xuân Độ đánh giá thì cậu Lê hiện tại lại có vài phần khí chất của Lê Hồng.





Có thể đoán được, nếu Lê Hồng tỉ mỉ bồi dưỡng Lê Thần Vũ, tương lai, Lê Thần Vũ có thể được như Lê Hồng ở Yên Kinh, kể cả tung hoành khắp nước C!





Không biết qua bao lâu, Lê Kim Huyên đang lướt điện thoại xem báo cáo công việc của cấp dưới, đột nhiên một giọng nói kỳ quái mang theo ý trào phúng nồng đậm truyền đến từ phía xa: “A, đây không phải con nhỏ chết tiệt mà Lê Duy Dương sinh à?”





Lê Kim Huyên ngẩng đầu, nhìn thấy người tới, sắc mặt cô lập tức trầm xuống, cô nghiêng khuôn mặt thanh tú lạnh băng khiến không biết bao nhiêu người phụ nữ phải ghen tỵ, lạnh lùng nhìn sang, cô nói: “Tôi có danh có họ, mong dì cả không cần nói lung tung.”





Trần Xuân Độ nhìn theo ánh nhìn của Lê Kim Huyên, thấy vài người phụ nữ giàu có đi tới, những người này Trần Xuân Độ từng gặp ở thành phố T, chính là thân thích của Lê Thần Vũ, cũng có quan hệ thân thích với Lê Kim Huyên.





“Dì cả? Tao và mày không có quan hệ gì cả, mày và ba mày đã bị đuổi khỏi nhà họ Lê từ lâu rồi, bây giờ tao là dì cả của Lê Thần Vũ, còn có mấy người dì hai dì ba, đều không có quan hệ gì với mày hết, mày không nên nói lung tung, làm như quan hệ của chúng ta thân quen lắm không bằng.” Vài người cô lớn dì nhỏ của Lê Thần Vũ đều đi đến ngồi xuống bàn ăn này.





Lê Kim Huyên nhướn mày, cô rõ ràng không muốn tiếp xúc với những người này, chẳng qua gọi một tiếng dì cả vì lễ phép mà thôi, không ngờ rằng mấy người này lại tự mình đi đón trước, phủi sạch quan hệ, giống như quen biết Lê Kim Huyên là chuyện gì đó sỉ nhục bọn họ.





“Là Lê Thần Vũ cho các người ngồi đây à?” Giọng điệu của Lê Kim Huyên lập tức lạnh đi rất nhiều, cô vốn không cần hòa nhã với những người này.





“Có thể nói hãy nói, không nói được thì câm mồm, người như mày cũng có thể gọi tên của Thần Vũ à? Phải gọi là cậu Lê.” Dì cả ha ha cười lạnh, nhìn xuống Lê Kim Huyên từ trên cao.





“Chị cả, nói lời vô nghĩa với nó làm gì, dù ba nó ở đây cũng không có mặt mũi nói với chúng ta như vậy, cô ta hoàn toàn chính là con ranh mắt mùi muốn tìm chết.” Dì hai ở bên cạnh nói.





“Đúng vậy, Thần Vũ có thể mời chúng mày đến đây ăn cơm là cậu ấy nhớ tình cũ của chúng mày với nhà họ Lê, không cần cho mặt lại không biết xấu hổ, bây giờ chúng mày thậm chí còn không có cả tư cách bước vào nhà họ Lê, bọn tao không bắt ba đứa chúng mày đứng nói chuyện đã là nhân từ.”





Cô lớn dì nhỏ này cùng mở miệng, sôi nổi móc máy châm biếm hai người Lê Kim Huyên và Trần Xuân Độ.





Ngay khi bọn họ đang nói năng hăng say, đột nhiên, Trần Xuân Độ nâng nước trà trước mặt mình lên, sau đó chợt hắt luôn vào mặt bọn họ!





Ào ào!





Ngay lập tức, cô lớn dì nhỏ ướt sũng cả người!





Không khí đột nhiên trở nên tĩnh lặng, khách khứa ở các bàn xung quanh đều bị động tĩnh bên này hấp dẫn sự chú ý.

— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.