Chàng Rể Cực Phẩm

Chương 904: Núi Đại Nhật



Ngày 24 tháng 12, đêm Giáng sinh chính thức ở phương Tây, núi Đại Nhật ở Phù Tang cũng được coi là thắng cảnh nổi tiếng trên thế giới, tối ngày 24 du khách ở đây qua lại như thoi đưa.

Bấy giờ Anna đang rầu rĩ không vui đi dạo quanh núi Đại Nhật, tuy cô ta đã mặc lớp đồ bông dày cộm, nhưng vẫn không thể ngăn được ánh mắt người qua đường luôn hướng về phía cô ta.

Lúc này Anna thoạt nhìn gầy hơn lúc trước không ít, xinh đẹp hơn lúc trước một chút, nhưng mà giữa hàng lông mày lại mang theo nỗi ưu sầu, như thơ như hoạ, bỗng được tô thêm ba phần khí chất nghệ thuật, hoàn toàn khác với hình tượng tiểu ma nữ khi trước.

"Được rồi Anna, bọn tớ đi theo cậu là để giải sầu, đừng có mặt mày ủ rũ nữa!", một cô gái gợi cảm nóng bỏng bên cạnh kéo lấy ống tay áo của Anna mà nói.

"Đúng thế, Anna, khoảng thời gian này cậu bị sao thế, cứ rầu rĩ không vui mãi? Cậu nói ra đi rồi bọn tớ còn nghĩ cách giải quyết cho", một thanh niên phương Tây vóc người cao to nói.

Hai người này đều là bạn thân của Anna, nhưng phía sau bọn họ chỉ là gia tộc bình thường ở Tường Vi Châu, vốn dĩ không hiểu rõ về thế giới trong bóng tối, tất nhiên cũng không biết vì sao Anna lạ thấy phiền lòng.

"Tớ không sao", Anna nhìn bạn thân đã cùng lớn lên từ nhỏ, mặt nở nụ cười rồi nói.

Vốn dĩ một năm trước ông nội mang tin Lâm Ẩn đã chết về làm cô ta đau lòng không thôi, mãi đến lúc đó cô ta mới phát hiện bản thân không tự kiềm chế được đã bất tri bất giác thích Lâm Ẩn, vậy nhưng thứ khiến cô ta không ngờ là ông nội mình lại chơi Lâm Ẩn, một năm sau Lâm Ẩn lại đột nhiên xuất hiện, chém giết ông nội lão Tước gia của cô ta ở thần điện.

Lúc này gia tộc Cromir có thể nói là loạn trong giặc ngoài, nếu không phải do thế giới ngầm ở phương Tây trải qua hai lần chiến đấu, đã bị tổn thương nặng nề, các thế lực lớn cũng không muốn làm lớn chuyện nữa, mới cho bộ cô ta là tiểu Tước gia thời gian xử lý gia tộc Cromir, nhưng bây giờ gia tộc Cromir đã không lớn bằng lúc trước rồi.

Hơn nữa vấn đề lớn nhất hiện tại là nếu Lâm Ẩn tìm đến gia tộc Cromir gây chuyện, gia tộc của bọn họ hoàn toàn không chống lại được.

Lần này cô đến núi Đại Nhật cũng là mang theo ý định cầu xin đến đây.

Phong cảnh mùa đông trên núi Đại Nhật quả thật không tệ, ba người đến du lịch ở đây đều mở mang tầm mắt, khiến tâm trạng của Anna cũng tốt lên không ít.

Nhưng bọn họ đang đi dạo thì bỗng nhiên bị cản lại.

"Rất xin lỗi, hôm nay đỉnh núi không mở cửa cho người ngoài, mai các vị trở về!", hai người mặc đồ võ sĩ, hông đeo đao dài đi ra ngăn cản ba người, không cho lên trên đỉnh núi, lúc này cũng có không ít du khách bị bọn họ cản lại.

"Các người là ai? Sao lại không cho bọn tôi lên núi?".

"Đúng vậy, các người cũng không phải nhân viên quản lý khu này, không cho đi lên nữa thì cũng phải có lý do chứ!".

Ngoài ba người Anna, còn có rất nhiều người bản địa Phù Tang và du khách nước ngoài đều bị ngăn lại, rất nhiều người vây quanh lại nơi đây, bắt đầu tức giận trách mắng.

Nhưng hai người đàn ông mặc đồ võ sĩ kia vẫn nghiêm mặt, khí thế quẩn quanh ngoài thân, khiến người ta cảm thấy vô cùng nguy hiểm.

Mấy người nói xong, âm thanh dần nhỏ xuống, liếc mắt với nhau, luôn cảm thấy hai người mặc đồ kì lạ này không phải là hạng tốt lành gì, hình như trên tay đã nhuốm máu tươi, đối với người như này, những người bình thường như bọn họ nào dám chọc vào?

"Xin hỏi tại sao không cho chúng tôi đi lên, còn bọn họ thì được?".

Một người đàn ông mặc vest trắng trông rất bảnh bao chỉ về mấy người đang ở trên núi rồi hỏi.

"Bọn họ có giấy phép, tất nhiên có thể đi tiếp!".

Người đàn ông mặc đồ võ sĩ lạnh lùng nói.

"Giấy phép?".

Một người trẻ tuổi khác cũng từ từ bước ra, nhìn hai người cản đường rồi chậm rãi lên tiếng: "Tôi không có giấy phép, nhưng tôi tên là Tam Tỉnh Thọ, là người của tập đoàn tài chính Tam Tỉnh, mau mau cho tôi và bạn mình đi qua!".

"Cậu không có tư cách!", người đàn ông mặc đồ võ sĩ lạnh lùng nói: "Cho dù là bậc cha chú trong nhà cậu đến đây cũng thế thôi, không có giấy phép thì không thể đi lên!".

"To gan!".

Chàng trai trẻ kia giận tím mặt, ở Phù Tang mà dám không nể mặt tập đoàn tài chính Tam Tỉnh nhà hắn, hôm nay hắn dẫn bạn lên núi Đại Nhật chơi, thế mà lại bị cản lại ở giữa sườn núi, nếu chỉ một ngọn Đại Nhật thôi mà hắn còn không đi lên được, vậy Tam Tỉnh Thọ hắn sao mà sống tiếp ở Phù Tang này nữa.

"Ném hai người bọn họ ra ngoài cho tôi!", Tam Tỉnh Thọ quay sang hơn mười vệ sĩ ở phía sau rồi hét lên.

"Vâng!".

Vệ sĩ của Tam Tỉnh Thọ thoạt nhìn hình như cũng thường hay làm những chuyện này, bọn họ vừa nhận được mệnh lệnh của Tam Tỉnh Thọ là lập tức chia sang hai phía vây hai người đàn ông mặc đồ võ sĩ lại.

Bốp!

Bốp!

Bốp!

Vệ sĩ của Tam Tỉnh Thọ còn chẳng thấy rõ hai người kia ra tay như thế nào mà đã bị ném ra ngoài nằm chỏng vó trên mặt đất, trên trán Tam Tỉnh Thọ có mồ hôi lạnh chảy xuống, hắn xuất thân từ tập đoàn tài chính Tam Tỉnh, tất nhiên biết trên thế giới này có cao thủ chân chính.

Thực lực hai người đàn ông trước mắt này chắc chắn không hề tầm thường, thế mà người mạnh mẽ như vậy lại đảm nhiệm chức bảo vệ ở giữa sườn núi này.

"Nể mặt bậc cha chú của cậu, mau dẫn theo vệ sĩ của mình cút đi đi!", người đàn ông mặc đồ võ sĩ lạnh lùng nói, vừa nãy bọn họ đã ra tay nhẹ nhàng rồi, những tên vệ sĩ của Tam Tỉnh Thọ cũng chỉ chịu vết thương nhẹ thôi.

"Vâng vâng vâng, tôi đi liền!".

Tam Tỉnh Thọ cũng coi như là tự biết lượng sức, biết rằng hắn không chọc vào nổi người như thế này, nên gật đầu liên tục, dẫn theo vệ sĩ của mình vội vàng rời đi.

Tam Tỉnh Thọ vừa đi, rất nhiều du khách cũng đi xuống dưới lại, ngay cả cậu chủ của tập đoàn tài chính Tam Tỉnh cũng phải bỏ đi, bọn họ không đi lên được cũng là chuyện bình thường thôi.

Bọn họ cũng không nghĩ mình có mặt mũi hơn tập đoàn tài chính Tam Tỉnh.

"Anna, chúng ta cũng đi thôi!", Christine thở dài rồi nói, vốn định theo Anna giải sầu, không ngờ lại xảy ra chuyện như thế.

"Anna, Christine, các cậu nhìn hai người kia chẳng phải mặc đồ cổ của Long Quốc sao!", dù David chỉ đi đến Long Quốc một hai lần, nhưng lại là một người mê võ hiệp Long Quốc rất lâu rồi, thích nhất là xem phim điện ảnh về võ của Long Quốc.

Lúc này lại thấy được một đoàn người giống thế thì ánh mắt sáng rực lên, nếu không phải có Christine lôi kéo, có lẽ hắn còn định vọt đến dập đầu bái sư rồi.

"Đi thôi, chúng ta lên nào!".

Mắt thấy đám người giới lánh đời Long Quốc đã lên núi, Anna thở dài một tiếng, cũng cất bước đi lên theo.

"Anna, chờ chút, bọn họ không cho cậu lên đâu!", Christine vội đuổi theo.

Lúc này David một lòng muốn đi lên núi, nên cũng vội đuổi theo.

"Đã nói ngày hôm nay không mở cửa cho người ngoài mà!".

Người đàn ông mặc đồ võ sĩ dùng ánh mắt bất thiện nhìn chằm chằm ba người Anna, vừa nãy gã đã cảnh cáo ba người này một lần, nếu thật sự muốn chết thì gã cũng chỉ đành thành toàn cho bọn họ.

"Chú Paul!".

Theo tiếng nói của Anna, Paul chậm rãi bước ra từ chỗ tối.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.