Trương Vệ và Lạc Lạc tiếp tục di chuyển, cố gắng thoát khỏi nơi này. Đột ngột, một ánh sáng chói lòa bừng lên trước mặt Trương Vệ. Cậu dừng lại, mắt chớp liên tục, không thể tin vào điều mình đang nhìn thấy. Không gian quanh cậu thay đổi nhanh chóng, chiến trường khốc liệt bỗng chốc thành một khung cảnh hoàn toàn khác.
Trước mặt Trương Vệ là một thành phố hiện đại với những tòa nhà chọc trời vươn cao, những con đường trải nhựa bóng loáng, và ánh đèn rực rỡ chiếu sáng cả bầu trời đêm. Âm thanh của còi xe, tiếng ồn ào của cuộc sống đô thị hòa quyện vào nhau, tạo thành một bản giao hưởng hiện đại đầy sức sống. Nhưng sự yên bình này chỉ là bề ngoài, vì trên bầu trời, một cuộc chiến ác liệt đang diễn ra.
Các vị thần với sức mạnh kinh khủng đang giao chiến với con người. Tia sáng thần thánh và ánh sáng công nghệ hiện đại đan xen, biến bầu trời thành chiến trường của hai thế lực đối nghịch. Con người dù đã phát triển vượt bậc với những v·ũ k·hí tiên tiến, nhưng họ vẫn phải đối mặt với sức mạnh khủng kh·iếp của các vị thần.
Trương Vệ không thể rời mắt khỏi cảnh tượng ấy, và rồi cậu nhận ra một điều khiến tim mình như ngừng đập. Dẫn đầu đội quân con người trên bầu trời là một chàng thiếu niên với gương mặt quen thuộc – gương mặt của chính Trương Vệ, nhưng trưởng thành và kiên nghị hơn rất nhiều.
Người đàn ông đó không có vẻ tàn ác, khát máu như kẻ đứng đầu phe ác quỷ mà Trương Vệ đã thấy trước đó. Thay vào đó, cậu thấy một chiến binh quả cảm, đang chỉ huy nhân loại đối đầu với sức mạnh thần thánh. Dưới sự chỉ huy của chàng, những chiến binh loài người chiến đấu không hề nao núng, quyết tâm bảo vệ quê hương khỏi sự diệt vong.
Trong lòng Trương Vệ dấy lên một cảm giác kỳ lạ – vừa tự hào, vừa ngạc nhiên. Cậu không hiểu vì sao mình lại thấy những hình ảnh này, những phiên bản khác nhau của chính mình trong các thế giới khác biệt. Nhưng cậu biết rõ một điều: hình ảnh người đàn ông này truyền cho cậu một hy vọng và quyết tâm mãnh liệt.
“Lạc Lạc, cậu có thấy không?” Trương Vệ thì thầm.
Lạc Lạc cũng đã dừng lại, nhưng vẻ mặt cô bé cho thấy cô không thấy gì ngoài không gian khói lửa của Thánh Chiến. “Thấy gì cơ? ngươi làm sao thế?” Lạc Lạc lo lắng hỏi.
Trương Vệ nhận ra chỉ mình cậu thấy được cảnh tượng này, điều đó càng làm cậu thêm rối bời. Hình ảnh người đàn ông mang gương mặt mình tiếp tục chiến đấu trên bầu trời, chỉ huy q·uân đ·ội loài người, không ngừng khơi dậy trong lòng cậu nhiều câu hỏi.
Nhưng Trương Vệ biết đây không phải lúc bị phân tâm. Dù những hình ảnh đó có ý nghĩa gì đi nữa, cậu vẫn phải tìm cách thoát khỏi không gian kỳ lạ này.
Cậu hít một hơi sâu, cố gắng gạt đi những suy nghĩ rối bời. “Không có gì, chúng ta phải đi tiếp,” Trương Vệ nói, giọng nghiêm túc trở lại.
Dù trong lòng còn nhiều câu hỏi chưa có lời giải, nhưng cậu hiểu rằng một ngày nào đó, cậu sẽ tìm ra sự thật về những hình ảnh này, và về mối liên hệ kỳ lạ giữa cậu và những người đàn ông mang gương mặt mình trong các thế giới khác biệt.
Với quyết tâm đó, Trương Vệ và Lạc Lạc tiếp tục tiến lên, hướng về phía trước, trong khi bóng dáng của người đàn ông trên bầu trời dần mờ nhạt, để lại một dấu ấn sâu trong tâm trí cậu.
Bất ngờ, trước mắt Trương Vệ bỗng tối sầm lại. Cảnh tượng kỳ lạ của thế giới hiện đại với cuộc chiến giữa con người và các vị thần tan biến như chưa từng tồn tại. Một cơn đau nhói ập đến, cậu chỉ kịp thốt ra một tiếng ngắn trước khi mọi thứ chìm vào bóng tối hoàn toàn.
Cậu ngã gục xuống đất, b·ất t·ỉnh. Thực chất, trong lúc Trương Vệ và Lạc Lạc tiến vào không gian mới đầy kỳ bí, trang viện bên ngoài đã bắt đầu sụp đổ. Những bức tường cũ kỹ và những cột trụ mục nát theo thời gian không thể chịu đựng thêm sức nặng của thời gian và không gian nữa. Chúng sụp đổ với tốc độ kinh hoàng, kéo theo những tảng đá nặng nề t·ừ t·rần nhà đổ ập xuống.
Một trong những tảng đá đó đã rơi trúng đầu Trương Vệ, khiến cậu b·ất t·ỉnh ngay lập tức. Lạc Lạc cũng không thoát khỏi số phận. Cô bé chưa kịp kêu lên đã bị những mảnh vụn và đá đổ ập xuống, đè chặt lên chân, khiến cô không thể cử động.
Không gian xung quanh trở nên tĩnh lặng, chỉ còn lại tiếng bụi bặm và đá vụn rơi lách cách từ trên cao. Cả hai nằm bất động giữa đ·ống đ·ổ n·át, không còn biết gì về thế giới xung quanh hay những nguy hiểm đang rình rập.
Bất chợt, từ xa vang lên tiếng bước chân, mỗi nhịp chân như xé tan sự tĩnh lặng. Lạc Lạc dù đang nằm dưới tảng đá, cố gắng không phát ra âm thanh nào để tránh bị phát hiện, nhưng tiếng bước chân đều đặn đó lại trêu ngươi cô. Có gì đó khác thường, vì mỗi bước chân vang lên, không gian xung quanh cô bé lại thay đổi.
Lạc Lạc kinh ngạc khi thấy khung cảnh hoang tàn của trang viện dần biến mất. Những bức tường đổ nát như được dựng lại từ hư vô, lấp lánh ánh vàng rực rỡ. Những cột trụ mục nát trở nên sáng bóng và vững chắc, được chạm khắc tinh xảo, tỏa ra một khí thế uy nghiêm. Trần nhà, vốn đã sập đổ, giờ đây hiện ra với những bức tranh sống động, mô tả cảnh thiên đàng và ác quỷ tranh đấu.
Không gian xung quanh Lạc Lạc giờ đây chẳng khác gì cung điện của vua chúa, với những dải lụa mềm mại và đèn lồng tỏa sáng rực rỡ. Thậm chí, tảng đá nặng nề đang đè lên chân cô bỗng biến thành một cái gối ôm mềm mại, thoải mái đến kỳ lạ.
Lạc Lạc kinh ngạc đến nỗi quên cả đau đớn, đôi mắt mở to nhìn quanh, cố gắng hiểu chuyện gì vừa xảy ra. Cô bé không thể tin vào mắt mình, và tim cô đập thình thịch khi nhận ra rằng người vừa bước đi, với mỗi bước chân đầy quyền năng, đã biến đổi không gian này. Ai đó đang đến gần, và tuyệt đối không phải người bình thường.
Người vừa xuất hiện có vẻ ngoài kỳ lạ đến nỗi khiến Lạc Lạc không thể rời mắt. Gương mặt hắn trắng bệch như sứ, không một chút sắc hồng, lạnh lẽo và không có dấu hiệu của sự sống. Tướng đi của hắn càng làm tăng thêm sự khó hiểu; dù cơ thể thô kệch và rắn chắc như nam nhân, nhưng dáng đi lại ẻo lả, uốn éo như nữ nhân. Mái tóc dài màu tím buông xõa, lượn sóng theo từng chuyển động, màu sắc rực rỡ càng làm tăng vẻ bí ẩn. Đôi mắt tím sâu thẳm, lấp lánh ánh sáng kỳ dị, không giống với bất kỳ ai mà Lạc Lạc từng gặp. Hắn nhìn chằm chằm vào cô, như muốn xuyên thấu mọi bí mật sâu kín trong lòng.
Lạc Lạc cảm thấy lạnh sống lưng khi đối diện với người này. Cô bé không thể hiểu được hắn là ai, đến từ đâu, và có mục đích gì. Lạc Lạc tự hỏi liệu kẻ này là bạn hay thù. Nỗi sợ hãi mơ hồ dâng lên trong lòng, không biết liệu hắn có liên quan đến những hiện tượng kỳ lạ vừa rồi hay không, và rốt cuộc hắn đang muốn gì từ cô và Trương Vệ.