Cậu Vợ Nhỏ Của Trương Lão Hán

Chương 16



Editor: Min

Buổi chiều Trương Lão Hán xuống ruộng, cuối cùng Lâm Nam cũng có thời gian qua nhà Xảo Thúy chơi, cậu vừa mặc xong quần áo là đi sang sát vách.

Cả hai có bốn đứa con, bé lớn với bé tư là con gái, còn nhóc hai với nhóc ba là con trai, Trương Dũng đã đi xuống ruộng, ba đứa lớn đều chạy ra ngoài chơi, nên ở nhà chỉ có Xảo Thúy và bé tư mới hai tuổi.

“Thím nhỏ, mau vào nhà ngồi.” Xảo Thúy đặc biệt quan tâm cười với Lâm Nam.

Lúc này một bé gái hai tuổi trắng nõn giống như bánh bao, tóc thắt bím, vừa mới biết đi không lâu đang chạy loạn trên đất, trông rất đáng yêu: “Mau gọi bà nhỏ.” Xảo Thúy kêu con gái chào hỏi.

"Bà nhỏ." Bánh bao trắng hồng nhút nhát mở to hai mắt, chào với giọng mềm mụp.

Tim Lâm Nam mềm nhũn, cậu móc kẹo ra đưa cho bé con: "Cho con ăn."

Bé gái thông minh ngoan ngoãn: “Cảm ơn bà nhỏ ạ.” Nhận lấy kẹo rồi chạy sang nơi khác chơi.

“Chạy chậm thôi, coi chừng ngã, chỉ chơi ở cạnh giường đất thôi đấy.” Xảo Thúy la xong thì quay đầu nhìn vào Lâm Nam, ngượng ngùng cười cười: “Con bé có hơi nghịch ngợm, làm thím nhỏ chê cười rồi.”

Lâm Nam vội xua tay: "Không đâu, cô dạy tốt lắm, con bé rất ngoan."

Xảo Thúy là một người nghĩ sao nói vậy: "Thím nhỏ thích thì nhanh chóng cùng chú sinh một đứa, không phải là được sao."

Lâm Nam bị nói đến đỏ mặt: "Tôi... Tôi..." nhìn thấy ánh mắt thẳng thắn của Xảo Thúy thì nói không ra tiếng, chậm rì rì nói: "Thuận theo tự nhiên."

Xảo Thúy nóng nảy: "Sao có thể thuận theo tự nhiên, cháu nói cho thím biết, đàn ông mà không bị nhìn chằm chằm là hay lười biếng lắm, thím phải dính chặt vào đừng cho bọn họ nghỉ ngơi, không thì làm sao có con được."

Lâm Nam nói thầm, tôi còn ước Trương Lão Hán lười biếng đây nè, nhưng mặt lại nổi lên một mảng mây hồng.

Xảo Thúy liếc nhìn con gái đang chơi cạnh giường đất, lén la lén lút kéo ghế đi qua, dựa gần vào Lâm Nam nói nhỏ: "Nếu bọn họ muốn nghỉ ngơi thì chúng ta cũng có thể tự mình chủ động mà, chúng ta chỉ cần cướp hạt giống vào tay thôi." Hai người dựa rất gần, Xảo Thúy lại mới vừa qua thời kỳ bú sữa không lâu, hai cục thịt trước ngực vừa bự vừa tròn giống như hai quả bóng cao su, làm quần áo đựng không hết.

Lỗ tai Lâm Nam đỏ bừng, hai mắt không biết nhìn chỗ nào, Xảo Thúy phát hiện động tác nhỏ của cậu, hai mắt lại liếc đến vệt đỏ trên cổ Lâm Nam, nở nụ cười: "Nhưng mà chú lại không phải người lười biếng, mỗi ngày thím nhỏ đều kêu đến hơn nửa đêm."

"Không... Không phải..." Lâm Nam hít thở không thông, không ngờ tới nhà sát vách cũng nghe thấy, cậu xấu hổ đến mức hận không thể đục một lỗ trên đất rồi chui vào.

Xảo Thúy cười nói: "Có gì mà ngượng chứ, thím không biết cháu hâm mộ thím biết bao nhiêu, thằng cha Trương Dũng lười biếng lắm, mỗi lần cháu đều phải chủ động hắn mới chịu đấy." Cô nàng đánh giá sơ qua cơ thể gầy yếu của Lâm Nam: "Chẳng qua, chuyện con cái thì đàn ông cũng không thể quyết định được, thím nhỏ thím gầy yếu quá, chắc sẽ không dễ có vậy đâu."

Những lời này chạm đến đáy lòng Lâm Nam, Lâm Nam cũng không xấu hổ nữa, lắp bắp hỏi: "Vậy làm sao bây giờ?"

Xảo Thúy nói: "Bồi bổ, thím bảo chú mua nhiều đồ bổ cho thím ăn, ăn nhiều thì cơ thể mới tốt, tỷ lệ mang thai cũng lớn hơn."

“Ừ.” Lâm Nam ngoan ngoãn gật đầu, Xảo Thúy vốn đã muốn dừng, nhưng nhìn thấy ánh mắt giống như cún con cùng với vẻ mặt ham học hỏi của cậu, thì lại nhịn không được lải nhải thêm: “Còn nữa, tại sao ngực của thím lại nhỏ xíu thế, sau này em bé sao mà bú?"

“Hả?” Lâm Nam thắc mắc, không phải có thai thì ngực tự nhiên sẽ to lên sao.

"Ôi trời... Sao cái gì thím cũng không biết thế!" Xảo Thúy vỗ ngực khiến hai cục thịt run lên dữ dội: "Trước khi sinh con ngực cháu còn bự hơn bây giờ nữa, vì cho con bú sữa mà teo lại, cỡ thím mà cho bú xong là chỉ còn hai con ốc vít."

"Vậy làm sao bây giờ?" Lâm Nam cau mày hỏi, vốn Trương Lão Hán đã chê cậu ngực nhỏ, nếu mà không có ngực, Trương Lão Hán chắc chắn sẽ không cần cậu nữa.

Xảo Thúy thần thần bí bí liếc cậu một cái: "Thím chờ..." Sau đó đứng dậy đi vào buồng trong.

Rất nhanh cô nàng đã cầm ra một cái hộp và một bó cỏ khô: "Cái này... gọi là Phong Nhũ Thảo..." Xảo Thúy đưa cỏ khô cho Lâm Nam xem: "Cỏ này ở trên núi rất nhiều, tuy ăn tươi có hơi chát nhưng cũng có hiệu quả lắm, chúng ta đều đem nó phơi khô rồi nghiền thành bột trộn với sữa bò và mật ong, mỗi ngày chỉ cần đắp một ít lên vú, mát xa đến khi hấp thu, qua một thời gian là vú sẽ từ từ bự ra."

1

“Có nữa á.” Lâm Nam cảm thán, trước kia mẹ cậu cũng không có nói tới.

Xảo Thúy đã bán thành công một Amway, cô nàng đưa hộp kem bôi và cỏ khô cho Lâm Nam: "Cháu cũng không có đồ gì tốt để tặng thím, thím cầm lấy hai cái này, cái này là Cao Phong Nhũ, hôm nay thím cứ dùng cái này trước, còn đây là Phong Nhũ Thảo, sau này một mình thím lên núi tìm cũng dễ hơn.”

"Cái này... Tôi không thể nhận.." Lâm Nam vội từ chối.

"Không sao đâu, theo lý cháu là tiểu bối, tặng một ít đồ hiếu kính với chú thím thì có sao, hơn nữa cháu không phải vì một mình thím mà còn suy nghĩ cho chú nữa, cháu muốn chú sinh thêm cho tụi cháu mấy đứa anh em họ kia kìa." Cái miệng khéo léo của Xảo Thúy, chỉ nói dăm ba câu đã khiến Lâm Nam không thể từ chối, cậu đành nói cảm ơn rồi nhận lấy.

Thời tiết đúng là rất nóng, Lâm Nam mới ngồi một lát mà đã đổ mồ hôi, Xảo Thúy ra giếng nước lấy dưa hấu cho cậu ăn, Lâm Nam ăn một chút thì về nhà.

Trong nhà vẫn thoải mái và tự do hơn, vừa vào cửa Lâm Nam đã vội vàng cởi sạch quần áo, lần này không phải Trương Lão Hán uy hiếp, mà đơn giản là mặc quần áo rất nóng.

Lâm Nam ngồi xuống, cẩn thận lấy ra Cao Phong Nhũ mà Xảo Thúy đưa, nghĩ đến Trương Lão Hán một lát nữa mới về, Lâm Nam liền mở nắp, kem màu xám có mùi hơi thơm, cậu quệt một ít kem bôi lên vú, tay còn chưa mát xa mà mặt đã đỏ bừng.

Tự sờ mà cũng cảm thấy xấu hổ ghê, Lâm Nam nhắm mắt lại bắt đầu mát xa xoa nắn, đợi kem hấp thu xong mới chịu mở mắt, lúc này thịt vú bị xoa có hơi đỏ và hơi nóng nóng.

Lâm Nam cất kem rồi mặc áo lót và quần lót vào, từ khi Trương Lão Hán mua cho cậu bộ nội y ren màu đen thì như mở ra cánh cửa của thế giới mới, khi đi chợ lần nữa hắn lại mua thêm hai bộ, một bộ màu hồng phấn nơ con bướm và một bộ màu đỏ rực.

Lâm Nam sợ Trương Lão Hán nhìn ra sự khác thường nên chấp nhận mặc nội y màu hồng phấn, ở giữa có một cái nơ con bướm, đặc biệt thiếu nữ, Lâm Nam có cơ thể cao gầy cùng làn da trắng nõn, khi mặc vào trông không xấu chút nào.

Thật ra cậu không muốn mặc lắm nhưng vẫn phải miễn cưỡng mặc nội y vào, Lâm Nam bắt đầu nấu cơm, hình như cậu đã từng thấy Phong Nhũ Thảo mà Xảo Thúy đưa khi cắt cỏ heo ở trên núi, cậu tính ngày nào đó sẽ đi hái thêm.

Chưa chuẩn bị tốt kế hoạch thì đã bị ôm lấy từ phía sau: “Nam Nam đang nghĩ gì đó?” Giọng nói khàn khàn của Trương Lão Hán truyền đến, đầu lưỡi hắn liếm ướt vành tai.

“A… Chú…” Lâm Nam bị liếm đỏ mặt.

“Đang nghĩ đến tôi sao?” Trương Lão Hán không biết xấu hổ mà đùa giỡn.

Lâm Nam chưa kịp phủ nhận thì ngón tay của hắn đã luồn từ góc tam giác màu hồng phấn đi vào dò xét, luồn từ sau ra trước móc nhẹ vào *** nhỏ nóng hổi.

Eo Lâm Nam lập tức mềm nhũn ngã xuống lồng ngực hắn, cậu lắc eo và mông theo bản năng, mà động tác này lại kích thích vô hạn đối với Trương Lão Hán ở phía sau, cậu nghe thấy tiếng thở dốc chợt nặng nè, lúc ngã xuống thì có một đồ vật nóng bỏng chậm rãi dán sát vào mông thịt, nóng đến mức Lâm Nam không khỏi siết chặt hạ thân lại.

Cơ thể cậu đã quen với tình ái, cũng bị khai phá thành một cơ thể nhạy cảm và ướt át, phản ứng của cơ thể cũng thành thật hơn bản thân cậu rất nhiều.

"Chưa gì đã n*ng rồi?" dương v*t thô trướng của Trương Lão Hán đỉnh vào mông Lâm Nam chậm rãi cọ xát một cách dâm đãng, sự cọ xát như có như không này khiến đáy lòng càng ngứa.

"Hưm..." Gò má Lâm Nam đỏ bừng, vừa ngại nói n*ng lắm lại vừa không muốn từ chối, tinh dịch Trương Lão Hán bắn vào *** lúc sáng vẫn chưa chảy ra hết, bây giờ tinh dịch cùng với âm dịch vừa tiết ra đã chảy xuống ào ào, rất nhanh quần lót màu hồng phấn đã ướt một vệt nước.

"Muốn cái gì? Nói." dương v*t của Trương Lão Hán dán sát vào thịt mông xoay tròn: "Nói là tôi cho."

"Em..." Lâm Nam bị ép buộc đến mức không thể không nói, mông thịt giống như bị cháy, *** cũng ướt trầm trọng hơn, cậu cắn răng mở miệng: "Muốn... côn th*t..."

"Được." Trương Lão Hán đồng ý rất sảng khoái, hắn kéo cái quần lót ướt sũng ra, hai lỗ thịt được Trương Lão Hán dạy dỗ trở nên mềm xốp và ẩm ướt vô cùng, luôn luôn ở trong trạng thái thích hợp bị **, hắn cầm côn th*t có độ ấm bức người và hơi thở lăng liệt, đi từ từ đến cửa *** nhỏ.

"A... Ưm..." Lâm Nam ngửa đầu, nâng mông nghênh hợp.

Trương Lão Hán thẳng lưng, dương v*t bự lập tức phá vỡ mép *** khép kín, xâm nhập vào âm đ*o mềm mại chỉ trong một nháy.

"Ặc... Ưm... A..." Lâm Nam thở hốc vì kinh ngạc, sung sướng phát ra tiếng rên rỉ êm tai.

Cậu tách hai chân ra mới miễn cưỡng đứng vững nhận lấy sự va chạm mãnh liệt của người đàn ông ở phía sau, *** nhỏ ăn được côn th*t bự thơm ngon, thì ngoan ngoãn ngậm mút mát xa côn th*t đang ra vào điên cuồng, vách âm đ*o mấp máy bị côn th*t ** đến mức chảy ra rất nhiều nước dâm, nước dâm bị động tác ** mạnh bạo mang ra ngoài cơ thể, lại bị va đập bạch bạch bạch bắn nước sốt khắp nơi, muỗng cơm cầm trong tay lắc lư cũng không ngừng, tiếng va chạm binh binh bang bang phát ra từ nồi bát bồn bàn, cùng với tiếng va đập của cơ thể, nghe đặc biệt sắc tình và dâm mĩ.

âm đ*o liên tục tục co rút, thả lỏng, bị côn th*t bự ** đến mức vừa ướt vừa mềm, côn th*t càng ** càng sâu, cuối cùng quy đầu cũng đi đến chỗ sâu nhất của *** nhỏ, ** trên tử cung.

Lâm Nam cứng ngắc, tiếp theo là cả người bắt đầu run rẩy dữ dội, địa phương chỉ có Trương Lão Hán ghé thăm tiết ra một lượng lớn nước dâm, Trương Lão Hán cũng không đấu đá lung tung ở âm đ*o, mà ** trên tử cung theo tiết tấu, quy đầu kiên định ** vào giữa lỗ nhỏ.

Lâm Nam run bần bật, vừa sướng vừa tê, khoái cảm cuồn cuộn không ngừng đánh sâu vào đại não không thể suy nghĩ, cậu cong người lắc lắc eo, vẫn ngăn không được từng trận khoái cảm trong cơ thể, cậu cảm thấy mình sắp phân liệt rồi, quy đầu bự ** thẳng vào tử cung khoảng trăm cái, cuối cùng tử cung đã bị ** mở, Trương Lão Hán mạnh mẽ đưa đẩy, quy đầu bự chà bá phá vỡ cổ tử cung, đi thẳng vào tử cung.

Cơ thể của Lâm Nam chịu không nổi khi bị đẩy bay lên bay xuống, tiếng thở dốc của Trương Lão Hán càng nặng, bàn tay nắm lấy cái eo nhỏ kéo về ấn chặt ở dưới háng.

Hắn lại tiếp tục thọc vào rút ra ở tử cung, Lâm Nam hoàn toàn không còn sức giãy giụa, cậu nằm liệt trong ngực Trương Lão Hán không nhúc nhích, trong đầu không thể suy nghĩ, suy nghĩ không được, không cách nào suy nghĩ, cậu đã không phải là chính mình, không phải là Lâm Nam nữa, những suy nghĩ trong cơ thể cũng bị tách ra ngoài, chỉ còn lại một cơ thể đang đắm chìm trong nhục dục.

dương v*t còn chưa đi hết vào tử cung nên chỉ có quy đầu mắc kẹt đang đâm thọc ở bên trong, Trương Lão Hán tiện tay bẻ hai cánh mông múp rụp, thọc vào rút ra mạnh bạo, dương v*t ** âm đ*o, quy đầu ** tử cung, khiến hắn sướng như lọt vào trong sương mù, hắn không ngừng hưởng thụ khoái cảm cực hạn do mỹ huyệt mang đến.

Không biết qua bao lâu, Lâm Nam cảm giác dương v*t đang cắm trong *** nhỏ phồng to hơn, thịch thịch thịch một lượng lớn tinh dịch bắn thẳng vào buồng tử cung.

"Oa... Hức hức..." Lâm Nam bị bắn đến mức tan vỡ, bật khóc.

Trương Lão Hán kiên quyết cắm côn th*t vào *** nhỏ không chịu di chuyển, bàn tay dịu dàng vuốt ve tấm lưng của Lâm Nam, giúp cậu hít thở, đến khi Lâm Nam khôi phục thì hắn mới bế cậu lên giường, còn hắn đi nấu cơm tiếp.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.