Mai Y Tư kết hôn quá vội vàng, từ lúc quen chồng đến khi đăng ký kết hôn chưa đầy một tháng. Đến hôm nay ba mẹ cậu mới sực nhớ ra mấy điều quan trọng nên trong bữa ăn bắt đầu hỏi thăm kỹ lưỡng về gia cảnh của con rể.
"Nhà ta chỉ có mỗi Tiểu Tư thôi, sau này mọi thứ của hai ông bà già này đều sẽ là của nó. Căn nhà hai đứa đang ở bên đó là nhà của con, về giấy chứng nhận quyền sở hữu nhà thì..."
Chồng cậu rất hiểu ý.
"Về vấn đề nhà tân hôn thì tuần sau con sẽ cùng Tiểu Tư đi công chứng, thêm tên em ấy vào."
Ba mẹ Mai Y Tư hài lòng gật đầu.
Mai Y Tư ngẩng đầu lên, cậu thấy bố mẹ cười tươi như vậy không khỏi nhướng mày.
Thêm tên vào thì có ích gì, tiền mua nhà là của ai? Khoản vay đã trả hết chưa? Nội thất đã làm xong chưa?
Nếu ba mẹ chồng bỏ tiền ra thì đến khi ly hôn, bọn họ viết cho cái giấy nợ thì không được chia tài sản mà còn phải gánh thêm nợ.
Chẳng hiểu sao mà ba mẹ cậu cứ ngồi cười ngớ ngẩn.
"Sao thế Tiểu Tư?"
Chồng cậu thấy vậy bèn lo lắng hỏi.
"Không có gì."
Lười nói.
7
Buổi tối, hai người cùng nhau chuyển nhà. Nói là chuyển nhà nhưng thật ra Mai Y Tư cũng không mang theo nhiều đồ, cậu chỉ đem đúng một cái vali.
Chồng cậu nói mang ít đồ thôi, sau này cần gì thì cứ mua mới. Cậu không nói gì, dù sao khi đi kéo theo một vali, lúc về kéo một vali cũng tiện.
Chồng cậu không lái xe, Mai Y Tư chả không quan tâm chồng mình có xe hay không, dù sao bắt taxi đi cũng được mà.
Nhà của bọn họ nằm trong một khu dân cư mới, xung quanh giao thông rất thuận tiện, nhìn là biết vị trí tốt.
Chồng cậu dẫn cậu vào nhà rồi đưa cho cậu chìa khóa: "Nhà đã trang trí nội thất xong xuôi cả rồi. Em xem có chỗ nào không hài lòng thì chúng ta sẽ sửa lại."
Đúng là đã được trang trí rất tỉ mỉ.
Mai Y Tư đi dạo một vòng, ngay cả sữa tắm ngọt ngào dành riêng cho Omega cũng có.
Đáng tiếc là cậu không thích loại sữa tắm tạo bọt ngọt ngào này.
Mọi ngóc ngách trong nhà đều được trang trí bằng vải mềm, là loại được Omega ưa chuộng nhất trên thị trường.
Nhưng đối với Mai Y Tư.
Như nhau cả thôi.
"Em thấy thế nào? Nếu có gì không thích thì chúng ta sẽ sửa lại."
Mai Y Tư nhìn vào bức tranh thêu tay hình mũi tên đâm xuyên trái tim xấu xí treo trên tường phòng khách.
Thôi, lười suy nghĩ.
"Không cần sửa gì đâu."
Sống tạm bợ đến khi ly hôn là được rồi, chẳng cần phải sửa chữa gì cả.
Lười làm phiền.
8
Là đêm tân hôn nên tất nhiên phải lên giường.
Nhưng Mai Y Tư và chồng cậu không thân nhau cho lắm.
Tuy vậy, cậu cũng không quan trọng việc có ngủ với nhau hay không, ngủ cũng được, mà không ngủ cũng không sao.
Mai Y Tư không có nhiều kinh nghiệm, nhưng cậu cũng chẳng bận tâm, sau khi tắm xong thì leo lên giường nằm.
Chồng cậu chuẩn bị xong thì cũng bước vào phòng ngủ, Mai Y Tư nhìn anh vài lần, cuối cùng cậu không kiềm chế được mà nói một câu:
"Miễn là không có con thì làm gì cũng được."
Chồng cậu ngẩn người nhìn cậu rồi cười cười, sau đó anh nhanh chóng chui vào chăn.
"Nghe em hết, chúng ta cứ tận hưởng thế giới của hai người thêm chút nữa đi."
Mai Y Tư vô cảm nằm trong vòng tay của Alpha.
Thế giới hai người cũng chẳng có gì hay, chỉ là có con rồi khi ly hôn sẽ khó khăn hơn.
Cãi nhau mệt mỏi lắm, chả có gì thú vị.
9
Vài ngày sau, Mai Y Tư và chồng đến gặp ba mẹ chồng.
Mẹ chồng cậu là một Omega mảnh mai, bà nhìn cậu với vẻ mặt vô cùng miễn cưỡng.
Mai Y Tư cầm tách trà rồi im lặng nhìn bà.
"Dù sao thì cũng đã lập gia đình rồi, hãy sống hòa thuận với nhau nhé."
Mai Y Tư nhìn vào mắt bà, cậu thấy được vẻ muốn nói nhưng lại không dám của bà nên cậu nhẹ nhàng gật đầu.
Có lẽ gia đình chồng cậu có rất nhiều khúc mắc, nhưng chuyện đó thì liên quan gì đến cậu?
Được thì sống chung, không được thì ly dị là xong.
Mai Y Tư rất điềm tĩnh.
Còn chồng cậu hình như không muốn mẹ mình tiếp xúc với vợ quá lâu.
Thế là anh vội vã gọi mọi người đi ăn.
"Khi nào thì tính đến chuyện sinh con?"
Nghe mẹ chồng hỏi, Mai Y Tư liếc nhìn chồng mình.
Chồng cậu đáp:
"Mới kết hôn mà, không cần vội như vậy."
"Con đã từng này tuổi rồi mà còn chưa muốn sinh con à? Để thêm vài năm nữa thì lại càng khó sinh." Mẹ chồng quay sang phía Mai Y Tư: "Tiểu Mai này, sau này con phải quản chồng cho tốt."
"Không quản được."
Mai Y Tư đáp lại.
"Con đâu phải mẹ anh ấy đâu."
10
Mai Y Tư thấy sắc mặt mẹ chồng ngày càng tối đen, nhưng bà vẫn cố gắng giữ thể diện không mắng chửi cậu, bà chỉ chua chát nhếch miệng.
Sao phải khổ như vậy chứ, từ xưa đến nay, mẹ chồng nàng dâu luôn là kẻ thù, nhất định sẽ có ngày xé rách lớp mặt nạ này xuống, dù sớm hay muộn thì cũng chẳng có gì khác biệt.
"Con lớn từng này rồi, có thể tự mình chăm sóc cho bản thân, ba mẹ đừng lo lắng."
Chồng cậu lại tiếp tục hòa giải.
Mai Y Tư phát hiện chồng mình rất thích hòa giải, hòa giải ở nhà cậu xong lại đến nhà mình giảng hòa tiếp, hệt như một người thợ xây tổ ấm.
"Tiểu Tư, chúng ta đi ăn cơm thôi."
Trong lúc ăn cơm, chỉ có chồng của Mai Y Tư là cố gắng khuấy động không khí, Mai Y Tư lười nghe mấy lời anh nói, cậu chỉ chăm chú gắp thức ăn, ăn, gắp thức ăn, rồi lại ăn.
Cậu không kén ăn, trong mắt cậu thì món nào cũng như nhau thôi, miễn sao không chết đói là được.
Nếu bắt buộc phải chọn, cậu chắc chắn sẽ thích các loại thức ăn nấu nhuyễn, có thể nuốt ngay, đỡ phải nhai.
Cậu chỉ gắp đĩa rau xanh trước mặt mình mà chẳng ăn món nào khác.
Chồng cậu tưởng cậu vừa mới cãi nhau với mẹ chồng nên bây giờ đang căng thẳng, thế là anh tự tay gắp cho cậu một ít thịt.
"Con gắp hết tôm cho vợ con rồi đấy, lo mà ăn cơm đi."