Mẹ cậu thấy con rể đến thì rất nhiệt tình, bà lo trước lo sau, còn Mai Y Tư chỉ ngồi gặm hạt dưa.
Mẹ cậu bảo cậu chẳng làm gì nên hồn, bây giờ đã lập gia đình rồi mà vẫn giữ cái thái độ đó.
Mai Y Tư hừ một tiếng.
Người muốn kết hôn đâu phải là cậu, cùng lắm thì ly hôn thôi, sống với nhau lâu rồi cũng sẽ chán nhau thôi, sớm muộn gì cũng sẽ ly hôn, tốt nhất là nên kết thúc sớm cho xong.
Đỡ phải lãng phí cảm xúc.
Chồng cậu thì lại bảo vệ cậu, anh nói sau này cậu không cần làm việc nhà, anh tự mình lo được.
Mai Y Tư lại hừ một tiếng.
Lời nói ngọt ngào thì ai chả nói được, có gì thú vị?
Cậu cũng chẳng cần ai dỗ dành.
"Để anh vào giúp mẹ một tay nhé."
Chồng cậu rất tích cực.
Mai Y Tư chớp mắt.
Thích làm thì cứ làm đi, liên quan gì đến cậu.
Cậu cứ thế ôm đĩa hạt dưa đi vào phòng.
5
Một lúc sau, ba cậu về nhà, chồng cậu bưng trà, rót nước, lấy dép, trông còn thân thiết hơn cả con trai ruột là cậu nữa.
"Y Tư, sao con không tới giúp một tay, để Tiểu Cố làm hết như vậy sao được."
"Không sao, không sao đâu ba ơi, con cũng không có việc gì làm, cứ để Tiểu Tư nghỉ ngơi đi ạ."
Mai Y Tư nhìn họ một chút rồi xoay người đi gọt trái cây.