Micky không kịp suy nghĩ nhiều, hai tay giơ súng ngắn lên nhắm vào cái đầu loa ở bên trái bắn liên tiếp ba phát!
Pằng pằng pằng!
Có lẽ là do căng thẳng, hoặc cũng có thể là chưa quen với thân thể này, mà khoảng cách này chỉ vẻn vẹn có mười mét mà ba phát súng này của Micky lại chỉ trúng được hai phát.
Một phát bắn vào ngực, một phát còn lại bắn trúng loa.
Đầu loa ôm đầu lui về phía sau, mà đầu loa còn lại thì vung tay về phía Micky rồi xông lên!
Micky theo bản năng lăn một vòng trên mặt đất, đến khi hắn vừa đứng vững mới thấy một sợi dây điện cắm ở trên mặt đất.
“Cái thứ này vậy mà lại có thể vung được cả dây điện ra à?”
Micky không dám sơ suất, lại nâng súng nhắm vào đầu loa rồi xả hết băng đạn!
Lần này vận may của Micky không tệ, năm phát đạn còn lại đều bắn trúng ngay chính giữa đầu loa!
Ánh lửa nổ tanh tách từ trên đầu loa, những làn khói đen liên tục bốc ra từ đầu loa, sau đó là những vệt máu đen chảy ra theo chỗ bị hư hại.
Nhưng chưa đợi Micky xác định mục tiêu đ·ã c·hết hay chưa thì cái đầu loa bị Micky đánh lui kia bỗng nổi giận phát ra tiếng báo động.
U…!!
Tiếng động lớn làm cho Micky phải lùi lại mấy bước, lỗ tai cũng đau nhức như là bị âm thanh xuyên thủng vậy.
Micky nhanh chóng mở miệng ra để làm giảm tác động của âm thanh đến lỗ tai, từ phía sau lấy ra một khẩu súng khác rồi nhắm ngay vào đùi của đầu loa bắn liền ba phát, rồi xoay người nhanh chóng núp sau bức tường phía sau.
Nhưng ngay cả khi Micky đã núp rồi thì âm thanh đáng sợ này cũng làm cho thính giác của hắn như bị tổn thương vậy.
"Đi ra!"
Tiếng loa rách nát vang vọng trong tầng hầm, Micky nhân cơ hội đó ẩn nấp trong bóng tối rồi thay băng đạn cho hai khẩu súng. Cũng may là trước khi chạy thì Micky đã làm b·ị t·hương chân của cái đầu loa đó trước, nếu không thì có lẽ hắn đã không thể chạy được rồi.
U…!!
“Đi ra! Đồ sâu bọ!”
Đầu loa vẫn còn phát ra đòn t·ấn c·ông b·ằng sóng âm, thỉnh thoảng thì có thêm những sợi dây điện đen ngòm vung ra đánh vào mặt đất, mặt nền xi măng bị tung lên mù mịt, để lại những dấu vết rõ ràng trên mặt đất.
Micky cẩn thận đi vòng sang hướng khác, thò đầu ra nhìn xem tình hình thì phát hiện ra cái đầu loa mà mình rõ ràng đã bắn nát đầu kia từ trong v·ết t·hương lại mọc ra vô số dây điện màu đen ngoe nguẩy trên mặt đất, còn cái đầu loa mà mình làm b·ị t·hương ở chân thì không ngừng phát ra tiếng kêu cảnh báo giống như vậy.
Không khỏi nuốt một ngụm nước bọt, nếu không phải mình đã quả quyết chạy nhanh thì cứ theo lực đánh này không chừng mình đã b·ị đ·ánh thành hai đoạn rồi.
Micky thở hổn hển trong lòng mà thầm mắng: “Dị thường cái thứ này đúng là không biết lý lẽ gì sao? Bắn vào đầu cũng không c·hết, thứ này thật sự có thể dùng đạn b·ắn c·hết được sao?”
Đạn bình thường thì đương nhiên không thể nào b·ắn c·hết được rồi, nhưng loại đạn mà Micky đã xin ở chỗ trang bị thì là loại đạn được trộn với vật chất đặc biệt, có sức sát thương nhất định đối với dị thường.
Phải làm cách nào mới có thể tiêu diệt được hai cái thứ quỷ quái này đây?
Trong đầu Micky lóe lên vô số khả năng, cuối cùng ánh mắt của hắn lại đột nhiên bị hai nam nữ bị quấn lấy nhau hấp dẫn.
Vì sao bọn họ còn chưa c·hết?
Đã bị vặn vẹo đến mức như vậy rồi, người bình thường thì rất khó sống sót đến thời điểm này mới đúng chứ?
Mà hai cái đầu loa kia sao lại không đuổi theo?
Chẳng lẽ……
Nghi thức căn bản vẫn chưa kết thúc!
Bọn chúng không thể dễ dàng rời khỏi nơi đó được!
Trong đầu Micky chợt lóe lên suy đoán này, mà hai con quái vật cũng như đang xác nhận suy đoán của Micky, chúng chỉ bất lực gầm rú một hồi rồi dần bình tĩnh lại.
Chúng giống như là nghĩ rằng Micky đã rời đi rồi vậy, cái đầu loa chỉ b·ị t·hương nhẹ kia đến trước mặt đồng bọn đang nằm ngổn ngang những sợi dây điện trên đất, nó nắm lấy cái sợi dây điện đang ngoe nguẩy trên không trung mà dùng sức giật một cái!
Vậy mà lại trực tiếp kéo đầu ra được!
Thân thể nó giật giật trên mặt đất trong một lát rồi liền mất đi động tĩnh, máu từ vết đứt ở cổ chảy ra cũng chậm rãi chuyển từ màu đen sang màu đỏ.
Còn cái đầu loa còn lại thì trực tiếp xé cổ áo của mình lộ ra cái cổ, nắm lấy sợi dây điện vẫn đang vùng vẫy kia nhắm vào cổ mà cắm mạnh xuống!
Những sợi dây điện vẫn đang ngoe nguẩy trên không trung ngay lập tức như tìm được mục tiêu mà theo v·ết t·hương điên cuồng chui vào, những vết đạn rõ ràng trên hai cái đầu loa ban đầu vậy mà lại hồi phục với tốc độ có thể nhìn thấy được bằng mắt thường.
Micky đột nhiên có một dự cảm, nếu như để hai cái đầu loa này thật sự nối lại thành một thì dù là hắn có muốn chạy thì cũng không chạy thoát được nữa.
Không thể chờ được nữa!
Bây giờ chính là cơ hội!
Một màn ly kỳ này đã không đủ để làm Micky kinh ngạc nữa, hắn từ trong bóng tối xông ra trực tiếp lao lên người con quái vật kia!
Con quái vật này hiển nhiên cũng không ngờ một người bình thường như Micky lại dám xông lên, nó không quan tâm đến việc hợp nhất cái đầu còn lại, phồng ngực lên chuẩn bị phát ra t·ấn c·ông b·ằng sóng âm.
Nhưng Micky đã ở trước mặt nó rồi, làm sao hắn có thể cho nó cái cơ hội đó được, hai tay cầm hai khẩu súng ngắn nhắm ngay hai cái đầu loa điên cuồng khai hỏa!
Pằng pằng pằng pằng pằng!
Với một khoảng cách gần như vậy thì muốn không bắn trúng cũng là một việc bất khả thi, nhất là khi đầu của đối phương giống như cái bia di động vậy.
Mười tám phát đạn như là không cần tiền mà xả ra.
Cái loa màu đen nát vụn văng ra vô số mảnh vỡ, thân thể đầu loa kịch liệt run rẩy, chỉ có thể phát ra âm thanh như đ·iện g·iật mà máu đen văng tung tóe lên mặt Micky.
Micky không quản nhiều đến vậy nữa, đạn của hai khẩu súng rất nhanh đã hết sạch, hắn trực tiếp vứt một khẩu rồi nhanh chóng từ trong thắt lưng lấy ra băng đạn lắp vào rồi tiếp tục lần lượt nhắm vào hai cái đầu mà bắn!
Nhưng dù là vậy sức sống mạnh mẽ của dị thường vẫn chưa hoàn toàn bị tiêu diệt, chúng không thể phát ra âm thanh chỉ có thể chui ra những sợi dây điện màu đen ngòm muốn xuyên thủng đầu của Micky!
Đã sớm phòng trước chiêu này của Micky thì làm sao có thể trúng chiêu được, hắn nghiêng đầu tránh khỏi một đòn rồi trực tiếp vứt súng nắm chặt sợi dây điện vừa mới bay tới, rồi kéo dây điện xoay người bỏ chạy.
Thân thể của đầu loa theo bản năng bám chặt mặt đất, nhưng mà lại vô tình giúp Micky toại nguyện.
Lúc nó vừa xé cổ áo ra thì Micky đã nhìn thấy rõ được ranh giới phân chia giữa cổ và thân của nó!
Đầu và thân của cái thứ quỷ quái này vốn không đi thành bộ mà là bị những sợi dây điện cưỡng ép nối lại, cũng chính nhờ phát hiện này mà Micky mới đưa ra quyết định nguy hiểm như vậy.
Những sợi dây điện do hai cái đầu loa duỗi ra đều bị Micky kéo chặt lấy, hắn chạy đến cạnh tường dùng chân đạp tường mượn lực hướng về phía sau mà ra sức.
Có thể nhìn thấy được bằng mắt thường hai cái đầu kia đang dần bị rút ra khỏi thân!
Đầu loa hình như cũng nhận ra mình không thể để cho Micky tiếp tục kéo như thế này nữa, thân thể của nó không còn cố giãy giụa nữa, mà dùng sức mạnh hai tay, mượn lực từ cú kéo của Micky mà lao về phía của hắn!
Xong rồi!
Không thể để cho nó tới được!
Micky mất đi chỗ bám nên thân thể mạnh mẽ đổ nhào về phía sau, sợi dây điện trong tay cũng như là sống lại mà giãy giụa trong tay hắn.
Khoảnh khắc này Micky theo bản năng muốn nắm chặt sợi dây điện lại, nhưng đối phương đã mất đi chỗ bám.
Ngay khi Micky sắp tuyệt vọng thì hắn cảm thấy cơ thể của mình như có thêm một cơ quan, cơ quan này như nhận ra ý nguyện của Micky, trực tiếp từ phía sau của Micky xông ra siết chặt lấy thân thể của đầu loa.
Cũng chính vì cú siết này mà cái đầu loa rốt cuộc cũng đã tách ra khỏi cơ thể!
Phụt!
Chất nhầy đen ngòm bay tung tóe trong không trung, Micky ngồi phịch xuống đất.
Hắn ngẩn người nhìn sợi dây điện đang run rẩy quằn quại trong tay, lại nhìn qua hai cái đầu loa đã mất hết động tĩnh ở phía bên kia, nhất thời đầu óc trống rỗng.