Cảnh Báo! Thu Dung Thất Bại!

Chương 50: Máu Thịt



Chương 50 : Máu Thịt

Micky vừa đẩy cánh cửa chống cháy ra thì con quái khỉ ở trong khoang thu dung đã lộ ra đôi mắt đỏ ngầu đầy nguy hiểm, từng con một thì há cái miệng màu đỏ tươi đầy răng nanh gào thét về phía Micky.

Nhưng mà còn chưa đợi cánh cửa chống cháy mở hoàn toàn, sợi xích trên tay của Micky đã giống như một con rắn độc trực tiếp lao đi đâm xuyên người hai con khỉ, trong lúc đó còn làm cho mấy con khỉ khác b·ị t·hương.

Biến cố bất ngờ đã khiến cho mấy con khỉ trở nên hung bạo hơn, từng con một phát ra những tiếng kêu kỳ quái mà lao thẳng về phía Micky, mà hai con khỉ b·ị đ·âm xuyên người thì lại cứ như là không có chuyện gì mà nắm chặt sợi xích, bộ dạng cứ như muốn kéo Micky tới vậy.

Tặc……

Vậy mà lại biết phối hợp nữa cơ à?

Micky rất dứt khoát mà giải trừ triệu hồi rồi sau đó từ tay trái triệu hồi một sợi xích khác mà vung thẳng lên thiết bị thiêu đốt trên trần nhà, dùng sức kéo mình lên không trung, miễn cưỡng mà tránh được đám khỉ đang nhào tới kia.

Tay phải thì móc ra khẩu 1911 được dán giấy dán hình mèo mập màu xanh da trời lên rồi nhắm ngay một con khỉ đã bị xiềng xích đánh trúng trước đó.

“Hi! Hoan nghênh đến với Micky nhà diệu kỳ!”

“Ngươi có tội!”

Một cái bóng mắt hiện lên ở trên đầu con khỉ đó.

Bùm!

Sau một tiếng súng nổ vang thì con khỉ kia lại b·ị b·ắn nổ tung ra!

Micky lại nhắm nòng súng vào một mục tiêu khác: “Ngươi có tội.”

Bùm!

Bùm!

Bùm!

Micky liên tiếp tuyên án, ngọn lửa trên tay cứ nổ ra liên tục, dù là ngắm không quá chuẩn thì một phát súng này cũng có thể bắn con khỉ nổ thành một màn mưa máu.

Đây chính là năng lực mới mà Micky đã nghiên cứu ra sau khi thu dung Viên Đá Tội Ác.

Nói đơn giản là đánh dấu rồi bạo kích.

Những kẻ địch đã b·ị đ·ánh dấu con mắt thì lần t·ấn c·ông đầu tiên phải chịu sẽ nhân đôi sát thương, kẻ địch càng yếu thì hiệu quả t·ấn c·ông càng mạnh.

Chỉ là năng lực này có giới hạn không hề nhỏ, thứ nhất là bản thân Micky phải chấp nhận kẻ địch có tội mà còn đang trong trạng thái bị khốn hay là giam cầm nữa, hơn nữa là đối phương phải bị đoản kiếm bằng đá trên xiềng xích đâm trúng nữa.

Cũng là nhờ có ở đây là trong khoang thu dung thôi đấy, nếu như ở những nơi có không gian rộng rãi thì năng lực này chỉ có thể kết hợp với xiềng xích hư không mà thôi.

Sau khi xử lý xong năm sáu con khỉ thì chúng nó cũng giống như là đã biết sự lợi hại của Micky rồi, từng con một không còn ngốc nghếch đứng yên ở tại chỗ đợi c·hết nữa mà chạy hết tốc lực ở những chỗ trống trong khoang thu dung.

Lồng thú ở chính giữa dường như cũng bị kích thích mà điên cuồng tăng tốc độ sinh trưởng của huyết nhục bên trong lồng, chỉ một lát thôi thì một con khỉ còn to lớn hơn nữa đã mọc xong rồi.

Nhìn hai chân to lớn đó thì là đã biết nó được tạo ra để nhảy rồi, hiển nhiên là lồng thú vì đối phó với Micky mà đặc biệt sản sinh ra con này đấy.

"Hà, ngươi nghĩ rằng ta sẽ không để ý đến ngươi hả? Đã sớm đề phòng rồi.”

“Trói!”

Trong khoảnh khắc con khỉ cao lớn đó vừa mới ra khỏi lồng thì sợi xích hư không của Micky đã trói chặt lấy nó một cách chắc chắn.

Nó há cái miệng rộng ra không cam lòng mà gầm rú với Micky, nhưng xiềng xích của Micky thì lại vừa lúc chui vào miệng của nó, Micky vừa dùng sức kéo thì cái đầu của con khỉ to lớn đó đã bay lên trời mà rơi xuống đất rồi.

Lần này là không thể nào c·hết thêm được nữa rồi.

“Quả nhiên là c·hặt đ·ầu vẫn chắc chắn nhất.”

Hành động của Micky không hề dừng lại, hắn dùng chân để găm chặt thân thể của mình lộn ngược treo lên thiết bị thiêu đốt, sợi xích trong tay cứ như là sống lại vậy hóa thành những con rắn mà lướt qua cổ của từng con khỉ ở bên dưới.

Cho dù tốc độ của đám khỉ này nhanh đến đâu thì cũng không thể nào tránh được xiềng xích của Micky, bọn chúng suy cho cùng cũng chỉ là những con vật bình thường mà thôi, cho dù là có gom hết lại thì cũng không bằng một dị thường nữa.

Đoản kiếm bằng đá xù xì giống như là cưa máy cứa qua cổ của những con khỉ kia, mà xiềng xích vốn dĩ đã được Micky cố ý làm thành vòng khóa hình vuông lại giống như những chiếc gai nhọn làm điên cuồng cắn xé lớp thịt đã b·ị đ·âm thủng.

Đám khỉ phát ra những tiếng gào thét dữ tợn cùng với tiếng kêu thảm thiết, một thứ cảm xúc mà bọn chúng chưa bao giờ có hay là cảm nhận được thì đang lan tỏa trong cái nhà tù này, cho dù là đấng tạo ra chúng không có cài đặt cái cảm xúc kia thì giờ bọn chúng lại đích thân cảm nhận được nó rồi.

Đó là bản năng của một sinh vật, là sự nghiền ép của người trên đối với kẻ dưới.

Một thứ tồn tại kể từ khi mà sinh vật vừa được sinh ra.

Nó gọi là sợ hãi.



Một cảnh tượng tàn khốc đang diễn ra trong khoang thu dung, xiềng xích cứ tung hoành trong màn mưa máu.

Chỉ vỏn vẹn sau có vài hơi thở ngắn ngủi thôi, thì trong khoang thu dung chỉ còn lại lồng thú và một cục máu thịt đang co rút lại bên trong.

Micky từ không trung rơi xuống, đứng trên lồng thú duy nhất vẫn còn tính là sạch sẽ mà cao cao tại thượng đưa bàn tay ra.

"Trói."

Sợi xích hư không lại một lần nữa xuất hiện trói chặt lồng thú lại.

[Lồng thú đang rất sợ hãi.]

[Lồng thú đã biết lỗi rồi.]

[Lồng thú mong là ngươi nhanh chóng rời khỏi.]

Micky nhìn thông tin xúc giác hiện lên trước mắt mà vừa lòng gật gật đầu rồi vẫy tay về phía bức tường kính đã bị nhuộm bẩn mà nhìn không rõ kia.

“Đội trưởng, xong việc rồi.”

Leon giật giật khóe miệng, quay đầu đi cũng chỉ muốn nói với hai người của Tòa Án Thu Dung là mình không hề quen hắn.

Trần Tuệ Vân giật giật khóe mắt, há miệng ra mà nửa ngày trời không biết nên nói gì, ánh mắt lại liếc qua cổ tay mình rồi lộ ra vẻ hồ nghi.

Lưu Tần Chí thì không biết là vì tâm thái gì lại nhẹ nhàng gật đầu một cái, đến cả ánh mắt cũng nhu hòa đi rất nhiều.

Leon nghiến răng nghiến lợi, nhưng vẫn cố gắng nặn ra vẻ bình tĩnh mà phất tay với nhân viên hậu cần ở phía sau: "Vào trong dọn dẹp, thay thế thiết bị thiêu đốt.”

Nói đến đây thì Leon nhìn qua cái lớp kính mà đã bị dính máu be bét, bất lực sửa lại lệnh: "Không cần dọn nữa đâu, thay mới luôn, rồi đốt, đợi một tuần xác nhận số 988124 không có phản ứng nữa thì tập trung dọn sau."

Không phải là Leon tự dưng mềm lòng, mà là đã có vài nhân viên hậu cần không chịu đựng được mà nôn rồi.

Chỉ nhìn bên ngoài mà đã thành ra như vậy rồi thì lỡ mà vào bên trong lại còn làm kích động thêm lồng thú thì ngày hôm nay đúng là mất hết cả mặt mũi.

Từng nhân viên hậu cần một bước loạng choạng hướng đến khoang thu dung, Leon còn nghe được một vài kẻ gan to hơn lén lút bàn luận.

"Cái người ở trong đấy chính là cái người mà ta từng nói đấy."

“Cái tên Ma Đầu Chặt Đầu số 44?”

"Chẳng trách……"

"Nghe nói mấy nhân viên tiểu đội dọn dẹp lần trước cũng bị hắn ta dọa cho khóc thét lên rồi đấy."

"Ngoan ngoãn……"

Leon:……

Không cần phải hỏi thì cũng biết hai cái nhân vật lớn đến từ Tòa Án Thu Dung kia chắc chắn là đã nghe thấy hết rồi, mà Leon có thể làm được gì chứ?

Người ta vừa mới đến ngày đầu tiên thì đã trốn ở phòng giá·m s·át để mà kiểm tra lại gần đây rồi, sau khi nhìn thấy tài liệu của Micky thì cả hai còn điều tra chi tiết lại tất cả trải nghiệm của Micky, thậm chí còn không cho Leon kể với Micky.

Nếu như mà không phải tự dưng xuất hiện ra cái sự cố thất bại thu dung này thì hai người đó có lẽ đã xem hết tài liệu của Micky rồi cũng nên.

Không chỉ như thế hai người đó còn kiểm tra tỉ mỉ báo cáo tinh thần của tất cả mọi người trong trung tâm thu dung nữa chứ.

Hai người này của Tòa Án Thu Dung rốt cuộc là muốn làm gì?

Leon dù có nghĩ thế nào cũng không tài nào mà hiểu nổi.

Mà đúng vào lúc này thì Lưu Tần Chí vừa nhìn Trần Tuệ Vân vừa nhỏ giọng hỏi một câu: “Cô thấy như thế nào? Phù hợp chứ?”

Trần Tuệ Vân im lặng một lúc rồi nhíu mày nói: “Bây giờ cũng không vội, trước tiên hãy hỏi ý kiến của hắn đã, chúng ta cũng không thể nào ép buộc.”

Trong lúc mà Leon đang cố gắng suy nghĩ ý nghĩa của cuộc trò chuyện của hai người kia thì Lưu Tần Chí đã lên tiếng: “Đội trưởng Leon, có thể làm phiền nhờ ngươi giúp gọi hắn ra gặp tụi này một chút được không? Bọn ta có chút chuyện cần sự giúp đỡ của hắn, muốn hỏi ý kiến của hắn."

Giúp đỡ?

Micky?

Một nhân viên cấp 9 à?

Leon không có trực tiếp hỏi mà gật đầu nói: “Ta sẽ giúp các ngươi sắp xếp, xin hãy đi đến phòng bảo vệ chờ một lát.”



“Để ta cho hắn dọn dẹp sạch bên trong đã rồi sẽ cho hắn qua.”

Chương 50 : P

Micky vừa đẩy cánh cửa chống cháy ra thì con quái khỉ ở trong khoang thu dung đã lộ ra đôi mắt đỏ ngầu đầy nguy hiểm, từng con một thì há cái miệng màu đỏ tươi đầy răng nanh gào thét về phía Micky.

Nhưng mà còn chưa đợi cánh cửa chống cháy mở hoàn toàn, sợi xích trên tay của Micky đã giống như một con rắn độc trực tiếp lao đi đâm xuyên người hai con khỉ, trong lúc đó còn làm cho mấy con khỉ khác b·ị t·hương.

Biến cố bất ngờ đã khiến cho mấy con khỉ trở nên hung bạo hơn, từng con một phát ra những tiếng kêu kỳ quái mà lao thẳng về phía Micky, mà hai con khỉ b·ị đ·âm xuyên người thì lại cứ như là không có chuyện gì mà nắm chặt sợi xích, bộ dạng cứ như muốn kéo Micky tới vậy.

Tặc……

Vậy mà lại biết phối hợp nữa cơ à?

Micky rất dứt khoát mà giải trừ triệu hồi rồi sau đó từ tay trái triệu hồi một sợi xích khác mà vung thẳng lên thiết bị thiêu đốt trên trần nhà, dùng sức kéo mình lên không trung, miễn cưỡng mà tránh được đám khỉ đang nhào tới kia.

Tay phải thì móc ra khẩu 1911 được dán giấy dán hình mèo mập màu xanh da trời lên rồi nhắm ngay một con khỉ đã bị xiềng xích đánh trúng trước đó.

“Hi! Hoan nghênh đến với Micky nhà diệu kỳ!”

“Ngươi có tội!”

Một cái bóng mắt hiện lên ở trên đầu con khỉ đó.

Bùm!

Sau một tiếng súng nổ vang thì con khỉ kia lại b·ị b·ắn nổ tung ra!

Micky lại nhắm nòng súng vào một mục tiêu khác: “Ngươi có tội.”

Bùm!

Bùm!

Bùm!

Micky liên tiếp tuyên án, ngọn lửa trên tay cứ nổ ra liên tục, dù là ngắm không quá chuẩn thì một phát súng này cũng có thể bắn con khỉ nổ thành một màn mưa máu.

Đây chính là năng lực mới mà Micky đã nghiên cứu ra sau khi thu dung Viên Đá Tội Ác.

Nói đơn giản là đánh dấu rồi bạo kích.

Những kẻ địch đã b·ị đ·ánh dấu con mắt thì lần t·ấn c·ông đầu tiên phải chịu sẽ nhân đôi sát thương, kẻ địch càng yếu thì hiệu quả t·ấn c·ông càng mạnh.

Chỉ là năng lực này có giới hạn không hề nhỏ, thứ nhất là bản thân Micky phải chấp nhận kẻ địch có tội mà còn đang trong trạng thái bị khốn hay là giam cầm nữa, hơn nữa là đối phương phải bị đoản kiếm bằng đá trên xiềng xích đâm trúng nữa.

Cũng là nhờ có ở đây là trong khoang thu dung thôi đấy, nếu như ở những nơi có không gian rộng rãi thì năng lực này chỉ có thể kết hợp với xiềng xích hư không mà thôi.

Sau khi xử lý xong năm sáu con khỉ thì chúng nó cũng giống như là đã biết sự lợi hại của Micky rồi, từng con một không còn ngốc nghếch đứng yên ở tại chỗ đợi c·hết nữa mà chạy hết tốc lực ở những chỗ trống trong khoang thu dung.

Lồng thú ở chính giữa dường như cũng bị kích thích mà điên cuồng tăng tốc độ sinh trưởng của huyết nhục bên trong lồng, chỉ một lát thôi thì một con khỉ còn to lớn hơn nữa đã mọc xong rồi.

Nhìn hai chân to lớn đó thì là đã biết nó được tạo ra để nhảy rồi, hiển nhiên là lồng thú vì đối phó với Micky mà đặc biệt sản sinh ra con này đấy.

"Hà, ngươi nghĩ rằng ta sẽ không để ý đến ngươi hả? Đã sớm đề phòng rồi.”

“Trói!”

Trong khoảnh khắc con khỉ cao lớn đó vừa mới ra khỏi lồng thì sợi xích hư không của Micky đã trói chặt lấy nó một cách chắc chắn.

Nó há cái miệng rộng ra không cam lòng mà gầm rú với Micky, nhưng xiềng xích của Micky thì lại vừa lúc chui vào miệng của nó, Micky vừa dùng sức kéo thì cái đầu của con khỉ to lớn đó đã bay lên trời mà rơi xuống đất rồi.

Lần này là không thể nào c·hết thêm được nữa rồi.

“Quả nhiên là c·hặt đ·ầu vẫn chắc chắn nhất.”

Hành động của Micky không hề dừng lại, hắn dùng chân để găm chặt thân thể của mình lộn ngược treo lên thiết bị thiêu đốt, sợi xích trong tay cứ như là sống lại vậy hóa thành những con rắn mà lướt qua cổ của từng con khỉ ở bên dưới.

Cho dù tốc độ của đám khỉ này nhanh đến đâu thì cũng không thể nào tránh được xiềng xích của Micky, bọn chúng suy cho cùng cũng chỉ là những con vật bình thường mà thôi, cho dù là có gom hết lại thì cũng không bằng một dị thường nữa.

Đoản kiếm bằng đá xù xì giống như là cưa máy cứa qua cổ của những con khỉ kia, mà xiềng xích vốn dĩ đã được Micky cố ý làm thành vòng khóa hình vuông lại giống như những chiếc gai nhọn làm điên cuồng cắn xé lớp thịt đã b·ị đ·âm thủng.

Đám khỉ phát ra những tiếng gào thét dữ tợn cùng với tiếng kêu thảm thiết, một thứ cảm xúc mà bọn chúng chưa bao giờ có hay là cảm nhận được thì đang lan tỏa trong cái nhà tù này, cho dù là đấng tạo ra chúng không có cài đặt cái cảm xúc kia thì giờ bọn chúng lại đích thân cảm nhận được nó rồi.

Đó là bản năng của một sinh vật, là sự nghiền ép của người trên đối với kẻ dưới.

Một thứ tồn tại kể từ khi mà sinh vật vừa được sinh ra.



Nó gọi là sợ hãi.

Một cảnh tượng tàn khốc đang diễn ra trong khoang thu dung, xiềng xích cứ tung hoành trong màn mưa máu.

Chỉ vỏn vẹn sau có vài hơi thở ngắn ngủi thôi, thì trong khoang thu dung chỉ còn lại lồng thú và một cục máu thịt đang co rút lại bên trong.

Micky từ không trung rơi xuống, đứng trên lồng thú duy nhất vẫn còn tính là sạch sẽ mà cao cao tại thượng đưa bàn tay ra.

"Trói."

Sợi xích hư không lại một lần nữa xuất hiện trói chặt lồng thú lại.

[Lồng thú đang rất sợ hãi.]

[Lồng thú đã biết lỗi rồi.]

[Lồng thú mong là ngươi nhanh chóng rời khỏi.]

Micky nhìn thông tin xúc giác hiện lên trước mắt mà vừa lòng gật gật đầu rồi vẫy tay về phía bức tường kính đã bị nhuộm bẩn mà nhìn không rõ kia.

“Đội trưởng, xong việc rồi.”

Leon giật giật khóe miệng, quay đầu đi cũng chỉ muốn nói với hai người của Tòa Án Thu Dung là mình không hề quen hắn.

Trần Tuệ Vân giật giật khóe mắt, há miệng ra mà nửa ngày trời không biết nên nói gì, ánh mắt lại liếc qua cổ tay mình rồi lộ ra vẻ hồ nghi.

Lưu Tần Chí thì không biết là vì tâm thái gì lại nhẹ nhàng gật đầu một cái, đến cả ánh mắt cũng nhu hòa đi rất nhiều.

Leon nghiến răng nghiến lợi, nhưng vẫn cố gắng nặn ra vẻ bình tĩnh mà phất tay với nhân viên hậu cần ở phía sau: "Vào trong dọn dẹp, thay thế thiết bị thiêu đốt.”

Nói đến đây thì Leon nhìn qua cái lớp kính mà đã bị dính máu be bét, bất lực sửa lại lệnh: "Không cần dọn nữa đâu, thay mới luôn, rồi đốt, đợi một tuần xác nhận số 988124 không có phản ứng nữa thì tập trung dọn sau."

Không phải là Leon tự dưng mềm lòng, mà là đã có vài nhân viên hậu cần không chịu đựng được mà nôn rồi.

Chỉ nhìn bên ngoài mà đã thành ra như vậy rồi thì lỡ mà vào bên trong lại còn làm kích động thêm lồng thú thì ngày hôm nay đúng là mất hết cả mặt mũi.

Từng nhân viên hậu cần một bước loạng choạng hướng đến khoang thu dung, Leon còn nghe được một vài kẻ gan to hơn lén lút bàn luận.

"Cái người ở trong đấy chính là cái người mà ta từng nói đấy."

“Cái tên Ma Đầu Chặt Đầu số 44?”

"Chẳng trách……"

"Nghe nói mấy nhân viên tiểu đội dọn dẹp lần trước cũng bị hắn ta dọa cho khóc thét lên rồi đấy."

"Ngoan ngoãn……"

Leon:……

Không cần phải hỏi thì cũng biết hai cái nhân vật lớn đến từ Tòa Án Thu Dung kia chắc chắn là đã nghe thấy hết rồi, mà Leon có thể làm được gì chứ?

Người ta vừa mới đến ngày đầu tiên thì đã trốn ở phòng giá·m s·át để mà kiểm tra lại gần đây rồi, sau khi nhìn thấy tài liệu của Micky thì cả hai còn điều tra chi tiết lại tất cả trải nghiệm của Micky, thậm chí còn không cho Leon kể với Micky.

Nếu như mà không phải tự dưng xuất hiện ra cái sự cố thất bại thu dung này thì hai người đó có lẽ đã xem hết tài liệu của Micky rồi cũng nên.

Không chỉ như thế hai người đó còn kiểm tra tỉ mỉ báo cáo tinh thần của tất cả mọi người trong trung tâm thu dung nữa chứ.

Hai người này của Tòa Án Thu Dung rốt cuộc là muốn làm gì?

Leon dù có nghĩ thế nào cũng không tài nào mà hiểu nổi.

Mà đúng vào lúc này thì Lưu Tần Chí vừa nhìn Trần Tuệ Vân vừa nhỏ giọng hỏi một câu: “Cô thấy như thế nào? Phù hợp chứ?”

Trần Tuệ Vân im lặng một lúc rồi nhíu mày nói: “Bây giờ cũng không vội, trước tiên hãy hỏi ý kiến của hắn đã, chúng ta cũng không thể nào ép buộc.”

Trong lúc mà Leon đang cố gắng suy nghĩ ý nghĩa của cuộc trò chuyện của hai người kia thì Lưu Tần Chí đã lên tiếng: “Đội trưởng Leon, có thể làm phiền nhờ ngươi giúp gọi hắn ra gặp tụi này một chút được không? Bọn ta có chút chuyện cần sự giúp đỡ của hắn, muốn hỏi ý kiến của hắn."

Giúp đỡ?

Micky?

Một nhân viên cấp 9 à?

Leon không có trực tiếp hỏi mà gật đầu nói: “Ta sẽ giúp các ngươi sắp xếp, xin hãy đi đến phòng bảo vệ chờ một lát.”

“Để ta cho hắn dọn dẹp sạch bên trong đã rồi sẽ cho hắn qua.”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.