Biến Thiên 2 - Đế Quốc Nhà Trần Chinh Phục Thế Giới

Chương 62: Diễn Thuyết



Chương 62: Diễn Thuyết

Hàng vạn hàng binh của quân Hồ được xếp thành từng hàng dài để nhận đồ ăn.

Lúc này, trên người họ đã không còn áo giáp, v·ũ k·hí gì nữa mà chỉ cầm một chiếc bát và muỗng, chờ đợi hỏa đầu quân xới cơm, gắp đồ ăn.

- Ê, đằng trước có gì vậy, sao mùi thơm quá.

- Hình như là cơm với thịt kho, rau xào, cá chiên cùng canh chua.

- Thật không vậy, chúng ta chỉ là hàng binh thôi mà, sao được ăn ngon như vậy?

Một số người ở hàng sau bàn tán, bỗng có người nhỏ giọng nói:

- Tôi nghe người ta kể rằng q·uân đ·ội nhà Trần không có cắt xén lương thực, ăn chặn tiền cơm của binh lính nên đồ ăn thức uống ngon lành lắm.

- Đúng rồi, chả bù cho đám tướng lĩnh nhà Hồ, đứa nào đứa nấy ăn cho lồi mồm, mập đít.

- Còn chúng ta thì đến ngay cả cơm cũng lẫn sạn cát.

- Mẹ kiếp, biết thế chạy qua đầu hàng cho quân nhà Trần từ sớm rồi.

Đây là một câu chuyện bàn tán điển hình diễn ra trong khu vực này.

Như đã nói, bộ máy quan liêu của nhà Hồ t·ham n·hũng đến tận xương tủy, ngay cả bữa cơm của binh sĩ tiền tuyến cũng thường xuyên cắt xén để hối lộ quan trên.

Đây cũng là lý do mà Lý Thông dễ dàng kích động binh lính tạo phản, bắt g·iết Nguyễn Công Khôi để quy hàng vì bản chất ngay từ đầu Nguyễn công Khôi đã không được lòng binh sĩ.

Nhưng những việc bàn tán này không phải ngẫu nhiên mà là do Trần tí sai người bí mật trà trộn vào rải lời đồn để tạo trước ấn tượng tốt về nhà Trần cho hàng bình.

Có lẽ một số người cảm thấy hơi thủ đoạn nhưng thực tế bắt buộc phải làm như vậy để khiến cho hàng vạn hàng binh thành Đại Lãnh quy tâm về nhà Trần.



Dù sao số lượng binh sĩ đầu hàng vẫn rất lớn, nếu không có biện pháp để xử lý thỏa đáng sẽ thành quả bom nổ chậm ở tương lai.

Hơn nữa, việc rải lời đồn là chuyện phổ biến mà bất kỳ quốc gia nào cũng làm, thậm chí còn xuyên tạc, bịa đặt ác hơn cả trăm lần.

Ngoài ra cũng có cách xử lý khác là đồ sát toàn bộ mấy vạn người để diệt hậu hoạn một cách man rợ nhưng chỉ có những kẻ như “hiền vương” mới làm được việc tàn ác như thế.

Trần Tí vẫn còn là nhân loại bình thường, chưa muốn làm ra những hành động diệt tuyệt lương tri, phản nhân loại.

Chờ đến khi mọi người ăn uống no nê xong, Trần Tí cho họ tập trung lại trước thao trường và đi lên đài diễn thuyết.

Xung quanh thao trường là binh lính của nhà Trần gươm giáo đến tận răng để bảo đảm trật tự trong quá trình diễn thuyết và an toàn của Trần Tí.

Nói là đài cao nhưng cũng chỉ bao gồm một chỗ đứng giản dị làm bằng gỗ.

Phía trước mặt Trần Tí là những chỉ huy có tiếng nói trong lực lượng hàng binh ngồi bệt xuống đất lắng nghe.

Thời cổ đại, loa phóng thanh chưa ra đời nên việc diễn thuyết sẽ khó lòng mà tới tai của từng người, chỉ những thành viên ở gần mới được biết rõ ràng nhất.

Cần phải ưu tiên những người có uy tín trên hàng ghế đầu để có thể nắm rõ tình hình.

- Trẫm xuất hiện ở đây là để nói rằng, tất cả các ngươi đã được tự do và có thể trở về nhà bất kỳ lúc nào các ngươi muốn.

- Các ngươi có thể đi bất kỳ đâu, miễn là nơi đó nằm trong khu vực do ta kiểm soát thì ta đều có thể bảo vệ an toàn cho các ngươi.

Trần Tí nói một cách chững chạc, vững vàng, từng lời từng chữ đều có thể nghe rõ ràng.

Khi anh nói xong, những người truyền lời bắt đầu đọc lại với giọng to, rõ:



“Các ngươi đã được tự do và… an toàn cho các ngươi.”

Mỗi người truyền lời đứng cách nhau một khoảng để đảm bảo có thể nói rõ cho toàn thể binh lính ở đây.

Người trước nói xong, người sau nói tiếp, tuy hơi mất thời gian nhưng đảm bảo được khả năng lan truyền âm thanh trên phạm vi rộng và không bị rối.

Mặc dù lời truyền lại không đầy đủ, ấn tượng bằng đích thân nghe vua nói nhưng tối thiểu cũng giúp mỗi cá nhân đều mường tượng đại khái về nội dung.

Đây chính là phương pháp bù đắp phần nào cho loa ở thời cổ đại.

Sau khi nghe Trần Tí nói, rất nhiều binh lính háo hức bàn tán xôn xao với vẻ mặt vui mừng.

Trên thực tế, các binh sĩ này đã phải rời xa nhà nhiều năm, ao ước trở về quê hương, chăm sóc mẹ già mới là điều quan trọng nhất.

Ngay từ câu đầu tiên, Trần Tí đã để cho hàng vạn hàng binh có thiện cảm, đây chính là nghệ thuật bắt chuyện, đánh vào mong muốn của đối phương.

Nhưng Trần Tí tốn công tổ chức buổi thuyết giảng trước hàng vạn người tất nhiên không phải chỉ để nói như vậy.

- Bên cạnh đó, ta muốn nói rõ hơn cho các ngươi biết về cách mà những quan lại nhà Hồ đối xử với các ngươi.

- Ta nhìn thấy sự nghèo đói, tuyệt vọng trong những đôi mắt vẩn đục sau những chuỗi ngày bị cắt xén quân lương và bất công.

- Bọn chúng biến tất cả các ngươi trở thành nô lệ, công cụ kiếm tiền, thăng quan và vơ vét của cải, ép các ngươi thành lũ mọi rợ c·ướp b·óc mẹ góa, con côi để thỏa mãn lòng tham vô đáy của bọn chúng.

- Ta biết, rất nhiều người không muốn nhưng đã bị ép, các ngươi cũng là n·ạn n·hân của chúng.

Trần Tí nói lời này xong, rất nhiều binh sĩ từng tham gia c·ướp phá thôn làng cúi đầu hổ thẹn, ở trong thâm tâm họ lúc này đang chửi rủa những tên quan chỉ huy ra lệnh cho mình và tự sám hối lỗi lầm.

Đây chính là bản năng của con người và bài toán tâm lý học, nếu Trần tí trực tiếp buộc tội họ, hầu hết binh sĩ sẽ chối bỏ để bảo vệ bản thân không sai.

Nhưng Trần Tí chủ động nói bọn họ cũng là n·ạn n·hân thì chính bản thân chúng sẽ tự sám hối về những lỗi lầm đã gây ra với dân thường.



Tiếp đó, Trần Tí bắt đầu cất cao giọng:

- Chúng cũng đã từ bỏ những bến cảng tốt nhất và đưa vào tay ngoại bang, khiến các ngươi phải nghèo đói khổ sở trong khi giặc thù ngày càng giàu có.

- Chúng cũng để các ngươi c·hết dần c·hết mòn trong các hầm mỏ, dưới chân tường thành khi hết giá trị lợi dụng.

Đây là một chuyện khác khiến rất nhiều binh sĩ sợ hãi, tức giận.

Trên thực tế, q·uân đ·ội nhà Hồ có thông lệ bắt lính đi đào quặng và xây thành nếu thiếu người.

Những binh sĩ có mặt ở đây không ít lần chứng kiến chiến hữu bị xách đi đào mỏ và chẳng bao giờ trở lại nữa.

Nhận thấy cảm xúc của binh lính đã bắt đầu có dấu hiệu tích cực, Trần Tí tiếp tục giáng đòn:

- Giờ đây, trẫm tới và tiêu diệt bọn chúng.

- Ta đã đánh tan lũ quan lại hủ bại và giải phóng các ngươi khỏi xiềng xích nô lệ.

- Ở trong mắt của ta, các ngươi không phải hàng binh mà chỉ là những nô lệ vừa được giải phóng.

- Và ta có thể cho các ngươi điều gì?

- Ta có thể cho các ngươi sự che chở của một vương triều vĩ đại ba lần đánh bại mông cổ, phá tan quân xâm lược Thiên Long Quốc, chặn đứng lũ mọi rợ c·ướp b·óc của đế Quốc Dưa Lạc, danh tiếng vang vọng khắp năm châu bốn bể, người người kính phục.

- Ta cũng sẽ tiếp tục đi tới tận mũi Cà Mau và tiếp tục giải phóng những người đang bị xiềng xích nô lệ trói buộc, họ có thể là cha mẹ, anh em, vợ con của các ngươi đang bị lũ quan lại nhũng nhiễu, hà tiếp từng ngày.

- Ta cũng có thể để các ngươi tự do buôn bán nơi cảng biển, đem về sự trù phú và giàu có cho bản thân mà không sợ bị t·rấn l·ột, c·ướp b·óc.

- Các ngươi cũng có thể tự do tiếp cận bất kì nơi nào trên thế giới, ngọc ngà từ ấn độ, hải sản của nhật bản, dầu ô liu tây dương, kim cương châu phi, mỏ vàng châu mỹ.

- Không có bất kì giới hạn nào được đặt ra để ngăn cản các ngươi trở nên giàu có bằng công sức của mình một cách hợp pháp.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.