Người đàn ông được bổ mắt trong cảnh sung sướng này tên là Lê Kim Chiêu, một quan chức trẻ tuổi của chính quyền Đại Việt và có tương lai thăng tiến tương đối rộng mở.
Con nhà có gia thế, nổi tiếng thần đồng, được nhiều giải thưởng và hiện đang giữ chức phó chủ tịch thành phố Định Long.
Nhiều người đồn đoán Lê Kim Chiêu có khả năng sẽ trở thành nguyên thủ Đại Việt trong tương lai.
Và đây cũng là lý do Jeremy tốn công tốn sức thiết kế cả quán cà phê này chỉ để tiếp cận Lê Kim Chiêu.
Một khi thành công, Murkoff rất có thể sẽ nắm trong tay nguyên thủ của quốc gia hùng mạnh để làm quân cờ.
Khác với những người đàn ông Việt bình thường, Lê Kim Chiêu có dục vọng mãnh liệt với những cô gái tây dương tóc vàng.
Đây cũng không phải là chuyện đặc thù gì vì dù sao gu thẩm mỹ mỗi người khác nhau.
Tận dụng điều đó, Jeremy đã xây dựng cửa hàng này, dụ dỗ Lê Kim Chiêu sập bẫy vào dự án thí nghiệm điều khiển trí não của mình.
Canh đúng giờ Lê Kim Chiêu tan làm về đi qua con đường đằng trước, Jeremy sẽ mời các em gái tây xinh tươi ăn mặc mát mẻ xì xào trước cửa để thu hút sự chú ý.
Đối với đàn ông, đây là sự hấp dẫn trí mạng.
Quả nhiên, Lê Kim Chiêu nhiều lần nhìn thấy gái tây, bản năng thôi thúc khiến anh ta tò mò hiếu kỳ đi vào thử.
Chỉ chờ có thế, Jeremy giới thiệu Lê Kim Chiêu vào hệ tư tưởng Burning Room và dần dần bị Burning Room kéo vào vực sâu không lối thoát lúc nào chẳng biết bằng những thí nghiệm kiểm soát tâm trí.
Từ ban đầu, ngại ngùng xen lẫn tò mò, cho đến cảm giác khó chịu, bức bối và đến hiện tại là bị nghiện những thứ mà Burning Room mang lại cho bản thân mình.
Giống như ba cô gái đang nói chuyện cạnh anh ta là Maria, Laura, Seni đều có quan hệ mập mờ và làm bạn tình ngoài luồng với Lê Kim Chiêu thông qua Burning Room, thứ mà một chàng trai trẻ đang hừng hực khí thế không thể cưỡng lại được.
Nghĩ tới cảnh con gà công nghiệp đang rơi dần vào cỗ máy vặt lông, Jeremy lộ ra nụ cười xán lạn.
- Anh chiêu, hôm nay thế nào?
- Đứng giữa các người đẹp như thế có bị ngộp thở không?
Lê Kim Chiêu nghe tiếng gọi của Jeremy, tạm thời phải dời đôi mắt khỏi núi đồi trập trùng của các người đẹp “kim mao sư vương”.
- Tôi ổn, Jeremy!
- Còn anh?
- Đã kiếm cho mình một cô bạn gái người Việt chưa?
Bởi vì Jeremy từng nói dối rằng đến Đại Việt vì thích con gái Việt lúc mới quen nên Lê Kim Chiêu hỏi như vậy.
Trên thực tế, mục đích của Jeremy là bản thân Lê Kim Chiêu nên ông ta lập tức lảng tránh vấn đề:
- Ây, tôi đâu có đào hoa được như anh, lần nào cũng thể đánh cắp được trái tim của những cô gái xinh đẹp.
- Hôm nay lại tiếp tục tới chỗ cũ chứ?
- Ok!
- Chỗ cũ!
Chỗ cũ ở đây ý chỉ là Burning Room.
Lê Kim Chiêu thực ra cũng không thân thiết gì với Jeremy nên chỉ hỏi qua loa.
Lý do Lê Kim Chiêu trông có vẻ như thân thiết với Jeremy cũng bởi vì những em gái tây múp rụp trong căn phòng Burning Room.
Không biết bằng cách nào, Jeremy luôn mang tới Burning Room những cô gái xinh đẹp bốc lửa, khiến Lê Kim Chiêu không thể nào từ chối được.
“Thằng tây này quen biết nhiều gái ngon thật, công nhận!”
Đây là suy nghĩ trong lòng của Lê Kim Chiêu về Jeremy.
Đám người đi qua một cửa ngăn bí mật, bước vào một khu vực đặc thù có tên là Burning Room.
Jeremy rời đi, để lại Lê Kim Chiêu và những người bạn đồng hành trong “Burning Room”.
Đôi mắt Lê Kim Chiêu dần lộ ra vẻ khao khát khó tả khi nhìn thấy cánh cửa mở ra.
Ở bên trong là một căn phòng kín đặc biệt có màu sắc hơi tối sắc hồng đậm có làn khói của loại thuốc không biết tên bay bổng giữa không trung.
Giữa phòng có bàn tròn, cất đầy rượu, đồ ăn và những loại thuốc hút bí mật, xung quanh ngồi đầy gái đẹp và đại gia, quyền thế đang ôm ấp, tán tỉnh nhau.
Điệu nhạc, ánh đèn chớp lóa cũng mang theo quy luật kỳ quái kích thích tâm trí của Lê Kim Chiêu.
Không khí có phần ám muội và kín đáo khiến con người ta không tự chủ được có cảm giác cồn cào muốn thổ lộ hết tiếng lòng ra ngoài.
Quả nhiên, Lê Kim Chiêu không nhịn được dục vọng trào dâng một cách bất thường.
Trong lúc đang đi vào phòng thì hắn ta lén luồn tay xuống dưới s·àm s·ỡ Maria, một cô gái tây mặc váy ngắn với dáng người bốc lửa từ phía sau.
- Á!
Đối phương hơi khẽ giật mình, ưỡn người về phía trước theo bản năng khi mông của mình bị t·ấn c·ông.
Tuy nhiên, Maria không lên tiếng tố cáo mà chỉ ngầm quay lại lườm Lê Kim Chiêu một chút theo kiểu người yêu hờn dỗi với nhau.
Lý do vì đây là Maria, đang có quan hệ bạn tình mập mờ với Lê Kim Chiêu.
Ngay cả Seni và Laura làm bạn tình với Lê Kim Chiêu ở ngay cạnh nhìn thấy cũng không phản ứng vì “tự do”.
Tư tưởng phổ biến ở trong Burning Room này là tự do yêu đương, tự do t·ình d·ục, chỉ cần không kết hôn thì muốn chơi kiểu gì cũng được, tay ba tay bốn chẳng phải vấn đề.
Thậm chí có kết hôn nhưng nếu chỉ phản bội thân xác cũng không sao, Burning Room cho rằng tự do mới là thứ cao quý nhất thế giới này, hơn cả quốc gia, dân tộc, đạo đức, phẩm hạnh.
Lê Kim Chiêu ban đầu cũng cảm thấy choáng ngợp trước những suy nghĩ đồi trụy này và kháng cự bởi văn hóa đạo đức lành mạnh từ xưa.
Nhưng bị ảnh hưởng bởi c·hất k·ích t·hích, liệu pháp thôi miên, kiểm soát tâm trí bằng t·ình d·ục nên Lê Kim Chiêu dần sa đọa và đầu hàng.
Giống như lúc này, dù vừa thực hiện một hành vi đ·ồi b·ại trước mắt người khác nhưng Lê Kim Chiêu không xấu hổ mà càng thêm đắc ý, cảm giác kích thích khi chinh phục ba bốn cô một lúc khiến gã hưng phấn.
Đây là điều mà xã hội Đại Việt thiếu “tự do” không thể cho hắn được.
- Lê Kim Chiêu, lại đây nào!
- Nãy giờ Olga nhắc đến cậu suốt!
Người trên bàn nói với ra thúc dục Lê Kim Chiêu ngồi gần chỗ mình, họ chẳng có phản ứng gì với hành vi s·àm s·ỡ kia.
Dù rằng ánh sáng hơi tối nhưng ở đây không ai mù, đều thấy rõ ràng.
Nguyên nhân chính vẫn tới từ hai chữ “tự do” cao quý kia.
Tất cả đều tự do, tự do theo cách thái quá thì vẫn là tự do nên họ sẽ không can thiệp vào quyền “tự do” s·àm s·ỡ của Lê Kim Chiêu.
Nghe nhắc tới Olga, Lê Kim Chiêu sáng mắt lên, dẫn ba con ghệ ngồi sát lại một cô gái tây tóc vàng, mắt xanh xinh như thiên thần mà Lê Kim chiêu đã thèm nhỏ dãi từ lâu.
Cô gái ấy là Olga, một phụ nữ xinh đẹp và khá giả đến từ vùng đất Ukraine vốn nổi tiếng với nhiều gái đẹp.
- Mr Chiêu, hôm qua đang bàn tới một nửa nhỉ?
- Em thấy rằng việc gì cũng nên có tự do.
- Giống như những căn nhà cấp bốn vậy, được xây dựng hàng loạt không hề có cá tính, thiếu thẩm mỹ, không thể so sánh với cao ốc chọc trời xinh đẹp.
- Nếu như em, thà ra đường ở còn hơn phải sống trong những căn nhà cấp bốn xập xệ ấy.
Vừa ngồi vào bàn, Lê Kim Chiêu đã bị Olga tung ra một vấn đề khá n·hạy c·ảm làm đau đầu bữa giờ.
Lê Kim Chiêu hơi nhíu mày, bởi vì vấn đề này đang chỉ trích việc chính quyền Đại Việt xây dựng hàng loạt nhà cấp bốn bình dân giá rẻ để giúp người dân thu nhập thấp an cư, lạc nghiệp.
Nhưng ở trong mắt Burning Room thì đây là thiếu tự do, họ cho rằng việc ra đường bới thùng rác, ngủ gầm cầu còn tự do hơn việc phải sống trong những ngôi nhà “xấu xí” được xây dựng sẵn.
Nếu ở bên ngoài, Lê Kim chiêu sẽ phản bác lại ngay vì người nghèo có thu nhập thấp không thể đều sống xa hoa, trụy lạc trong những tòa biệt phủ giàu sang được, điều đó thiếu thực tế và chỉ làm tăng gánh nặng lên tầng lớp lao động.
Dù sao Lê Kim Chiêu cũng là lãnh đạo tài năng chứ không phải những người trình độ thấp mà dễ dàng bị lừa gạt.