Biến Thiên 2 - Đế Quốc Nhà Trần Chinh Phục Thế Giới

Chương 188: Trận Mỹ An (2)



Chương 188: Trận Mỹ An (2)

- Gửi điện tín cho không quân, yêu cầu bá·m s·át hạm đội địch, chú ý giữ bí mật.

- Điều động bộ binh, pháo binh từ khu vực bắc Đà Nẵng và phía nam Thừa Thiên Huế tới phong tỏa đường ra vào thôn Mỹ An, ngăn chặn khả năng mở rộng chiến sự của địch, chia làm nhiều đội chiến đấu quy mô nhỏ để thăm dò.

- Đợi tới khi lực lượng tập hợp đủ trên năm ngàn người thì bắt đầu phản công quy mô lớn.

Phan Anh là tướng lĩnh dày dạn kinh nghiệm và đã được đào tạo thêm ở học viện quân sự hiện đại nên hiểu rất rõ những việc cần làm.

Mặc dù không có mặt nhưng ông vẫn tưởng tượng được trong đầu hình ảnh từng người lính mỹ trèo lên thuyền nhỏ đổ bộ vào bờ.

Trên mỗi thuyền chứa khoảng vài chục lính, được trang bị v·ũ k·hí tác chiến cá nhân như súng trường, dao găm, ba lô dụng cụ cá nhân.

Lúc đi trên bờ biển, họ còn phải dùng hay tay nâng súng, giơ lên cao nhằm tránh bị dính nước.

- Ê, chúng bay, có gái nhường cho tao chơi trước đó nhé!

- Tiên sư nhà ông, suốt ngày chỉ biết phắc, phắc, phắc!

- Tao thì chỉ thèm làm bữa thịt nướng thôi, tao ngấy đồ ăn ở xứ sở sương mù lắm rồi.

- Thôi mày đừng nhắc đến đống rác thải ấy nữa, mày không biết thứ thúc đẩy đàn ông Anh Quốc chinh phục thế giới là đàn bà, ẩm thực và thời tiết nước Anh sao?

Đám lính tung tăng đi về phía thôn Mỹ An với tâm trạng vui vẻ, thoải mái, hoàn toàn không có áp lực của những người tham gia c·hiến t·ranh.

Người phương tây thoải mái như vậy là bởi vì kinh nghiệm c·hiến t·ranh với Đại Nam của Nguyễn Vương.

Bất chấp Hải Quân b·ị đ·ánh chạy như cún con, người tây dương vẫn tin tưởng rằng với bộ binh sẽ có ưu thế áp đảo hoàn toàn.

Họ vẫn chưa rút kinh nghiệm từ hải chiến để nhận rõ vấn đề “yếu không phải do tộc Việt, yếu là bởi Nguyễn Vương”.



- Quái, sao không thấy dân làng ra đón nhỉ?

Achille dẫn đội lên bờ, nhìn thấy cả thôn lạnh tanh không một bóng người mà lòng sững sờ.

Dựa theo suy nghĩ của gã ta, đáng lý phải có việt gian chạy tới dâng tặng đồ ăn, lương thực, gái đẹp giống những điều mà Nguyễn Vương làm.

Người Pháp chưa bao giờ phải đối mặt với thứ gọi là c·hiến t·ranh nhân dân và vườn không nhà trống nên vẫn còn ảo tưởng về những cô gái xinh tươi cùng bàn nhậu đề huề.

- Chỉ huy, chúng ta bây giờ làm gì đây?

Đang lúc hoang mang, một sĩ quan Tây Ban Nha tạm giữ quyền chỉ huy tiến tới hỏi.

Charl·es và William đều ở lại trên tàu, chỉ có một mình Achille lên bờ và nhận trách nhiệm tổng chỉ huy lực lượng bộ binh.

Hiện tại, tổng binh lực bộ binh đổ bộ lên bờ khoảng bốn ngàn hai trăm lính, là một con số không hề nhỏ.

Gã ta liếc nhìn xung quanh nhanh chóng, khu vực xa hôi, hẻo lánh này không có pháo đài hay tường thành, tạm thời sẽ thiếu đi rất nhiều mối nguy hiểm.

- Một ngàn người theo tao vào thôn tìm dò xét tình hình, số còn lại chuẩn bị tại chỗ, dỡ pháo từ tàu vận chuyển xuống.

Achille vẫy tay dẫn một nghìn lính Pháp vào thôn trước, mục đích để tranh thủ c·ướp b·óc hết thôn.

Người tây dương vẫn có pháo lục quân ở trên tàu, nhưng là loại nòng trơn cùi bắp và được vận chuyển riêng lên bờ thông qua cầu cảng.

Đây là lý do mà người phương tây rất thích đánh chiếm khu vực bán đảo có cảng, giúp chúng dễ dàng mang theo công cụ c·hiến t·ranh lên bờ.

Chẳng qua đây cũng trở thành nguyên nhân khiến mục tiêu t·ấn c·ông của người tây dương quá dễ đoán.

Từ trên núi đằng sau thôn, lực lượng dân quân tự vệ với trang bị súng ống thô sơ đã có mặt sẵn ở trên núi.



Họ vốn là người dân của thôn Mỹ An, được đưa tới xã Lộc Vĩnh huấn luyện quân sự theo kế hoạch đổi mới chế độ quân sự do Trần Tí khởi xướng.

Với vai trò là dân quân địa phương tự vệ, họ được trang bị súng trường tiên tiến với đạn khóa nòng và rãnh xoắn, chỉ thiếu đi v·ũ k·hí sát thương phạm vi lớn như lựu đạn, pháo.

Trong khi dân thường nhận rút lui thì họ ở lại đuổi gia súc, gia cầm vào sâu trong núi, đồng thời thám thính tình hình.

- Anh Linh, quân giặc vào thôn rồi, giờ thế nào anh?

Một người dân quân tự vệ tiến sát lại hỏi thăm Chế Linh, chỉ huy trưởng chỉ huy quân sự xã Lộc Vĩnh.

Nói kỹ ra, Chế Linh cũng là người quen, từng hỗ trợ Trần Toản hồi ở làng Đại Lãnh, sau khi hay tin mẹ ruột Chế Lan đ·ã c·hết, anh thất vọng, rời quê cũ để tới Thừa Thiên Huế định cư tại xã Lộc Vĩnh.

Nhờ công lao trong chiến dịch bình định Hồ tặc, Chế Linh được đề cử làm chỉ huy trưởng chỉ huy quân sự xã trong đợt cải cách chế độ quân sự.

Bởi kinh nghiệm dày dạn, Chế Linh không vội trả lời cấp dưới ngay mà híp mắt đánh giá tình hình.

“Quân địch tiên phong cỡ khoảng một ngàn người, không thể chính diện tác chiến.”

“Bọn chúng lục tìm khắp nơi, đi vòng vo qua lại, chứng tỏ không thông thạo địa hình.”

“Vũ khí toàn bộ là hỏa khí, đã bước đầu hiện đại hóa, cần phải cẩn thận không để lộ vị trí”

Chế Linh nhanh chóng phân tích ra được những thông tin hữu ích bằng việc quan sát từ xa.

Sau đó, anh ra lệnh:

- Quân địch mạnh hơn nhiều, không được tự tiện đối đầu trực tiếp khi chưa tập hợp với bộ đội chủ lực.

- Bọn chúng cũng đã có hỏa khí, khi di chuyển nhớ chú ý ẩn nấp sau chướng ngại vật, dùng lá cây ngụy trang.



Chiến tranh không phải trò đùa, trong phim ảnh hay chiếu cảnh nhân vật chính ngáo đá đứng ở chỗ cao trống trải cầm súng bắn như một vị thần, xem cảm giác rất là oách xà lách.

Nhưng thực tế nó giống thần đằng hơn, bởi làm vậy không khác gì thành bia tập bắn cho quân nhân chuyên nghiệp.

Chế Linh là một chiến sĩ phong phú kinh nghiệm ngoài, anh ta cẩn thận gắn những cành cây trên người, nằm sát xuống đất, di chuyển xen kẽ qua giữa những tảng đá, gốc cây để tránh bị phát hiện.

Những người khác cũng học theo anh, lăn lê bò trườn sát mặt đất, mồ hôi nhễ nhại cùng quần áo bẩn thỉu nhưng không hề oán thán một câu.

Chỉ có tiếng chim hót ríu rít giữa khu rùng trầm lắng.

Tới khi vào vị trí, Chế Linh mới nâng súng núp sau một tảng đá lớn, chỉ để lộ cái đầu phủ lá cây ra ngoài để ngắm bắn.

Đồng đội cũng làm tương tự, nhưng tản ra sau các chướng ngại vật làm nhiều nhóm, mỗi nhóm cách nhau hơn hàng chục mét, tránh lộ vị trí để pháo bắn.

Mặc dù Chế Linh chưa nhìn thấy pháo nhưng cẩn thận vẫn hơn.

Mắt trái nheo tự nhiên, mắt phải ngắm qua khe ngắm đến đầu ngắm, đường ngắm cơ bản, tạo thành hệ thống ba điểm thống nhất kinh điển.

Tay phải bóp cò!

Đoàng!

Một tiếng súng vang dội phát ra, chim rừng bay tứ tán hốt hoảng, kèm theo đó là viên đạn tóe lửa bắn trúng ngực một tên lính lạc đường, đóa hoa máu tươi thắm nở rộ tung tóe.

Cùng lúc đó, hàng chục phát đạn khác dồn dập xả xuống thôn làng khiến vài quỷ tây dương trúng đạn kêu cha gọi mẹ.

Ngay lập tức, những người lính tây dương dày dạn kinh nhiệm nhất nằm rạp xuống đất hoặc lộn mèo vào sau gốc cây, chum nước, vách tường để tránh né.

Achille được sĩ quan cấp dưới đỡ vào trong một căn nhà, tất cả thuần thục lên đạn, cẩn thận ngó chừng nhìn về phía ngọn núi.

Tất cả thể thiện tố chất quân sự cực kỳ cao của một đội quân dày dạn kinh nghiệm.

Mặc dù người tây dương c·ướp b·óc, đ·ốt p·há, g·iết người khắp nơi là xuống cấp về mặt đạo đức nhưng cũng mang lại cho họ vô số cơ hội mài giũa khả năng chiến đấu của mình.

Sự kiện đột phát chỉ trong chớp mắt, không cần chỉ huy, họ vẫn có thể đưa ra những lựa chọn chính xác và thông qua tiếng súng phát hiện dân quân Đại Việt trên núi.
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.