Biến Thiên 2 - Đế Quốc Nhà Trần Chinh Phục Thế Giới

Chương 133: Kết thúc nội loạn, bước sang trang mới



Chương 133: Kết thúc nội loạn, bước sang trang mới

Cuối cùng, Trần Tí vẫn quyết định xử quyết Hồ Mị Ly.

Nguyên nhân vì tội của Hồ Mị Ly gây ra là quá nặng không thể tha thứ, cần phải xử trảm để răn đe những người khác.

Dưới ánh nắng chói chang chính ngọ, Hồ Mị Ly quỳ gối trước cửa thành Đồ Bàn.

Ông ta cúi gằm mặt xuống đất, hai tay trói đằng sau, không biết lẩm bẩm cái gì.

Ở xung quanh, vô số người dân cầm trứng và cà chua thối ném đầy khắp người.

Không phải Trần Tí không muốn ngăn mà chính miệng Hồ Mị Ly xin nhận những thứ này để chuộc tội.

Dù sao Trần Tí cũng không nhỏ nhen tới mức kiếm chuyện với một người sắp c·hết.

Trên đài cao, Trần Tí này quay sang hỏi một chàng trai ở bên cạnh:

- Thế nào, ngươi có cảm giác gì?

- Không có cảm giác gì cả, làm sai thì phải chịu trừng phạt.

Chàng trai ấy lắc đầu, cố gắng tỏ ra bình tĩnh nhưng sâu trong ánh mắt không thể che lấp được vô số cảm xúc phức tạp.

Đau đớn, tức giận, buồn bã, bất lực, vui vẻ, lạnh lùng.

Khó có thể tưởng tượng trong đôi mắt bé xíu ấy lại gói gọn nhiều thứ như vậy.

Nhưng Trần Tí không mấy bất ngờ, bởi vì cậu ta là Hồ Thanh Trừng, đứa con trai tài năng bị thất sủng của Hồ Mị Ly.

Sau khi Hồ Mị Ly đầu hàng không lâu, Hồ Thanh Trừng cũng lựa chọn quy hàng nhưng được ưu đãi hơn nhiều.

Trần Tí chưa bao giờ từ bỏ khát vọng thu phục nhân tài.

Mối quan hệ giữa Hồ Mị Ly và Hồ Thanh Trừng không thể bảo là tốt, bằng chứng là Hồ Thanh Trừng bị loại khỏi vị trí thái tử dù là con trai trưởng, thậm chí còn lưu đày tới biên cương.

Chẳng qua nói thế nào đi nữa cũng là cha con, nhìn thấy cha đẻ lên đoạn đầu đài, trong lòng tất nhiên có phần khó chịu.

Trần Tí trầm ngâm một chút rồi hỏi:

- Ngươi muốn cứu cha mình không?

- Không, ông ấy nên gánh chịu tội lỗi mình gây ra.

Khá bất ngờ là Hồ Thanh Trừng quyết đoán lắc đầu.



- Ngài có thể không biết nhưng chính mắt tôi nhìn thấy hàng vạn nạn dân c·hết đói đầu đường.

- Nhìn thấy cường hào, ác bá ăn no chảy mỡ trong khi trẻ em còi cọc, đói đến mốc meo.

- Nhìn thấy vô số người chồng, người cha chôn xương dưới chân tường thành.

- Nói thật, Đi đến bước này là do ông ta tự làm tự chịu.

- Tội thần nếu xin tha cho ông ấy thì khác gì dẫm đạp lên ngàn vạn oan hồn vất vưởng khắp nơi?

Trần Tí liếc mắt nhìn, cảm nhận được sự chân thành trong lời nói của Hồ thanh Trừng.

Quả nhiên Hồ Mị Ly mất dân tâm là chuyện quá dễ thấy, ai ai cũng biết.

- Được rồi!

- Vậy ý ngươi thế nào, có muốn làm việc cho ta không?

Hồ Thanh Trừng trầm mặc một lúc, sau đó hơi run rẩy trả lời:

- Tội dân có lựa chọn khác không?

- Có, vào cung làm thái giám!

-…

Cuối cùng, dưới sự khuyên nhủ (uy h·iếp) của Trần Tí, Hồ Thanh Trừng tình nguyện (bị ép) đem hết tài học của mình ra để phục vụ cho đất nước, chuộc lại lỗi lầm.

Lúc đao phủ chuẩn b·ị c·hém đầu Hồ Mị Ly, Trần Tí cho phép Hồ Thanh Trừng rời đi trước.

Sau đó, Trần Tí đứng ra đọc diễn văn, hoàn thành lễ tế trang trọng nhằm đặt một dấu chấm tròn cho cuộc nổi loạn của họ Hồ.

Hồ Mị Ly sau khi c·hết, xác được bộ phận t·ang l·ễ trang điểm lại rồi an táng.

Trần Tí thực hiện đúng lời hứa của mình.

Đến đây, nội loạn kéo dài suốt mười năm của Đại Việt chính thức kết thúc, chỉ còn ngoại bang và kẻ cõng rắn cắn gà nhà Nguyễn Vương nhởn nhơ ở nơi xa.

Lễ tế kết thúc, Trần Tí vội vàng dẫn theo đại quân tiến về chiến trường phương bắc.

Liên quân Mông Nguyên, Thiên Long Quốc, Hậu Kim đã bắt đầu đẩy mạnh tiến công về hướng Định Long, không thể chậm trễ thêm được nữa.



Nếu không phải việc hoàn thành lễ tế cho thái tử Trần duệ giúp củng cố sĩ khí thì chưa chắc Trần Tí đã lãng phí thời gian ở đây.

Trên đường đi, Trần Tí bắt đầu mở bản đồ ra và suy xét tình hình trong xe ngựa.

Nhưng vụ việc đầu tiên mà Trần Tí chú ý là biến cố Long Mạch và đại sư Thích Quảng Đức.

- Đầu tiên là vụ Long Mạch.

- Trước đó mình bận chiến đấu nên chưa có thời gian để ý.

- Dựa theo hoàng hậu và các vị đại thần kể lại thì có kẻ phá vỡ long mạch, mưu toan hại c·hết mình và vua Quang Trung của triều Trường sơn.

Trên tay Trần Tí lúc này là những phong thư đến từ Định Long khoảng nửa tháng trước.

Trong đó thuật lại chi tiết âm mưu phá long mạch của Nguyễn Vương, có điều vì không ai biết do Nguyễn Vương làm nên dùng một cụm từ “kẻ trời đánh” để thay thế.

Đúng lúc này, trợ lý Hồng xuất hiện trong xe ngựa, cung cấp một thông tin quan trọng:

- Cậu chủ, Long Mạch không phải là thứ hư vô huyền huyễn mà thực sự quan trong khí vận của quốc gia.

- Ở thế giới trước, chủ tịch Xuân Đào cũng đã có nghiên cứu chi tiết về vấn đề này, thậm chí còn chế tạo ra dây chuyền sản xuất Long Mạch số lượng lớn nữa.

- Dây chuyền sản xuất Long Mạch?

Trần Tí hơi kinh ngạc về cụm từ có phần râu ông nọ cắm cằm bà kia này.

Nhưng nghĩ lại mẫu hậu đại nhân trong miêu tả của trợ lý Hồng là siêu thiên tài, sáng tạo ra vô số kỹ thuật vốn chỉ có trong khoa huyễn nên làm được cũng không bất ngờ.

- Đúng vậy cậu chủ!

- Vậy nên nói riêng về long mạch, kiến thức của tôi thậm chí còn vượt xa các cao nhân đương thời.

- Vậy chị xem thử lời tiên đoán này có nghĩa chính xác là gì?

Trợ lý Hồng nhìn theo tay của Trần Tí, nơi đó có một bài thơ tiên đoán theo thể lục bát:

“Hồ sang nguyễn, nguyễn sang hồ

Trăm năm căm hờn cũng rồ qua mau

Bắc kia chia cắt thương đau

Cũng bởi t·ranh c·hấp, đánh nhau lụi tàn

Đông tây sung sướng an nhàn



Ngồi chơi xơi nước hạ màn thành vương”

Đây là nội dung được ghi trên xá lợi của đại sư Thích Quảng Đức, các vị đại thần ở Thiên Tinh Tháp cũng chỉ đoán một cách đại khái.

Nhưng trợ lý Hồng có hỗ trợ của kiến thức siêu việt dễ dàng phân tích đến đường tơ kẽ tóc:

- Dựa theo tiên đoán về ảnh hưởng của Long Mạch bị phá, trong một tương lai không xa, Đại Việt và triều Trường Sơn sẽ dần dần suy yếu, bị kẻ khác xâm lược.

- Hồ sang Nguyễn đúng là ám chỉ việc vua Quang Trung đổi từ họ Hồ sang họ Nguyễn, ông ấy đáng lý sẽ dẫn dắt cả hai vương triều vùng lên mạnh mẽ trở thành cường quốc.

- Đáng tiếc, “kẻ trời đánh” liều c·hết phá hủy Long Mạch ở dãy Trường Sơn, cắt ngang ước mơ cường quốc và vận mệnh của vua Quang Trung, mưu toan biến tộc Việt thành nô lệ của ngoại bang.

- Không những thế, vua của Trường Sơn là Quang Trung cũng sẽ bị ảnh hưởng từ Long Mạch làm cho c·hết sớm.

Trần Tí nghe đến đây, khuôn mặt lộ ra vẻ tức giận, đập bàn, nghiến răng nghiến lợi:

- Lũ khốn kiếp, lại dám mưu toan p·há h·oại cả một dân tộc, thật là nham hiểm, độc ác.

- Chúng không sợ bị trời phạt sao?

- Vậy chúng ta phải làm thế nào đây chị Hồng.

- Hơn nữa em cũng là vua, có bị c·hết trẻ không?

Nghe ra sự long lắng trong giọng nói, trợ lý Hồng trấn an:

- Cậu chủ đừng quá lo lắng, cậu là người đến từ thế giới khác, không thuộc về phạm vi ảnh hưởng của Long Mạch.

- Nếu đúng theo phương hướng ban đầu, cậu chủ không hề tồn tại mà sẽ do vua Quang Trung đứng ra dẫn dắt cả hai vương triều đi lên thành cường quốc năm châu.

Nhiệm vụ chính của trợ lý Hồng là bảo đảm an toàn cho Trần Tí vậy nên cô giải thích vấn đề này rất kỹ lưỡng.

Nếu dựa theo xu thế lịch sử, Trần Tí không tồn tại ở thế giới này thì nhà Trần sẽ bị phá nát và sụp đổ trong tình thế loạn trong giặc ngoài.

Sau đó, vua Quang Trung thống nhất bộ lạc Lăng Lan, thành lập vương triều Trường Sơn, đồng thời thu phục tàn dư nhà Trần nhờ việc chung nguồn gốc.

Ở thế giới này, Lăng Lan và Đại Việt có chung nguồn gốc văn hóa, dân tộc nên có thể xem như là anh em ruột thịt, rất dễ kết hợp làm một.

- Nhưng để phá được long mạch Đại Việt cũng không phải chuyện dễ dàng.

- Mặc dù không có chứng cứ cụ thể nhưng dựa theo tiên đoán của đại sư thì rõ ràng lũ giặc phương bắc đã lén lút phá Long Mạch Trường Sơn.

- Hậu quả là chính bản thân chúng cũng bị long mạch phản vệ, chịu t·hảm h·ọa c·hiến t·ranh, quân phiệt, bị xâm lược.

- Chỉ có các nước phương tây và Nhật Bản tận dụng cơ hội vươn lên trở thành bá chủ.

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.