Có điều gì đó bên trong cô cảm thấy trống rỗng, ánh mắt buồn bã.
Vừa mới lau nước mắt thì cô cảm thấy mình đang ở một nơi khác hoàn toàn.
"Là Thiên Giới? À không nơi này khác với Thiên Giới..."
"Natsu!" Cô nhìn qua bên phải thì thấy Natsu, Gajeel, Wendy, Sting, Rogue, Laxus, Cobra đang bị đóng băng trong cái Lacrima.
"Cái gì thế này?"
"Chào mừng đến với Thiên Đường, bạn cũ" Một kẻ đang bước đến, là Acnologia.
"AAGGH!" Trên chân cô phát hiện có Lacrima.
"Ngươi thách ta đấy!" Cô lấy miệng cắn những cái Lacrima ra ngoài sau đó cử động tay.
《THIÊN ĐAO TRẢM!》Cô dùng hai tay tạo ra hai cây kiếm đánh những cái Lacrima khiến nó bị nứt ra.
"Tỉnh lại đi!"
Những vết nứt càng ngày càng nhiều hơn nữa cho đến khi nứt hoàn toàn.
"Em sẽ bảo vệ anh chị bằng Thiên Không thuật!" Wendy nói.
"Sao em lại có thể thoát khỏi Lacrima đó?" Cô bất ngờ hỏi.
"Em có cảm giác như nghe thấy được giọng nói của Carla"
"Ta cũng nghe thấy giọng nói của Lily và Levy!" Gajeel nói.
"Ta đã nghe thấy rất rõ!" Cobra nói.
"Là giọng nói của những người đang gọi chúng ta về!" Sting bước lên nói.
"Họ đã bọn em sức mạnh" Rogue nói.
"Nào..chuẩn bị chiến thôi! Aci! Natsu!" Laxus nhảy xuống khỏi Lacrima sôi máu nói.
"Hehehe! Đây sẽ là cuộc chiến săn rồng!"
"Mà khoan! Sao hắn lại cho mình vào đây? Mình đâu phải là Sát Long Nhân đâu???" Cô một lần nữa nhức đầu nói.
"..." Acnologia đang đứng ở đấy, im lặng đến bất thường.
"Có vẻ như ta phải chỉ cho ngươi biết.."
"Vì sao ta được mệnh danh là "Long Vương"!" Acnologia nói.
Wendy dùng thuật bùa chú lên tất cả mọi người, cô đứng nhìn những chuyển động của hắn.
"Không được rồi..hắn ta chỉ cần 1 tay thôi mà lại.." Acnologia xử lí được các Sát Long Nhân như Sting, Gajeel, Cobra, Rogue và Laxus vẫn không sử dụng được mình phải phân tích.
"Natsu-san! Mau tránh ra!" Wendy nói.
Cô nhanh chân hơn đạp Natsu đi ra chỗ khác tự mình nhận cú đánh đó, nó nổ ra khá lớn và cũng khá đau.
"Được rồi mình xác định được những cú đánh hắn ở cấp độ nào rồi" Khói bay hơi ra chỗ khác cô dùng "Khiên"! Từ cái Khiên Phòng Thủ Tuyệt Đối thì cô làm nó ra từ đó đấy.
"Heheh.." Cô chỉ bị xướt nhẹ ở hai má thôi nhưng vẫn không sao.
"Vì sao ta được mệnh danh là "Long Vương"?" Acnologia nói.
"Đương nhiên là bởi vì ta là kẻ mạnh nhất trên thế giới này!"
"Tch! Tự kiêu quá ha!" Cô lấy đà đập thẳng vào người hắn nhưng hắn biết trước và né nhanh ra, cô dịch chuyển lại chỗ đó liên tiếp đánh hắn nhưng với chỉ một tay của hắn mà cân luôn hai tay của cô, đánh một phát vào cô, cô đỡ được nhưng bị bật lại khá xa.
"Hiện tại..thân thể của ta ở bên ngoài thế giới ngoài khe hở thời gian" Acnologia nói.
"Hả?" Cô hơi khó hiểu.
"Ta sẽ hủy diệt tất cả mọi thứ và báo hiệu hồi kết"
"Ngươi muốn làm gì?" Natsu hỏi.
"Hủy diệt..chỉ đơn giản vậy thôi" Acnologia cười xấu xa nói.
"Chỉ vì việc đó mà ngươi..tch Thế giới này không hề yếu ớt đến mức ngươi có thể để ngươi hủy diệt đâu" Cô nói.
Mọi người liên tiếp đánh xuống hắn như tất cả đều đã thất bại không ai đánh được hắn cả.
"Mình phải nghĩ ra một cái gì đó" Cô cố gắng nghĩ thử xem có kế hoạch gì không.
"Chưa xong đâu"
"Không thể nào lại toi đời tại đây được!" Cobra một đấm của Acnologia mà nội tạng lại bị thương rất nhiều.
"Bởi vì ta..bởi vì ta vẫn...còn đồng đội của mình!"
"Đồng đội! Đúng rồi!"
"Mọi người đưa tay lên tay tôi đi!"
"Hả?" Mọi người có chút khó hiểu.
"Tôi sẽ giết hắn ta với một Hit một" Cô nói.
"Mình sẽ hợp tất cả sức mạnh của các Sát Long Nhân và cả Thần và Quỷ thuật để giết hắn.." Cô nghĩ ra một kế hoạch hay.
"Quả nhiên chỉ có mình mới có thể thông minh như vậy Hahahaah" Cô đặt tay lên chỗ mọi người.
"Tự tay mình..sẽ thực hiện Tam Liên Khúc" Cô nói.
"Nhắm mắt lại đi!" Cô nói mọi người cũng làm theo, Acnologia ngứa tay chân đánh vào mọi người nhưng không được vốn có khiên toàn quanh người.
"Được rồi.." Cô làm rất nhanh không bị mất thời gian nhiều qua.
"Mọi người tránh ra..." Cô đi đến gần Acnologia dần dần rồi chạy đến chỗ của Acnologia.
《NHẤT SINH》
《NHỊ SINH》
《TAM VẠN》
《NHẤT NHỊ TAM LIÊN HỢP》
"Hỡi những vị thần khác, chúng tôi cần sức mạnh của người làm ơn xin hãy cứu lấy thế giới!" Cô nói.
《TAM LIÊN KHÚC》
《THIÊN HỌA LIÊN HỢP BÁCH》Đây là một phép thuật quá sức chịu đựng thế nhưng nó có thể giết hết tất cả các loài rồng chỉ với cái chiêu này.
Cả hai tay Bạch và Hắc tạo ra một phép thuật lạ thường nó màu đen và màu trắng đó là bên trong dần dần nó chuyển hóa thêm nhiều màu đấm một phát là mất xác đấy.
"Hãy gửi cho ta lời chào của nhưnhx người mà ngươi giết đấy!"
Một ánh sáng tỏa nắng đến nổ mắt, nó sáng quá khiến chính cô cũng muốn nổ mắt.
"Ha..ha....ha...ha...ực..ha.." Cô nuốt nước miếng tự nhiên mùi này làm cô nhớ tới cục thịt ngon miệng.
Hai bên tay cô có hơi bị thương đòn đấy chắc là đủ để giết Acnologia.
"Chúng ta đã thắng?!" Mọi người như không hiểu gì nói.
"Ừm thắng rồi.." Cô nói.
Thật là một phép ghê nó làm cho cái chỗ này mất một nửa chỗ để đứng.
"Trời...mình về rồi?" Cô lại trở về lại chỗ kia cái chỗ cô đang ngồi bên cạnh xác của Irene.
"Ngươi..để ta chôn ngươi.." Cô dùng ma thuật điều khiển Irene tạo thành một cái hòm bỏ vô sau đó đóng nắp lại bỏ xuống đất sau đó chôn lại.
"Xin hãy yên nghỉ..và tôi xin lỗi..vì đã đạp cô.." Cô chấp tay nói.
"..."
Cuối cùng mình đã hoàn thành rồi, nhiệm vụ của mình...cuối cùng mình đã hoàn thành rồi.
Ngày hôm đó đã kết thúc một thời đại, nhưng nó lại mở ra một thời đại mới.
《THIẾT LẬP LẠI THẾ GIỚI!》Ngay lập tức xuất hiện ra một ngôi đền nhỏ, cô đánh vô đó những kí tự và đưa tay vào trong cho nó kiểm tra đi những ma thuật mà cô đã thu thập được rồi phát ra một sóng năng lượng lớn.
Mất 15 phút nó mới hoàn thành, giờ thì cô đã thực sự hoàn thành rồi, cô đã Thiết Lập Lại Thế Giới rồi.
"Xong rồi..thưa "Người".."
____________________
Tối nay.
Tối nay Vương Quốc lại mở một lễ hội mà Lucy đi nhận giải cùng mấy đứa bạn như Natsu, Erza, Gray,...
Cô cũng ở đó nhưng chỉ là ở riêng ra không tiếp xúc nữa.
"Chít chít chít!" Con sáo của cô đột nhiên bay qua lại chỗ của cô kèm trên là bức thư của Mike.
"Này! Sao rồi Acacia? Hoàn thành được nhiệm vụ rồi đúng chứ? Chúc mừng nhé! Cậu bây giờ lại có thể về nhà rồi đấy! Về không được than thở nữa nhé, và bớt tò mò những thứ không nên đi..." Còn lại thì chỉ là chào hỏi sau đó rồi tạm biệt.
"..."
"Kết thúc rồi nhỉ? Mình hoàn thành nhiệm vụ rồi.." Cô nói.
Lucu được nhận giải đặc biệt kemzaleon, mọi người thì đang ăn đồ ăn ngon, như thịt hoặc đồ uống, Jellal thì đã được tự do cùng với những người trong Oracion Seis.
"Hừm..vui rồi nhỉ? Erza?" Cô cũng không có tâm trạng để ăn hay uống.
Cô bất ngờ vì bên trong bữa tiệc đó có hai dáng người quen thuộc.
"Zeref? Mavis.." Cô có hơi bất ngờ nhưng cũng nhắm mắt cho qua.
"Xem ra hai người đã đầu thai lại rồi nhỉ?" Cô có một chút vui mừng.
"Những giờ phút tiếp theo..sẽ là một cuộc Biệt Ly.." Cô lại ngâm nga thêm một đoạn để tỏ lòng biết ơn và tạm biệt sau đó cô dịch chuyển đi ra ngoài buổi dự tiệc.
"Có lẽ là tôi..sẽ..tạm biệt em.." Cô dịch chuyển qua hội quán để lại một mảnh giấy rồi sau đó rời đi.
"..." Đột nhiên nước mắt của cô lại rơi, vì cái gì? Vì em? Tôi thật sự không muốn kết thúc nó lại như thế này.
"Tạm biệt em.."
"Tạm biệt em..."
"Tạm biệt..em.."
"Erza.." Cô gói đồ lại rồi đi ra ngoài.
"Hy vọng em và Jellal sẽ đến với nhau..tôi vẫn sẽ giữ tình yêu này với em.." Cô dùng chân vẽ ra một vòng tròn ma thuật và đứng trong đó.
"..."
"Đúng rồi nhỉ? Em yêu người khác rồi thì tôi cần gì phải giữ tình yêu này?" Cô có hơi thắc mắc như vẫn quyết định giữ tình yêu này.
"Trở về thôi.."
"Vĩnh biệt.." Một lát sau cô trở về lại Thiên Giới.
"Kính chào "Người"" Cô quỳ xuống nói.
"Nghe nói ngươi đã hoàn thành nhiệm vụ ta giao?" "Người" nói.
"Vâng ạ, con đã xong rồi.." Cô nói.
"Tốt lắm con là người đầu tiên làm được việc này" "Người" nói rồi xoa đầu cô.
"Vì con đã làm xong Nhiệm Vụ khó này nên ta sẽ thưởng cho con một ít nhưng đây là sự trừng phạt của con nên ta bỏ qua cho đấy" "Người" nói.
"Dạ?" Cô thắc mắc hỏi.
"Con có mong muốn gì không?" "Người" dịu dàng nói.
"Con..con...để sau đi ạ..chừng nào con cảm thấy cần thì con sẽ nói mong muốn đó" Aci có hơi buồn nói, cô không biết mình sẽ nói mong muốn của mình cho "Người" được không.
"Được rồi con nghỉ ngơi đi" "Người" nói rồi đi mất.
"Này Acacia! Vui lên đi chứ? Sao mặt buồn vậy?" Gabriel nói.
"..."
"Cậu vẫn còn yêu cô ấy à?" Mike nhìn coi là biết có chuyện gì rồi.
"...Không..." Một từ của cô lại xiên chính vào tim của cô.
"Tớ khá mệt nên đi về đây..." Cô về lại phòng mình ngủ, trong lúc ngủ cô đã khóc khi mơ về Erza.
Cô muốn gặp Erza, cô thật sự muốn gặp Erza.
Đêm hôm đó ngày nào khi về khuya thì Aci luôn luôn khóc.
Như vậy đã 1 tháng trôi đi mà trông cô gầy hơn hẳn, không nói chuyện với ai, chẳng hay đùa hoặc nhây như trước nữa, không khí càng ngày càng bi thương mỗi khi gặp hay ở gần cô lâu.
"Sao thế?" Nhiều người hỏi cô thậm chí còn là "Người" nhưng câu trả lời vẫn là không có gì.
2 tháng trôi qua, cô vẫn ngồi một mình nhìn về phía dưới Nhân Giới buồn rầu mà thở dài, cô không muốn bất tử nữa cô thật sự không muốn.
Cả 3 tháng không một tiếng ồn của Aci, mọi người cảm thấy lạ hẳn mặc dù có cô ở đây nhưng chẳng ai nói một lời nào, họ hỏi cô trả lời rồi sau đó im bặt, cô không nói gì hết cũng không có tâm trạng để ăn mặc dù cô hồi đó được mệnh danh là Thánh Ăn và Thánh Nhây nhất Thiên Giới.
Mọi người không chịu được kiểu này nữa nhất là Mike và Gaeb còn Raphael thì đi nữa rồi.
"Cậu còn định như vậy tới khi nào?" Mike túm lấy áo của cậu tát một phát vô mặt cô.
"..." Cô né đi ánh mắt của Mike.
"Cậu còn yêu Erza-san?" Gaeb nói.
Cô chỉ lắc đầu không nói gì hết, nhưng đối với Mike thì không.
"Cậu nhìn thẳng vào mắt tôi! Nhanh!" Cô ngước mặt nhìn Mike mắt thì không chịu nhìn thẳng vào Mike.
"Đấy! Cậu đang nói dối!" Mike nói nhưng cô cũng chẳng nói gì cả cũng không phản đối.
"...Tớ hết nói nổi với cậu rồi.." Mike mặc cho Aci như thế nào đành để cô xuống tỏ vẻ không quan tâm.
1 tuần sau, Mike đạp cửa của Aci tự tiện vô phòng nhưng cô lại chẳng nói gì cứ cho là thuận theo tự nhiên đi.
"Cậu! Đi theo tôi!" Mike nhanh chóng dắt Aci đi qua phòng của Gaeb.