Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 2668



Dưới sự giúp đỡ của tiên thụ ngộ đạo, cuối cùng ý thức vốn nên biến mất của

Khương Thành chợt sống lại.

“A Linh, A Hoàng?”

“Í, sao tiên thụ ngộ đạo lại ở đây?”

Nghe được giọng hắn, A Linh mừng muốn khóc.

“Hu hu, Khương đại ca… Ta còn tưởng ngươi sẽ không tỉnh lại nữa!”

A Hoàng thì lại tò mò chạy khắp nơi.

“Mẹ ơi! Mẹ ở đâu thế? Sao ta không tìm thấy mẹ?”

“Cha ta ở khắp mọi nơi nhưng ta không khống chế được đám hỗn độn này.”

Hiện tại Thành ca chỉ có ý thức khôi phục.

Cả khoảng hỗn độn này đều là cơ thể của hắn, song cơ thể này trên danh nghĩa

thuộc về hắn chứ hắn không thể khống chế được.

Điều này khiến hắn không khỏi bất đắc dĩ.

Nhìn tình hình bên trong, hắn cũng hiểu rõ gần đây xảy ra chuyện gì.

“Làm phiền các ngươi, cũng làm phiền tiên thụ rồi.”

“Nhưng trạng thái bây giờ…”

Ngay khi hắn nảy ra suy nghĩ này, âm thanh nhắc nhở quen thuộc của hệ thống

vang lên.

“Ting, hệ thống đã nâng cấp xong.”

Thành ca suýt nữa không phản ứng kịp, ngẫm lại mới nhớ ra trước đây hệ thống

phân tích Sinh Diệt Hoàn, nói rằng phải tiến hành cập nhật hệ thống.

Lâu rồi hắn không sử dụng hệ thống, hầu như quên mất chuyện này.

“Không biết lần này hệ thống nâng cấp gì đây.”

Nhấn vào hệ thống, Khương Thành không khỏi sợ hãi.

Bởi vì thứ nhìn thấy đầu tiên không phải giao diện hệ thống mà là một viên tinh

thể màu lam có bảy mươi hai mặt.

Mà Sinh Diệt Hoàn đang từ từ xoay quanh viên tỉnh thể màu lam kia, thoạt nhìn

như đai tinh cầu.

“Gì đây?”

Thành ca không nhớ rõ bản thân từng nhận được bảo vật dạng tinh thể như vậy.

Sau đó tinh thể kia sáng lên quang mang, đồng thời phát ra âm thanh mà hắn vô

cùng quen thuộc.

“Chào mừng kí chủ!”

“Vãi, hóa ra là hệ thống, sao ngươi lại biến thành thế này?”

“Đây chính là hình thái vốn có của ta.”

Âm thanh hệ thống vẫn bình thản không mang theo tình cảm nhưng Khương

Thành có thể cảm nhận được nó trở nên linh hoạt hơn trước đây, không còn máy

móc như vậy nữa.

“Đừng nói với ta ngươi vốn là một sinh linh đấy nhé.”

Một sinh linh khác ở trên người mình, đối phương có ý đồ không rõ, quan trọng

nhất là rất dị ứng.

Đương nhiên nếu là mỹ nữ, Thành ca vẫn có thể miễn cưỡng tiếp nhận, ví dụ

như Thương Linh năm đó.

“Không phải.”

Câu trả lời của hệ thống khiến Thành ca thở phào nhẹ nhõm.

“Vậy ngươi là gì?”

“Ta là hệ thống.”

“Đừng nói lời thừa với ta. Ta hỏi là sao ngươi còn có hình thái tinh thể? Không

phải hệ thống vô hình à? Sinh Diệt Hoàn lại là sao nữa, trông có vẻ là một thể

với ngươi?”

Thoạt nhìn hệ thống thật sự khác với trước đây, đối mặt với nhiều vấn đề như

vậy vẫn trả lời, thậm chí còn có thể bổ sung.

“Hệ thống vốn vô hình nhưng ta có hình thái. Sinh Diệt Hoàn, tiên thụ ngộ đạo,

Thiên Phong thạch và ta đều là một thể.”

“Gì cơ?”

Khương Thành cực kỳ kinh ngạc.

Hắn lập tức quắc mắt trừng trừng, lớn tiếng quát: “Rốt cuộc là sao hả, còn

không mau khai thật cho ca!”

“Thứ chứa đựng vạn vật nào rộng bằng thiên địa; thứ nuôi dưỡng vạn vật nào

nhiều bằng hỗn độn…”

“Nói tiếng người cho ông!”

Hệ thống chỉ đành đổi giọng đáp: “Ta là kỳ vật do hỗn độn sinh ra.”

“Hết rồi?”

“Hết rồi.”

Thành ca thấy đầu hơi đau: “Thôi nói chi tiết chút đi…”

Lúc này hệ thống mới nói tiếp.

Dòng chảy hỗn độn va chạm với nhau, thanh khí hội tụ cuối cùng sinh ra căn

nguyên thế giới, tiến tới hình thành những vị diện.

Nhưng đây cũng không phải kết quả duy nhất.

Có xác suất cực nhỏ, một phần trọc khí tràn ra sẽ hình thành sự giao hòa kỳ diệu

với thanh khí, hơn nữa không quy về hỗn độn.

Nhưng kết quả kỳ lạ này không thể lớn mạnh như căn nguyên thế giới.

Dưới năm tháng dài đằng đẵng, va chạm với đồng loại khác dung hợp vào nhau,

dần trở nên lớn mạnh mới có thể hình thành kỳ vật.

Hệ thống chính là kỳ vật đó.

Mà người đầu tiên nhận được nó chính là Sơ - Giáng Thần giả duy nhất.

Có nó, Sơ mới có thể sống qua năm thế giới một cách thần kỳ.

Song kỳ vật trời sinh này quá cao cấp, Sơ cũng không thể hoàn toàn khống chế

nó.

Chỉ đành dỡ nó ra thành từng linh kiện, biến thành công cụ mà người có thể sử

dụng được.

Ở thế giới đầu tiên, hắn kết hợp đặc điểm của vị diện tách ra Thiên Phong thạch.

Mà ba thế giới hai, ba, bốn về sau, lại ần lượt tách thành Sinh Diệt Hoàn, tiên

thụ ngộ đạo và hệ thống.

Bốn món bảo vật này là huyết mạch tài phú của hắn, ngay cả Giáng Thần giả

khác cũng không biết gì về nó cả.

Giờ Khương Thành mới hiểu rõ.

“Chẳng trách những kỹ năng của ngươi lại giống vói nguyên năng của thế giới

thứ tư như vậy, hóa ra là Sơ chế tác theo đặc điểm của vị diện?”

Tinh thể màu lam lại sáng lên, lên tiếng đính chính suy đoán của hắn.

“Không phải hắn chế tác mà là mỗi linh kiện bị tách ra sẽ chủ động thích ứng

với vị diện trước mặt. Cho nên hệ thống mới sở hữu đặc điểm nguyên năng của

thế giới.”

Khương Thành bừng tỉnh đại ngộ.

Thảo nào mỗi lần hệ thống thăng cấp sẽ cập nhật, sau đó xuất hiện công pháp,

bảo vật và thiên tài địa bảo của vị diện đó. Hóa ra đây chính là quá trình thích

ứng của nó.

Vậy thì thực chất tiên thụ ngộ đạo cũng đang không ngừng thích nghi với đẳng

cấp mới.

Thảo nào nó chỉ là bảo vật ở Trung Tiên giới nhưng đụng phải Thiên Đạo, căn

nguyên thế giới thậm chí hỗn độn vẫn sừng sững không đổ.

Vì nó vốn ở đẳng cấp đó, chỉ là trước đây trình tự không cao nên nó không thể

hiện năng lực cao hơn mà thôi.

Mà sở dĩ Sinh Diệt Hoàn có bốn lỗ cũng là vì chỉ có bốn tấm di bia.

Hắn lắc đầu, đây không phải trọng điểm!

Trọng điểm là người đó!

“Sơ đâu? Những kỳ vật hỗn độn như các ngươi đều nằm trong tay hắn, tại sao

bây giờ lại rơi hết vào tay ta?”

“Chẳng lẽ ta thật sự là Sơ chuyển thế?”

“Không, ngươi không phải chuyển thế của hắn.” Hệ thống trả lời chắc chắn.

“Sơ đã chết.”

“Chết rồi?”

Thành ca tỏ ra rất chấn động.

Kể từ lúc biết đến người kia, hắn vẫn luôn tán thưởng đối phương.

Dù sao nhân vật phản diện lớn nhất hiện tại – Chí cũng chỉ là kiệt tác do hắn tạo

ra, đồng thời người này còn sở hữu tứ thần khí và kỳ vật hỗn độn.

Khương Thành vẫn luôn chuẩn bị tâm lý sau này có thể gặp được hắn.

Thậm chí nghi ngờ liệu mình giết chết Chí, Sơ có xuất hiện, sau đó ấp ủ một âm

mưu lớn hơn hay không.

Kết quả không ngờ người nọ đã chết rồi.

“Hắn chết ra sao?”

“Vào thời đại kỷ nguyên thứ ba của Nguyên Tiên giới, hắn thử đột phá đẳng cấp

cao hơn trong tưởng tượng nhưng thất bại. Sau khi chết đi, hệ thống và tiên thụ

ngộ đạo lập tức tách rời.”

Hệ thống tiếp tục nói: “Tiên thụ ngộ đạo lưu lạc đến Cổ Tiên giới, trở thành một

món dị bảo không ai khống chế được.”

“Còn hệ thống lưu lại ở hạ giới. Một thời gian sau, khi sinh linh nào đó xuyên

việt, cuối cùng nó cũng tìm được kí chủ. Mà kí chủ đó chính là ngươi.”

“Còn Thiên Phong thạch và Sinh Diệt Hoàn hắn không mang đi nên vẫn ở lại

Lạc Tiên điện và Giáng Thần đài.”

Lời giải thích của nó khiến Khương Thành không khỏi chấn động.

Cũng khiến hắn dở khóc dở cười.

Thiệt cho hắn cứ ảo tưởng sẽ gặp kẻ địch mạnh hơn, hóa ra người ta đã mất từ

lâu. Mà mình và người kia thật ra chẳng liên quan gì đến nhau?

“Thu Vũ Tuyền thì sao? Nàng sinh ra muộn hơn cả khi ta nhận được hệ thống

cơ mà?”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.