“Cho mọi người một nơi cư trú thôi.”Chí mỉm cười nhún vai, hỏi ngược lại: “Có gì sai ư?”Tiên Mẫu suýt nghẹn lời.Đương nhiên không sai.Chẳng những không sai, thậm chí còn là công đức vô lượng.Song, đại ma đầu hủy diệt Nguyên Tiên giới lại đi làm chuyện tốt như vậy khiếnnàng không thể hiểu nổi.“Sao ngươi phải làm thế?”“Sao ta lại không thể?”“Không phải không thể, mà rõ ràng ngươi…”“Rõ ràng ta là một đại ma đầu, nhân vật phản diện, chỉ biết phá hoại?” Chí giúpnàng nói ra nửa câu sau.“Đúng vậy.”“Vậy ngươi thật sự đã hiểu sai ta rồi.”Thế giới bên ngoài cơ thể của Chí vẫn đang liên tục mở rộng, phạm vi nhanhchóng vượt qua bốn châu trước đó của Khương Thành.Hơn nửa, thế giới mà hắn sáng tạo ra không cần sinh linh đặc biệt như A Linh,A Hoàng giúp ổn định căn nguyên thế giới, cũng không cần Thiên Mẫu giúpchấp chưởng Thiên Đạo.“Ta làm tất cả cũng vì cố gắng nâng cao bản thân.”“Cắn nuốt căn nguyên của Nguyên Tiên giới và Thiên Đạo có thể khiến thanhlực của ta càng lớn mạnh hơn, cho nên ta đã làm vậy.”Tiên Mẫu lạnh giọng nói: “Giờ người tạo ra thế giới bên ngoài cơ thể khôngphải vì cứu vớt hàng tỷ sinh linh mà chỉ bởi điều này có thể giúp ngươi tiếp tụcphát triển?”Chí mỉm cười gật đầu, không chút giấu diếm ý đồ của mình.“Đúng thế.”“Trở thành chủ nhân thế giới mới có lợi, hơn nữa còn là lợi ích cực đại.”“Sự tồn tại của hàng tỷ sinh linh có thể nâng cao lý niệm của ta, khiến Bản Ngãcủa ta càng lớn mạnh hơn.”“Mà đạo hạnh sinh ra khi hàng tỷ sinh linh tu luyện cũng giúp ta đột phá đếnđẳng cấp cao hơn.”Rõ ràng hắn cũng ý thức được mình không thể tiếp tục phát triển nữa, đã đếngiới hạn, bắt đầu nghĩ cách đột phá lên đẳng cấp cao hơn chưa ai biết tới.Mà trong mắt hắn, hàng tỷ sinh linh Nguyên Tiên giới không nhà để về chính làcông cụ nâng cao bản thân.Có mấy giây ngắn ngủi, Tiên Mẫu thật sự cho rằng mình hiểu lầm hắn.Có lẽ tên này cũng chưa mục rữa đến tận xương, chẳng qua là để sau này xâydựng lại Nguyên Tiên giới, bản thân hắn sẽ nắm giữ Thiên Đạo và căn nguyên.Chứ hắn cũng không nhẫn tâm hủy diệt hàng tỷ sinh linh.Bây giờ nàng mới phát hiện bản thân tự mình đa tình.Đó là một kẻ vô cùng ích kỷ, làm tất cả chỉ vì tư lợi.Nếu hắn phát hiện chém giết hàng tỷ sinh linh có thể nâng cao bản thân, vậy thìhắn sẽ làm ngay không chùn bước, vốn chẳng có gì không đành lòng cả.Thực chất, tên này có một loại đặc tính giống với Thiên Đạo, đó chính là coisinh linh như kiến hôi, căn bản không tồn tại cảm tình, cũng không có thân sơyêu ghét.Mà trước đây, Tiên Mẫu cũng có thái độ như vậy.Nguyên Tiên giới đã trải qua ba kỷ nguyên rồi, mỗi lần hủy diệt trùng khởichẳng phải cũng xóa sổ vô số sinh linh ư? Mỗi lần đại kiếp nạn chẳng phải sinhlinh đồ thán đó sao?Dù sao chẳng bao lâu sau lại xuất hiện một nhóm mới, không có vấn đề gì cả.Chỉ cần Nguyên Tiên giới vận chuyển hài hòa là được.Ngược lại, Khương Thành là một chủ nhân thế giới rất khác biệt. Hắn sẽ cốgắng cứu vớt, đồng thời cũng vì tư tâm mà càng chiếu cố đến người mình hơn.Nhưng chẳng biết vì sao, lúc này tiên mẫu không thể đồng tình với Chí, thậmchí cực kỳ phản cảm.“Nếu ngươi bằng lòng thì có thể giúp ta trông coi Thiên Đạo của thế giới này,giống như giúp đỡ Khương Thành trước đây.”Chí mời gọi Tiên Mẫu.Nhưng nàng từ chối không chút do dự.“Ta không muốn.”Chí cũng không ép buộc, thấy nàng không muốn thì lập tức từ bỏ.Hắn lựa chọn Tiên Mẫu hỗ trợ trông coi Thiên Đạo chỉ là tìm một nhân côngmiễn phí, như vậy mình có thể thảnh thơi lĩnh hội cảnh giới cao hơn.Song Tiên Mẫu không muốn thì vẫn còn những lựa chọn khác, có cả đốngngười tranh làm thay.Thế giới mời xuất hiện khiến vô số tiên nhân mừng rỡ nhưng trong đó khôngbao gồm người quen của Thành ca.Bất kể Phi Tiên Môn hay Vu tộc, Long tộc, Băng tộc, Huyền tộc đều đắm chìmtrong sự đau buồn khi mất đi hắn.Những người khác đều đang tranh giành gia viên mới, cực kỳ bận rộn.Họ vẫn lơ lửng trên không trung, như ngọn bèo trôi dạt.“Chúng ta phải làm sao đây?”“Làm gì nữa? Khương chưởng môn biến mất rồi, giờ còn biết làm gì?”“Chắc chắn Khương chưởng môn vẫn còn sống, ta có lòng tin!”“Nhưng lần này thân hóa hỗn độn, khác hẳn với trước kia…”“Ngươi nói bậy gì đó, hắn nhất định đang ở một nơi nào đó chờ chúng ta.”“Vậy bây giờ chúng ta phải đi tìm hắn sao?”“Đi đâu tìm? Khắp nơi đều là dòng chảy hỗn độn, hắn ở đâu?”“Chúng ta phải ở lại thế giới bên ngoài cơ thể của Chí sao?”“Đương nhiên là không rồi! Hắn là kẻ đầu sỏ hại chết Khương chưởng môn.Nếu được ta còn hận không thể hủy diệt chỗ này, khiến ma đầu kia cháy thànhtro.”“Thế chúng ta rời đi à?”“Rời đi thì biết đi đâu?”Nhìn xung quanh những sư đệ sư muội và đệ tử khác hoặc là tranh luận khôngdứt, hoặc là im lặng bàng hoàng, Kỷ Linh Hàm cố nén nỗi bận tâm và lo lắng,ổn định lại tâm trạng rối bời, đứng dậy với khí độ của người lãnh đạo.“Đã đến rồi thì ở lại thôi.”“Cứ cắm rễ ở đây trước đã.”Có người cả tiếng phản đối: “Nhưng nơi này là đại ma đầu kia…”“Thì sao?”Kỷ Linh Hàm ngắt lời đối phowng.“Sau khi rời khỏi đây, chúng ta biết phải đi đâu? Lang thang giữa dòng chảyhỗn độn, trực tiếp mất phương hướng, cuối cùng suy bại ư?”“Nếu Khương chưởng môn còn sống, đến lúc đó biết đi đâu tìm chúng ta?”“Nhưng chúng ta cứ ở lại địa bàn của kẻ địch mà không làm gì sao?”“Sao lại không?”Đương nhiên Kỷ Linh Hàm muốn làm gì đó.Nhưng nàng biết rõ đầu tiên phải để mọi người sống thật tốt mới có tư cách nóichuyện sau này.Mà có lẽ thể giới bên ngoài cơ thể của kẻ địch là nơi tốt nhất để tìm được kẽ hởcủa đối phương, phát hiện chỗ còn thiếu hụt.Sau này nếu Khương chưởng môn thật sự trở về, trái lại có thể nội ứng ngoạihợp.Cho nên sống ở đây chẳng có gì không tốt cả.Uy tín của nàng cực cao, tuy rất nhiều đệ tử không thể hiểu nổi nhưng cuối cùngPhi Tiên Môn vẫn định cư trên một ngôi sao bên trong.Các tộc quần khác như Long tộc, Phượng tộc, Vu tộc, Băng tộc v.v đều noi theo.Cứ như vậy, theo thời gian trôi qua, thế giới bên ngoài cơ thể của Chí cũng trởnên bừng bừng sinh cơ, cực kỳ náo nhiệt.Vô số tông môn và tộc quần tản mác khắp nơi, sau đó sản sinh gút mắc mới,đồng thời nổ ra hàng loạt ân oán tình thù, dường như thật sự quay về NguyênTiên giới khi xưa.Mà bên kia, Khương Thành hóa thành hỗn độn vẫn đang ở trạng thái đặc biệt.Trung tâm hỗn độn, A Linh và A Hoàng cùng đỡ tiên thụ ngộ đạo chạy khắpnơi, cố gắng đánh thức hắn.Nơi tiên thụ đi qua, hỗn độn trôi dạt, bên ngoài nhìn vẫn giống như trước nhưngngười tinh tế như A Linh có thể cảm nhận được chút biến hóa nho nhỏ trong đó.Mà biến hóa chính là khí tức của sinh linh.Đó là thứ không thể phát ra từ dòng chảy hỗn độn.Điều này khiến nàng không khỏi mừng thầm.“Hỗn độn và sinh linh không hợp nhau, nếu không có tiên thụ, Khương đại carất có thể sẽ trầm luân vĩnh viễn.”