Đối với Khương Thành được coi là chiến lực trên đỉnh vị diện, chiến tích nàychẳng có gì đáng kinh ngạc.Trọc lực đối phó với đám Giáng Thần giả còn dễ như thái rau, huống chi đámCổ Thánh và Thánh Tôn Hải tộc này.Hơn nữa trong mười hai Cổ Thánh Hải Tộc còn có đến mười một người chỉ làbản thăng cấp nhanh.Không có tu vi tiên lực của cấp bậc đó, cũng không có nguyên tương xứng vớinó.Trước mặt hắn, loại cao thủ này cũng chỉ là pháo hôi cao cấp hơn mà thôi.Đệ tử Phi Tiên môn cũng tỏ ra rất bình tĩnh.Thao tác cơ bản, không có gì đáng ngạc nhiên.Nhưng những người khác thì không như vậy.Tam Nhãn Hổ nhảy cẫng lên, hưng phấn đến mất phương hướng.“Ôi đệt đệt đệt! Bây giờ ngươi mạnh vậy sao?”“Giết Cổ Thánh như giết gà, ha ha ha ha!”Thoạt nhìn nó vui vẻ hơn bất cứ ai.Lần trước Tam Nhãn Hổ ở cùng Khương Thành vẫn là khi còn trên Thiên Cung.Sau này bản thân nó trải qua vài kỳ ngộ, lại bị nhốt trong bí cảnh nhiều năm, cómột thời gian sống qua ngày đoạn tháng.Chờ đến khi nó ra ngoài, bên ngoài đã mấy lần vận đổi sao dời.Đương nhiên nó rất xúc động với độ tráng kiện của cái đùi Khương Thành này.Song nó cũng không đoán được hiện nay Thành ca đã mạnh đến mức nào, chỉnghe qua một vài lời đồn đại.Bây giờ cuối cùng nó cũng yên tâm hẳn.“Để ta xem thử còn ai dám đụng đến ta?”Con hổ yêu này ưỡn ngực, vỗ bụng bôm bốp, giọng cũng to hơn gấp mấy lần.“Không hỏi xem ca của ta là ai, các ngươi cũng xứng đụng chạm sao?”“Vừa mới nói ta vô dụng à?”“Ngứa mắt ta lâu lắm rồi phải không?”Trước đây hắn ra vẻ ở lên minh Vô Địch nhưng thật ra cũng không có lòng tinlắm. Bây giờ đứng cạnh Thành ca thần chắn giết thần lại là chuyện khác.Nó cố ý lượn lờ trước mặt hai Cổ Thánh Tú Trường và Ý Hoành, hoàn toàn làbộ dạng tiểu nhân đắc chí.“Các ngươi đến đánh ta đi!”“Khí phách ngang ngược hoành hành ban nãy đâu rồi? Lấy cho Hổ gia nhìn mộtcái xem nào? Tự nhiên lại hèn thế?”Tú Trường Cổ Thánh rất muốn tát nó một phát chết luôn.Nhưng nhìn Khương Thành sau lưng Tam Nhãn Hổ, hắn đành miễn cưỡng từbỏ.Một thân một mình dễ dàng chém chết mười hai Cổ Thánh trong vài giây ngắnngủi, sức chiến đấu này hoàn toàn đột phá giới hạn nhận thức của hắn, suýt dọahắn ngu cả người.Mà đâu chỉ mỗi hắn?Mấy trăm Cổ Thánh tới từ Vô Thượng Đạo Cực và Phong Thiên Cung cũng imlặng như tờ, ngây ra như phỗng.Lúc trước còn đằng đằng sát khí, bây giờ đầu óc đã rơi vào trạng thái treo máy.Lúc tân minh chủ Khương Thánh ra sân, bọn họ coi như trò cười.Chỉ cảm thấy tên này đúng là xui xẻo, tự nhiên thành chim đầu đàn, chắc chắnphải chết rất thảm.Khi Khương Thành chém giết Cổ Thánh Hải tộc, bọn họ vẫn chẳng lấy làm lolắng.Một mình đối phương có mạnh thì cũng làm gì được đâu?Mười hai Cổ Thánh vây công chẳng khác gì giết gà dùng dao mổ trâu, quá chohắn thể diện rồi.Kết quả thế này là sao đây?So với họ, tâm trạng của đám Vô Địch minh bên này chính là một thái cực khác.“Trời đất!” Ngọc Vũ Cổ Thánh nghệt mặt ra, lẩm bẩm.Mà những Cổ Thánh khác của Vô Địch minh thậm chí quên cả vui sướng, chỉcòn lại nỗi khiếp sợ và khó hiểu.“Này này này…”“Cái gì vậy trời?”“Sao hắn làm được?”“Rốt cuộc tên này là ai, thực lực như vậy…”Các tiên nhân của Vô Địch minh vốn đang tuyệt vọng cuối cùng bật ra nhữngtiếng hoan hô như sấm động.“Minh chủ!”“Minh chủ!”“Tân minh chủ của chúng ta mạnh quá đi mất! Quả thật là vô địch!”“Lẽ nào lần này hắn thật sự có thể đưa chúng ta thoát hiểm?”“Vị minh chủ này rốt cuộc là đại năng nào biến thành?”Trong đám người phải kể tới chư vị môn nhân của Thiên Hổ Phái bị shock nặngnhất.Dọc đường họ kết bạn đồng hành với Phi Tiên môn, Qua Hổ còn thường xuyênnói chuyện trên trời dưới đất với Khương Thành.Cứ tưởng tên này cũng giống mình, chỉ đến hóng hớt mà thôi.Nằm mơ cùng không ngờ, Khương Thành lại lên làm tân minh chủ, hơn nữathực lực còn mạnh mẽ đến mức khiến người ta căm phẫn.Hắn hoàn toàn không thể giải thích được chuyện này.Chỉ đành nhìn về phía đám La Viễn và Thiện Thái xin giúp đỡ.“Hắn… Sao hắn có thể…”Thiện Thái quay đầu, như cười như không nói thay hắn nửa câu còn lại.“Mạnh như vậy?”Qua Hổ ngơ ngác gật đầu, lúng túng nói: “Đúng, đúng vậy.”Thiện Thái không trực tiếp trả lời hắn, mà nói với vẻ cao thâm: “Từ ban đầu đãnói cho các ngươi đáp án rồi mà?”Ngay từ đầu đã nói cho mình đáp án?Qua Hổ mờ mịt.Hồi tưởng lại cảnh tượng lần đầu gặp đám người Khương Thành, lúc đó hắntừng thể hiện thực lực hay từng nói hắn rất mạnh à?Thành ca đứng tại chỗ hưởng thụ sự hoan hô của mọi người, lại đợi một lát.Mắt thấy đối diện bị kinh hãi quá độ, hắn chỉ đành chủ động.“Các ngươi bảo muốn tiêu diệt Vô Địch minh cơ mà? Tiếp theo đến lượt aiđây?”Hắn quan sát đám Tú Trường Cổ Thánh một lượt từ trên xuống dưới, hảo tâmnhắc nhở đối phương: “Tốt nhất là phái nhiều người vào, ít quá không đã tay.”Hắn vừa dứt lời, các tiên nhân của Vô Địch minh đằng sau chỉ thấy một bầunhiệt huyết sục sôi, đúng là nâng cao sĩ khí.“Hay lắm!”“Minh chủ khí phách!”“Nên như vậy, cho họ biết Vô Địch minh chúng ta không phải dễ chọc đâu.”“Ai dám đánh với minh chủ của bọn ta một trận?”Ngẫm lại vừa rồi bị hai thế lực lớn dọa dẫm uy hiếp chiêu hàng, thật quá uất ức.Bây giờ cuối cùng cũng được nở mày nở mặt, ưỡn ngực thẳng lưng.Cổ Thánh của hai thế lực lớn vừa tức vừa giận.Đặt ở mấy phút trước, họ chỉ thấy loại khiên chiến này chẳng khác gì muỗi đốtinox, không biết lượng sức đến mức tức cười.Mà bây giờ đối mặt với chiến tích kinh người một chọi mười hai của KhươngThành khiến bọn họ không thể không thận trọng hơn.Song bọn họ cũng không tuyệt vọng.Một chọi mười hai thì sao?Bây giờ bên ta có hơn bảy trăm Cổ Thánh, lấy số lượng cũng đủ dìm chếtngười.Trên đời không tồn tại sinh linh có thể chống lại hơn trăm Cổ Thánh, không aicó thể chịu được hỏa lực như vậy bao trùm.Bọn họ vẫn đang do dự không dám động đậy là vì lo lắng trước khi giết chếtđược Khương Thành, mình đã bất cẩn bị giết trước rồi.Thậm chí, hai kẻ dẫn đầu là Tú Trường Cổ Thánh và Ý Hoành Cổ Thánh đều cósẵn toan tính riêng trong lòng.Sau khi thu phục Vô Địch minh, Phong Thiên Cung vẫn sẽ tiếp tục tranh đấuvới Vô Thượng Đạo Cực. Nếu có thể nhân cơ hội này, lợi dụng Khương Thànhlàm hao tổn một phần cao thủ bên đối phương không phải hoàn mỹ hay sao?Tốt nhất là Khương Thành và đối phương lưỡng bại câu thương, sau đó bênmình thừa nước đục thả câu, tiêu diệt toàn bộ.Được vậy thì đúng là kiếm lớn rồi.Sau khi nảy ra ý tưởng hoàn mỹ này, hai người mặt ngoài thì tỏ vẻ phẫn nộnhưng bên trong đã bắt đầu gây xích mích.Tú Trường Cổ Thánh chỉ vào Khương Thành quát lớn: “Nực cười!”“Mới giết vài Cổ Thánh Hải tộc mà ngươi đã mình vô địch à? Có phải quá coithường Vô Thượng Đạo Cực rồi không?”“Ý Hoành đạo hữu nào có dễ chọc như vậy!”“Chờ đó, Vô Thượng Đạo Cực sẽ có ngươi biết thế nào là bá chủ ngay lập tức.”Ý Hoành Cổ Thánh bị hắn điểm mặt chỉ tên không khỏi thầm chửi rủa.Đù má, ngươi phẫn nộ thế sao không tự đi mà lên?Ngươi không phải phe Vô Thượng Đạo Cực bọn ta thì nhắc tên làm gì hả?