Họ đều là những người quyền cao chức trọng, thực lực đứng đầu ở Phong Thiêncung và Vô Thượng Đạo Cực.Luận địa vị còn đứng trên đám Tú Trường Cổ Thánh bây giờ.Vì vậy, khi Vô Địch minh nhiều lần bị Phong Thiên cung và Vô Thượng ĐạoCực công kích, chỉ cần Tam Nhãn Hổ đứng ra, đối phương đều sẽ nể mặt.Lam Đề và Tam Nhãn Hổ xem như người mình, Quy Tàng Hư Uyên năm đóphi thăng Tiên giới cùng hắn, đương nhiên cũng sẽ không ra tay với hắn.Còn đám Huyết Đế và Tâm Đế tuy chưa từng trực tiếp gặp mặt Tam Nhãn Hổnhưng trước kia khi Khương Thành ở Thiên Cung, bọn họ đều biết Tam NhãnHổ là bạn của Khương Thành.Cho nên nể mặt Thành ca, họ cũng sẽ bỏ qua cho con hổ yêu này.Nhờ đó mà Vô Địch minh nhiều lần chuyển nguy thành an.Ban đầu khi Tam Nhãn Hổ nói mình là chiến hữu thân cận nhất của KhươngThành, đám Ngọc Vũ Cổ Thánh không tin, chỉ cho là hắn đang khoác lác.Nhưng qua mấy lần hắn dễ dàng hóa giải nguy cơ nhờ quan hệ, họ không muốntin cũng phải tin.Thế là địa vị trong Vô Địch minh của con hổ yêu này đi lên thẳng tắp.Bình thường có người hầu hạ ăn uống, bất cứ yêu cầu nào cũng được dốc sứcthỏa mãn, chỉ mong giữ được nó lại.Dưới sự đãi ngộ này, Tam Nhãn Hổ nhanh chóng trở nên kiêu ngạo.Mở miệng ra là nói khoác không mất tiền, ví như năm đó Khương Thành chỉ làphó Yêu chủ, ta mới là Yêu chủ chân chính. Trước kia là ta bảo vệ KhươngThành, hắn nể phục nhất là ta.Mấy năm qua, cuộc sống của nó quá trôi chảy.Tu luyện sắp quên sạch đến nơi, dù sao nó cũng được buộc với huyền văn giếtchóc của Thành ca.Huyền văn đó gần thăng tới cửu trọng rồi, miễn cưỡng có thể kéo nó lên cảnhgiới Thánh Tôn.Đến tận hôm nay, cuối cùng Tam Nhãn Hổ cũng lật xe.Không có người quen cũ nể tình, thủ đoạn của nó lập tức mất linh.Nó có linh cảm rất không ổn, chỉ đành ngoài mạnh trong yếu hù dọa đốiphương.“Các ngươi nói gì?”“Lại dám lừa dối họ chạy tới tiến công Vô Địch minh? Các ngươi không sợxong chuyện họ tức giận, lôi các ngươi ra phanh hây vạn đoạn sao?”Tú Trường Cổ Thánh và Ý Hoành Cổ Thánh căn bản không quan tâm.Hai người họ không hẹn mà cùng cười lạnh.“Nói thật cho ngươi biết, bọn ta đã ngứa mắt con hổ yêu nhà ngươi lâu lắm rồi.”“Cùng vì cái ngữ như ngươi hại bọn ta mấy lần tay không mà về, bên trên rấtbất mãn.”“Bây giờ những người mà ngươi nói có biết chuyện cũng chẳng làm được gì.”“Thức thời thì mau mau quỳ xuống thần phục, bằng không đừng trách chúng tađộc ác vô tình.”Hai người không chỉ nói cho Tam Nhãn Hổ nghe mà còn nói với cả đám NgọcVũ Cổ Thánh nữa.Lần vây công này đã được hai bên ủ mưu từ lâu. Đó là tình thế bắt buộc, tuyệtđối không có chuyện lui binh giữa đường.Đối mặt với tuyệt cảnh, cuối cùng cũng có người không chịu đựng được nữa.“Ta quyết định gia nhập Vô Thượng Đạo Cực.”Người đầu tiên quy thuận đối phương chính là tộc trưởng Hải tộc.Xung quanh lập tức xôn xao.Ngọc Vũ Cổ Thánh nói với thảng thốt.“Ngươi… Sao ngươi có thể phản bội Vô Địch minh của chúng ta?”Tộc trưởng Hải tộc đứng sau lưng Ý Hoành Cổ Thánh một cách tự nhiên.Đối mặt với sự chỉ trích của đồng minh cũ, hắn tỏ vẻ không đồng tình.“Phản bội với không phản bội gì chứ. Vô Địch minh cũng đâu phải tông môn,chỉ là một liên minh là thôi.”“Ban đầu chẳng nói đến đi tự do, không bị ràng buộc còn gì?”Để lập công tích đầu tiên sau khi gia nhập Vô Thượng Đạo Cực, thậm chí hắncòn bắt đầu hỗ trợ chiêu hàng.“Ngọc Vũ đạo hữu, chim khôn chọn cành mà đậu, chi bằng ngươi cũng cùng gianhập đi, cần gì phải khổ sở chống đỡ như vậy?”Đám Ngọc Vũ Cổ Thánh suýt bị hắn chọc tức hộc máu.Tam Nhãn Hổ lập tức chửi ầm lên nhưng chẳng được tích sự gì.Rất nhanh, lần lượt có những Cổ Thánh khác bay về phía đối diện.Mà mỗi một Cổ Thánh đi qua đều sẽ mang theo một nhóm Thánh Tôn, ThánhChủ và Đạo Thần dưới trướng.Đối với Vô Địch minh có thực lực vốn cực kỳ yếu thế, đây quả thật là họa vôđơn chí.Dần dần, hơn ba trăm Cổ Thánh của Vô Địch minh chỉ còn lại chưa đến mộttrăm.Mấy thế lực đứng đầu lúc trước cũng chỉ còn lại Cửu Vũ Tông, Độ Hồn Tôngvà Dạ Linh tộc.Các tông môn nhỏ và vừa bên dưới lại càng thoát ly nhiều hơn.Người dưới mái hiên không thể không cúi đầu. Tuy gia nhập hai phe cánh lớnsẽ mất đi quyền tự chủ, hơn nữa còn bị cuốn vào đại kiếp nạn nhưng ít ra cũngkhông bị giết chết ngay lập tức.Mắt thấy trong nửa canh giờ ngắn ngủi, Vô Địch minh đã mất đi hai phần ba lựclượng, những người còn lại vô cùng đau đớn.Lúc trước, trên đường đi, Qua Hổ - chưởng môn của Thiên Hổ phái vẫn còncười nói vui vẻ, bây giờ đã không cười nổi nữa.Mấy lần hắn dợm bước nhưng cuối cùng vẫn kiềm chế lại.“Đáng ghét!”“Lẽ nào Nguyên Tiên giới rộng lớn như vậy thật sự không chứa nổi một miềntịnh thổ sao?”Một bàn tay đặt lên vai hắn, nhẹ nhàng vỗ về.Qua Hổ quay đầu nhìn lại, là La Viễn vẫn thường tán dóc lúc đi đường.“Yên tâm đi, lần này không sao đâu.”Nghe vậy, hai mắt Qua Hổ cũng không sáng lên ngọn lửa hy vọng, vì lời an ủinày không có chút thuyết phục nào cả.Khi chiêu mộ được hơn trăm Cổ Thánh, Tú Trường Cổ Thánh của Phong ThiênCung cực kỳ đắc ý.Hắn cố ý nhướng mày với Ngọc Vũ Cổ Thánh, chế giễu nói: “Bao nhiêuKhương Thành quy về dưới trướng của ta thế này, đúng là xài không hết.”Ý Hành Cổ Thánh thản nhiên nói: “Cũng chỉ là tên hề nhảy nhót trước mặt tamà thôi, chẳng xứng làm trò cười cho ta.”Nhìn Tam Nhãn Hổ và Vô Địch minh chưa quy thuận, hắn chậm rãi giơ binhkhí lên.“Xem ra các ngươi muốn tìm đường chết rồi?”Giờ phút này, bầu không khí căng thẳng tới cực điểm, chiến đấu sắp nổ ra.Song đúng thời khắc quan trọng này, Tú Trường Cổ Thánh lại đột nhiên giơ taylên.“Khoan đã.”Khóe miệng của hắn vẽ lên một nụ cười quái dị xấu xa.“Nghe nói hôm nay Vô Địch minh các ngươi lựa chọn tân minh chủ, đứng racho ta xem nào?”Hành động này của hắn vốn không phải gây sự vô cớ mà là có thâm ý.Nhân cơ hội này nhục mạ gay gắt tân minh chủ mà Vô Địch minh lựa chọn tỉmỉ, đạp hắn xuống bùn lầy, có thể gây đả kích mạnh mẽ đến niềm tin của nhữngtiên nhân có ý muốn trung lập.Sau này sẽ không còn xuất hiện Vô Địch minh thứ hai nữa.Sau đó, bọn họ nhìn thấy một người từ từ bay ra phía trước đám Ngọc Vũ CổThánh.“Ta chính là minh chủ của Vô Địch minh.” Trước mặt tất cả mọi người, KhươngThành nói như vậy.Thành ca vốn không định nhúng tay quá sâu.Dù sao hai nhà đối diện đều có người quen, mà Vô Địch minh lại không quáthân thiết, còn thêm Tam Nhãn Hổ vô sỉ.Nhưng nghe tới câu “Bao nhiêu Khương Thành đều quy về dưới trướng của ta”của Tú Trường, lại thấy đối phương nhắc tới minh chủ, hắn nghĩ mình cần phảiđích thân chiêu đãi.Thấy hắn đứng ra, đám Ngọc Vũ Cổ Thánh đằng sau tỏ vẻ khó hiểu.Rõ ràng đối phương muốn lấy minh chủ khai đao còn chủ động đứng ra, tên nàynghĩ quẩn hả?Mà Tú Trường Cổ Thánh và Ý Hoành Cổ Thánh đối diện cùng tỏ ra hứng thúnhư thợ săn nhìn chằm chằm con mồi.“Úi chà, lại nhảy ra một Khương Thành kìa?”Thành ca chắp tay sau lưng, híp mắt cười nói: “Dù gì cũng phải đính chính chocái tên này chứ.”