Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 2563



Tộc trưởng Hải tộc không dám tin vào mắt mình.

“Thật không ngờ ngươi lại có thể đi vào?”

Mặc dù cái kết giới đó không phải là hắn dùng toàn lực, nhưng mức độ sức

mạnh bày rõ ra đó, Thánh Tôn nhất định sẽ không qua được.

Khương Thành có thể đi xuyên qua dễ dàng như vậy, chỉ có thể chứng tỏ rằng

thực lực của hắn cao hơn Thánh Tôn.

“Hóa ra ngươi là Cổ Thánh?”

Không chỉ hắn, mà các vị Cổ Thánh khác có mặt ở đó cũng đứng dậy.

Những tộc trưởng và chưởng môn ủng hộ Khương Thành, bọn họ vốn dĩ chỉ là

muốn tìm đại một người phá rối cục diện, căn bản không thể ngờ rằng hắn thật

sự lại có thể làm ra vụ gì đó.

Lại càng không có bất kỳ mong chờ nào vào thực lực của hắn.

Trong mắt bọn họ, Thành ca cũng giống như hàng vạn “Khương Thành giả” bên

ngoài kia, chắc cũng chỉ là một Thánh Chủ bình thường muốn che giấu tu vi mà

thôi.

Làm sao mà bọn họ tưởng tượng được hắn lại là Cổ Thánh.

Nếu là Cổ Thánh, vậy thì có thể ngồi ngang hàng với bọn họ rồi!

Thành ca đứng vững trên một trong những cánh hoa, đối mặt với sự kinh ngạc

của bọn họ, hắn hành động một cách rất bình tĩnh.

“Ta là Cổ Thánh thì có gì kỳ lạ sao?”

Mọi người tất nhiên là đều cảm thấy kỳ lạ.

Mặc dù Nguyên Tiên giới ngày nay có một loạt các bản Cổ Thánh thần tốc,

nhưng so với số lượng khổng lồ hàng trăm hàng vạn tiên nhân, bọn họ vẫn chỉ

là thiểu số trong thiểu số mà thôi.

Mọi người đều là nhân vật lớn tiếng tăm không nhỏ.

Bây giờ đột nhiên lại xuất hiện một người khác, mọi người không khỏi nghiêm

túc xem xét.

“Các hạ rốt cuộc là ai?”

Tông chủ của Cửu Vũ tông và chưởng môn của Độ Hồn tông không hẹn mà

cùng đồng thời nheo mắt nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Thành ca trong sự

chờ đợi.

“Hãy lộ diện bộ mặt thật đi, không cần phải che che đậy đậy như vậy!”

“Đây chính là bộ mặt thật của lão tử.”

Thành ca phát phiền liền lấy ra thanh kiếm xương ra rồi xoay qua xoay lại.

“Ta đã nói bao nhiêu lần rồi, lão tử chính là Khương Thành!”

Sắc mặt tộc trưởng Hải tộc hoàn toàn trầm xuống, giọng không vui vẻ nói: “Các

hạ thật sự không có chút thành ý nào.”

Chưởng môn Cửu Vũ tông lạnh lùng nói: “Giấu đầu hở đuôi, nhất định là có âm

mưu, ta nghi ngờ người này chính là gian tế mà Phong Thiên cung phái đến!”

Những Cổ Thánh khác cũng rất không hài lòng.

“Vị đạo hữu này nếu đã muốn tranh đoạt vị trí minh chủ, việc gì phải dùng thân

phận giả?”

“Ngươi cứ như vậy, thì bọn ta làm sao có thể tin ngươi được chứ?”

Hết cách, bao năm qua bọn họ đã quen với việc nhìn thấy những Khương Thành

phiên bản hàng nhái rồi.

Lúc này đây cho dù Thành ca có nói như thế nào đi chăng nữa, thì cũng chẳng

ai tin.

Ngay cả khi hắn đã thể hiện thực lực của cấp Cổ Thánh, điều đó cũng chẳng

thay đổi được gì.

Điều này làm cho chưởng môn Khương cảm thấy vấn đề có chút nghiêm trọng

rồi.

ĐM, bổn tôn đến tận đây rồi mà vẫn không lấy được thân phận Khương Thành?

“Sao cũng được, không tin thì không tin thôi.”

“Không phải là các ngươi đang muốn chọn minh chủ sao, hiện tại bắt đầu chọn

được rồi đó.”

Ca này hiện giờ xem như là đang kiềm chế.

Nhưng mà nếu lát nữa hắn không lấy được chức minh chủ thì hậu quả khó

lường rồi đấy.

Đến lúc đó, muốn xử thế nào cũng sẽ tính nợ lên đầu đám người này, cứ để bọn

họ “làm theo trái tim mình” nghiêm túc lựa chọn lại một lần nữa.

Lúc này, sáu người còn lại cũng đang đứng trên cánh hoa Lưu Ly không nhịn

được liền mở miệng nói.

“Ngươi nói ngươi là Khương Thành, bọn ta cũng nói được là chính bọn ta ấy

chứ.”

“Đúng vậy, đến tuổi này rồi, ai mà chẳng làm được một Khương Thành, cứ làm

như ngươi mới là hàng thật vậy?”

“Ta thấy ngươi ấy à, chính là kẻ không giống nhất trong số chúng ta.”

“Hay là chúng ta so sánh xem ai giống Khương Thành hơn, người giống hắn

nhất thì làm minh chủ là được rồi, các phái khỏi phải đấu qua đấu lại, chẳng ai

phục ai.”

Cái đề nghị này, thực chất chính là muốn làm trò gì thì làm trò đó.

Tuy nhiên, sau một lúc suy nghĩ, hơn 300 vị Cổ Thánh ở xung quanh đã nhất trí

thông qua.

“Tán đồng!”

“Đồng ý!”

“Đề nghị này rất tuyệt.”

Nói thật thì đề nghị này cũng chẳng phải là tuyệt diệu, chỉ là trước đó bọn họ đã

cãi nhau ba ngày ba đêm cũng không có kết quả, ai cũng không phục minh chủ

mà các môn phái khác đề cử.

Cứ tiếp tục như vậy, cãi nhau ba năm cũng chưa chắc là có kết quả.

Trong trường hợp này, tốt hơn là sử dụng phương thức bốc thăm chọn đại để

sớm đưa ra quyết định.

Dù sao thì sáu vị ở phía trên đều là những Cổ Thánh, mỗi người bọn họ đều có

khả năng lãnh đạo một liên minh, chọn ai cũng được.

Cho nên, cái cách xem ai càng giống Khương Thành hàng thật hơn cũng không

có gì là không ổn.

Thấy bọn họ muốn dùng cách này để chọn minh chủ, Thành ca suýt chút nữa thì

cười thành tiếng.

ĐM, thế này thì có muốn thua cũng khó mà.

Còn có ai khác trên thế giới này có thể giống bản tôn hơn chính bản thân hắn?

Sau đó, bảy người trên cánh hoa bắt đầu một cuộc “cạnh tranh” kỳ lạ.

Hơn 300 Cổ Thánh ở rìa bên ngoài nhanh chóng bàn bạc rồi đưa ba trò.

Theo sau đó, thì thấy tông chủ của Cửu Vũ tông bay đến phía trước cánh hoa.

“Vòng đầu tiên, giải đề, hãy trả lời câu hỏi để kiểm tra độ hiểu biết về Khương

Thành!”

Sau đó, hắn vẫy tay, bảy tiên phù liền bay đến chỗ bảy người trong sân đấu.

Thành ca tiếp lấy ngọc phù, sau khi kích hoạt xong nhìn một, chỉ cảm thấy dở

khóc dở cười.

Tiên phù này được coi là một bài kiểm tra, bên trong có tổng cộng năm câu hỏi,

tất cả đều là về bản thân hắn.

Ví dụ như Phi Tiên môn có tổng cộng bao nhiêu Cổ Thánh, Khương Thành tu

luyện bao nhiêu quy tắc, hắn có thân phận gì ở Yêu tộc thời Cổ Tiên giới, hắn

ngưỡng mộ ai nhất, chiến hữu thân cận nhất của hắn là ai…

Thành ca nhẹ nhàng viết ra câu trả lời cho ba câu hỏi đầu tiên, nhưng câu hỏi

thứ tư và thứ năm khiến hắn cau mày.

Bản thân là nhân vật chính, lại có thể tồn tại người ngưỡng mộ sao?

Còn về chiến hữu thân thiết nhất, chẳng phải ta luôn giả vờ chỉ có một mình

thôi sao, vốn dĩ là không cần đồng đội mà?

Hắn suy nghĩ trong vài giây, rồi cuối cùng hắn đều điền câu trả lời là “không”

cho cả hai câu hỏi này.

Một lúc sau, bảy người cùng nộp cuộn bài, rồi chuyển cho “đoàn bình phẩm”

chấm điểm.

Sau khi chấm điểm, Cổ Thánh Ngọc Vũ được điểm tối đa là năm điểm, có hai

người là được bốn điểm, hai người được ba điểm, một người được một điểm.

Còn có một người khác bị điểm 0, mà cái người đó chính là bản thân Thành ca.

“Cái gì?”

“Ta làm câu hỏi liên quan về bản thân mình vậy mà lại bị điểm 0?”

Thành ca hoàn toàn không thể chấp nhận được.

Nhưng hắn chưa kịp mở miệng bày tỏ sự nghi ngờ của mình, thì cái người chỉ

được 1 điểm đứng ở bên cạnh hắn đã bày tỏ sự bất mãn trước.

“Các ngươi đùa ta đấy à, ta chỉ có một điểm?”

“Ta không phục!”

“Ngươi làm sai bốn câu, không phục cũng không được.”

“Bốn câu hỏi nào sai?”

Tông chủ Cửu Vũ tông lấy ra tiên phù của hắn rồi liếc mắt nhìn một cái, sau đó

bình tĩnh nói: “Phi Tiên môn có tổng cộng ba vị Cổ Thánh, chính là Khương

Thành, Kỷ Linh Hàm, Lâm Ninh, ngươi thì đã bỏ qua chính Khương Thành.”

“Khương Thành đã tu luyện hơn 1200 quy tắc, năm đó ở đấu trường người có

tâm đã cẩn thận đếm kỹ, chỉ đáng tiếc, ngươi không chú ý tới.”

“Hắn ở Yêu tộc của Cổ Tiên giới, chính là phó yêu chủ, ngươi chỉ làm đúng một

câu này.”

“Về phần hắn ngưỡng mộ nhất và chiến hữu thân cận nhất, chính là Tam Nhãn

Hổ Đế, đến cái chuyện này mà ngươi cũng không biết, còn có gan giả làm

Khương Thành?”

Hắn đang nói về tên Cổ Thánh đó, nhưng ánh mắt hắn lại dừng trên người

Thành ca.

Thành ca suýt nữa thì phì bật cười.

ĐM cái quái gì với cái quỷ gì?

“Ta ngưỡng mộ cái thứ không sạch sẽ Tam Nhãn Hổ ấy khi nào? Hắn còn là

chiến hữu thân cận nhất? Chiến hữu “dựa hơi” ấy à?”

“Đáp án của các người đều sai bét, ai là người chỉ dẫn sai cho các ngươi vậy

hả?”

“Ta đã sớm tinh thông ba ngàn quy tắc rồi biết không hả, còn là phó Yêu chủ, ta

mà làm phó Yêu chủ, thì ai có tư cách làm Yêu Chủ hả?”

Tộc trưởng Hải tộc thản nhiên nói: “Đương nhiên là Tam Nhãn Hổ Đế, nhưng

mà thông tin cơ mật kiểu này ngươi không biết cũng là bình thường thôi.”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.