Bắt Đầu Ban Thưởng 100 Triệu Mạng

Chương 2562



Thành ca không có hứng thú tham gia vào mấy trận đánh nhau vô thưởng vô

phạt giữa các nữ đệ tử.

“Đúng rồi, đại hội chân thần lần này sẽ chọn minh chủ như thế nào?”

“Báo danh ở đâu?”

Nghe thấy lời này của hắn, Qua Hổ ở bên cạnh liền giật mình.

“Lão huynh, chắc không phải là ngươi đang muốn tranh vị trí minh chủ đấy

chứ? Chúng ta không có cái tư cách ấy đâu!”

Hắn vẫn nghĩ rằng Thành ca cũng giống hắn, vội vã đến đây để hóng chuyện,

tiện thể chứng kiến cảnh tượng một minh chủ mới ra đời.

Thật không thể ngờ rằng, hắn vậy mà cũng muốn tham gia.

“Sao ta lại không có tư cách?”

“Ngươi vậy mà còn hỏi tại sao?”

Qua Hổ sắp cạn ngôn luôn rồi, hai tên giả mạo Khương Thành ở bên cạnh rõ

ràng là đã nghe thấy cuộc nói chuyện của bọn họ.

Nghe thấy vậy liền quay đầu lại với bộ dạng mắc cười.

“Vị huynh đài này, không phải ngươi nghĩ rằng bất kỳ ai cũng có thể tham gia

đại hội chân thần à?”

“Cũng rất khó nói rõ Vô Địch minh của chúng ta rốt cuộc có bao nhiêu thế lực

trung lập, nhưng Cổ Thánh nói cũng phải có ít nhất hơn ba trăm người nhỉ?”

“Còn về Thánh Tôn cấp cường giả, càng là nhiều vô số.”

Hơn 300 vị Cổ Thánh mà bọn họ nói tới, thực ra phần lớn đều như là phiên bản

thần tốc của những năm này.

Cổ Thánh thực sự có đạo nguyên e rằng chỉ có không đến ba mươi người.

Nhưng mà đội hình này quả thực rất lớn mạnh.

“Nếu muốn trở thành minh chủ của một liên minh lớn như vậy, vậy thì phải xem

ngươi có thể trấn áp được nhiều cao thủ hàng đầu như vậy hay không.”

“Đối với vị trí này, ngươi xem đó như là bài kiểm tra đầu vào với tỷ thí bình

thường à?”

“Tự mình lượng sức đi, đừng chỉ nghĩ đến những vọng tưởng…”

Khương Thành khẽ mỉm cười: “Ta cảm thấy mình có thể trấn áp được.”

“Ha ha?”

Lần này, thì có càng nhiều tiên nhân hơn nhìn qua.

“Vị đạo hữu này, ngươi có biết ngươi đang nói cái gì không?”

“Ai cho ngươi cái tự tin đi tranh đoạt vị trí minh chủ vậy? Không phải vì biến

thành Khương Thành rồi bản thân ngươi thật sự cảm thấy bản thân là Khương

Thành thật đấy chứ hả?”

“Lão huynh, nghe lời khuyên của ta đi, không phải vũng nước đục nào ngươi

cũng lội được đâu.”

“Đúng vậy, vũng nước này rất sâu đó, một khi dẫm vào trong đó thì đến khi

ngươi chết cũng không biết làm nào mà chết ấy chứ.”

Khương Thành đâu thèm quan tâm đến những thứ này.

Hắn cười mỉm rồi gật đầu với mọi người.

“Các ngươi nói không sai, ta thật sự là Khương Thành.”

Nhừng lời này chắc chắn không ai tin cả, dù sao thì Khương Thành ở đó có đến

có mấy chục ngàn người kia kìa, tất cả đều là hàng fake, ai cũng đừng mong

khác biệt với kẻ khác.

Thành ca không để trong lòng cuộc thảo luận của bọn họ.

Hắn chỉ là trực tiếp đi thẳng đến chính điện chính.

Ở nơi đây, với hơn 300 vị Cổ Thánh đến từ các môn phái khác nhau đang ngồi

vây quanh ở giữa chính điện.

Đám người này hoặc là tộc trưởng của một tộc, tộc trưởng của một phe phái,

hoặc là những nhân vật quan trọng như thái thượng trưởng lão hay đại trưởng

lão.

Ở chính giữa đại sảnh, một đóa Lưu Ly hoa cực kỳ lớn lơ lửng giữa không

trung, trên những cánh hoa hoa đó có sáu thân hình đang đứng oai vệ.

Bọn họ chính là sáu cao thủ sẽ tranh vị trí minh chủ lần này.

Một người trong số bọn họ chính là người đầu tiên năm đó biến thành Khương

Thành của Cửu Vũ tông - Ngọc Vũ Cổ Thánh.

Năm người còn lại đến từ Độ Hồn tông, Từ Quang môn, Ngự Song đảo, Hải tộc

và Dạ Linh tộc.

Đó chính là thế lực của mấy nhà lớn nhất hợp thành Vô Địch minh, đứng sau

mỗi nhà đều có hơn mười vị Cổ Thánh trấn thủ.

Những tiên nhân đó trước đây không phải là người hay nói mấy lời đe dọa

người khác.

Đại hội Chân Thần lựa chọn minh chủ lần này cũng giống như việc chọn ra

chưởng môn của một môn phái, hay chọn lựa ra tộc trưởng của một tộc người.

Vị trí này đương nhiên sẽ không dùng phương thức tỷ thí khảo hạch gì đó, mà

thường được quyết định bởi các cuộc thảo luận của những người cấp cao.

Còn về những tiên nhân bên ngoài, bọn họ chỉ là một nhóm người đến cho đủ số

lượng tạo bầu không khí mà thôi.

Sau khi một số thế lực hàng đầu đã chọn ra minh chủ, chỉ cần thông báo cho

bên ngoài một tiếng là được.

Dựa theo trình tự này, Thành ca quả thực không đủ tư cách.

Nhưng mà ca này không quan tâm đến những cái này.

Các ngươi đã dùng danh nghĩa của ta để tạo ra một Vô Địch minh mà còn chưa

thông qua sự cho phép của ta.

Vậy nên hắn đã trực tiếp xông vào trong chính điện.

Hơn 300 vị Cổ Thánh trong chính điện còn đang chọn minh chủ kìa.

Hoặc là tranh luận lý lẽ, hoặc là kết bè kết phái, hoặc là mưu mô đấu đá nhau,

cái đó gọi là bận rộn.

Không chút phòng bị Khương Thành đột nhiên lao thẳng tới, khiến cho tất cả

các cao thủ có mặt ở đó đều phải quay đầu lại nhìn.

“Kẻ nào?”

“Kẻ nào dám tự tiện xông vào chính điện?”

Có người nào đó không kiên nhẫn nổi, vẫy vẫy tay.

“Kẻ điên nhà ngươi chui từ đâu ra vậy hả, còn không mau cút ra ngoài!”

“Tự ý xông vào?”

Khương Thành cười khỉnh: “Các ngươi không phải đang muốn chọn minh chủ

sao, làm sao có thể thiếu ta được chứ?”

Nghe vậy, tất cả các Cổ Thánh trong chính điện đều sửng sốt ngẩn ra.

Ngay lập tức, tiếng cười và tiếng chửi rủa đan xen vào nhau.

“Tiểu tử này điên rồi à?”

“Ai cho hắn vào đây hả?”

“Thật không biết sống chết, ngươi cũng xứng sao?”

“Minh chủ thì liên quan đếch gì đến ngươi?”

Có vị Cổ Thánh thậm chí còn chuẩn bị tấn công Khương Thành, trừng trị hắn

một phen.

Nhưng mà cũng có người cố tình nói: “Ta ủng hộ người này tranh vị trí minh

chủ!”

“Ha ha, ta cũng ủng hộ.”

“Vị tiểu hữu này, ngươi có thể đi lên rồi!”

Hầu hết những người này đều đến từ các môn phái vừa và nhỏ.

Bản thân hắn mặc dù là Cổ Thánh, nhưng thế lực sau lưng hắn mỏng yếu, xuất

đầu lộ diện cạnh tranh cùng Cổ Thánh cũng chẳng có ai ủng hộ.

Mà trong lòng bọn họ thì bất bình trước sự kiêu căng, ngạo mạn của những thế

lực đứng đầu đó.

Rõ ràng có hơn 300 vị Cổ Thánh, nhưng sáu thế lực lớn các ngươi chỉ chiếm

khoảng một trăm, dựa vào đâu sáu môn phái các ngươi lại là lớn nhất?

Cho nên sau khi Khương Thành - người đột nhiên xuất hiện để phá đám, liền có

một vài người trong bọn chúng cố ý làm ầm ĩ lên, hết sức ủng hộ Thành ca đi

vào phá rối.

Bất kể có được chọn trúng hay không, ghét bỏ sáu thế lực lớn một chút cũng tốt.

Các chưởng môn của một số thế lực hàng đầu, chẳng hạn như Cửu Vũ tông và

Từ Quang môn, quả nhiên là lửa giận nghi ngút.

“Các ngươi là đang có gì?”

“Người này lai lịch bất minh, thực lực thấp kém, có tư cách gì mà đòi tham

gia?”

“Ngươi nói vậy là không đúng rồi, người này đã thay đổi diện mạo thành

Khương Thành, cho nên vừa nhìn là biết ngay người của mình.”

“Mọi người đều là người của Vô Địch minh, bản lĩnh lớn, tài năng phi phàm sao

có thể coi thường được kia chứ?”

“Đúng rồi, vị bằng hữu này, không biết ngươi là ai, đến từ môn phái nào?”

Thành ca ý tứ nhìn lướt qua một nhóm người, sau đó hững hờ nói: “Ta là

Khương Thành, đến từ Phi Tiên môn.”

“Ha ha ha ha……”

Không ngờ trong chính điện lại vang lên một tràng cười lớn.

Chẳng gì ngoài việc lại không tin, hoàn toàn coi hắn với mình đều là kẻ giả

mạo.

Thấy vẻ mặt nghiêm túc của Thành ca, có người nhịn cười, xua xua tay.

“Được, được, vậy ngươi cũng nên diễn Khương Thành cho tốt đi, dù sao sau

này ngươi cũng sẽ trở thành minh chủ, diễn càng giống càng tốt.”

“Đợi đã!”

Ngự Song đảo đảo chủ đập bàn đứng dậy, lạnh lùng nói: “Ta biết thừa là các

ngươi đang cố ý, nhưng ta vẫn muốn nhắc nhở các ngươi một tiếng, làm minh

chủ không phải chỉ cần dựa vào việc biến thành Khương Thành là có thể làm

được!”

“Hắn còn phải có đủ thực lực, ít nhất nhất định phải là Cổ Thánh?”

“Nếu không thì làm sao được quần chúng phục tùng?”

Nói xong hắn vung tay bố trí một kết giới dày đặc hướng về Lưu Ly hoa ở chính

giữa chính điện.

Sau đó trực tiếp trừng mắt nhìn Khương Thành.

“Nếu như ngươi không xông vào được, vậy đừng trách bọn ta không cho ngươi

cơ hội.”

Trong mắt Khương Thành tràn đầy sự đồng tình, giống như đang xem học đồ

lần đầu vào đời đang biểu diễn trước mặt mình vậy.

“Chỉ có như vậy một tầng kết giới như vậy thôi sao? Quá là xem thường ca rồi

đó, hay là ngươi thêm mấy tầng kết giới nữa đi?”

Tộc trưởng Hải tộc hừ lạnh một tiếng.

“Nếu ngươi có thể vượt qua được…”

Hắn còn chưa nói hết câu, Khương Thành đã đi thẳng xuyên qua tầng kết giới

đó, xuất hiện trên cánh hoa của Lưu Ly hoa.

“Qua được thì sao?”
— QUẢNG CÁO —

Hãy luôn truy cập tên miền TruyenMoi.me để được chuyển hướng tới tên miền mới nhất kể cả khi bị chặn.